Đương nhiên, mọi người tụ tập ở đây cũng không có nhàn rỗi, ai cũng bắt đầu nói chuyện với nhau.
“Hôm qua lúc ở bên ngoài, không có thấy đệ tử của La Phù Sơn.
Dù sao thì hôm nay cũng phải xuất hiện chứ?”
“Đúng vậy, hôm nay là ngày tổ chứ ¡ hội tỷ thí võ công, đệ tử của La Phù Sơn nhất định sẽ phải xuất hiện”
“Đúng vậy, chỉ là hôm nay không biết La Phù Sơn lại phái ai ra sân “Làm chủ nhà, La Phù Sơn chắc chắn sẽ không từ bỏ những vị trí lọt top trong đại tỷ thí võ công lần này đâu?”
“Chắc chăn rồi, hơn nữa có vẻ ngay cả mấy vị trí đăng sau vị trí lọt top cũng sẽ không bỏ qua… nói mới nhớ, vẫn còn chưa biết quy tắc của đại hội tỷ thí võ công như thế nào”
“Đúng vậy, ngoại trừ đại hội của Ẩn Môn, đây là lần đầu tiên La Phù Sơn ra mặt tổ chức đại hội mà người thường cũng có thể tới tham gia”
“Còn có cả người thường đến, chắc chắn là muốn ra vẻ”
Chà…
Ngay khi mọi người đang bàn luận âm ï.
Cách đó không xa, đột nhiên có tiếng dã thú kêu lên.
Thần thú đó uy nghiêm rống to lên, có hơi hướng cổ xưa khiến người ta cảm thấy là như một Thượng Cổ Thần Thú giáng trần.
Mọi người đều không nhịn được mà cảm thấy hưng phấn.
“Đây là… chuyện gì vậy?”
“Đệ tử La Phù Sơn đến rồi à!”
“Đây là, đây là Thần Hổ Thú của Tả Thanh Phùng!”
“Thần Hổ ThúI”
Không biết là ai kinh ngạc hét lên.
Tân Vũ Phong chăm chú nhìn về phía xa xa kia.
Người được gọi là Tả Thanh Phùng đang cưỡi trên người của Thần Hổ Thú.
Thần Hổ Thú không chỉ có hơi thở uy nghiêm, mà cả dáng vẻ cũng mang cho người ta một cảm giác áp chế mạnh mẽ.
Lớn.
Thật sự là quá lớn.
Chỉ riêng một cái đầu đã lớn bằng một con hổ bình thường của trần tục.
Tân Vũ Phong: Không có cảm thấy vậy.
Nhưng Tân Vũ Phong vẫn tạm thời phối hợp với Công Tôn Vũ: “Ừ”
Dù sao, Thần Hổ Thú to lớn như một ngọn núi nhỏ, đúng là trông càng thêm kinh ngạc..