Lộc Thu Nương hít vào một ngụm khí lạnh.
Đến bước này, Lộc Thu Nương còn gì mà không hiểu.
Bản thân nhất định sẽ thua không nghi ngờ.
Tấn công của mình với Tần Vũ Phong như đom đóm rung cây, sẽ không gây ra cho Tần Vũ Phong bất cứ tổn thương thực sự.
Nghĩ đến đây Lộc Thu Nương lại hít một ngụm khí lạnh.
Tần Vũ Phong này rốt cuộc đáng sợ thế nào? Chỉ sợ, người đứng đầu bảng Thiên Kiều đều không thể đánh lại Tần Vũ Phong? Thậm chí trưởng lão của Ẩn Môn Môn Phái cũng chưa chắc là đối thủ của Tần Vũ Phong!
Sau khi nghĩ đến dự đoán đáng sợ này, Lộc Thu Nương đột nhiên mất hết ý chí chiến đấu.
Nhưng bây giờ, trận đấu không phải Lộc Thu Nương muốn dừng là dừng nữa rồi.
Đạo của Tần Vũ Phong mang theo sát ý không thể cản được tấn công về phía Lộc thu Nương.
Một luồng khí mạnh mẽ lập tức khiên Lộc Thu Nương đến đứng cũng đứng không vững.
Chiêu Trang Chu Mộng Điệp lúc nãy đã tiêu hao quá nhiều nội lực và tinh thần của Lộc Thu Nương.
Dường như không còn chút năng lực phản kháng nào, cơ thể Lộc Thu Nương như một con diều đứt dây trực tiếp rơi xuống nền võ đài.
Đạo Bắc Thần của Tần Vũ Phong vững vàng đặt lên cổ Lộc Thu Nương cách một tấc.
Nếu tiến theo một tất Lộc Thu Nương chỉ sợ sẽ chết ngay tại chỗ.
Đôi mắt xinh đẹp của Lộc Thu Nương lộ ra vẻ kinh sợ, toát mồ hôi lạnh.
“Tôi…nhận thua
Ba vị trưởng lão trên đài tuyên bố trận này Tần Vũ Phong thắng.
Liên tiếp ba trận thắng, mọi người dưới đài kinh ngạc bàn tán.
Đối mặt với ba người thiên kiêu, Tần Vũ Phong dường như lấy thực lực nghiền ép đối phương giành thắng lợi.
Tần Vũ Phong dường như có thể trực tiếp tiến vào đại hội đấu võ lần này, không ai có thể tranh đấu.
Dù gì anh đánh bại không phải là hạng tôm tép gì.
Mà là thiên kiêu nổi tiếng trong bảng Thiên Kiêu, thậm chỉ là đệ tử nòng cốt của các môn phái.
Đến vẻ mặt của ba vị trưởng lão lúc này cũng phức tạp không thể giải thích được.
Ba vị trưởng lão không dám tin, mọi chuyện xảy ra trước mắt mình.
Thực lực đối thủ của Tần Vũ Phong, thân là trưởng lão của La Phù Môn, ba vị trưởng lão ít nhiều cũng có chút hiểu rõ,
Nhưng ba vị trưởng lão làm sao cũng không nghĩ tới, một người bên ngoài như Tần Vũ Phong vậy mà thằng ba trận liên tiếp… Nhưng cho dù trong lòng ba vị trưởng lão kinh ngạc thế nào thì trận đấu vẫn phải tiếp tục.
Một người Tần Vũ Phong phải chiến đấu.
Lúc trước đã hẹn Tần Vũ Phong đấu một trận.
Thiên Kiêu thứ chín, Vạn Mạnh An!
Khi hai người đứng trên đài, rất rõ ràng, đến mọi người dưới đài đều rất mong đợi.
Bởi vì sự xuất hiện của Vạn Mạnh An làm tất cả mọi người đều nghi ngờ trình độ của Tần Vũ Phong.
Thậm chí nghi ngờ Tần Vũ Phong là kẻ nhát gan không dám đấu, là một bao cỏ.
Nếu không phải như Tần Vũ Phong trên võ đài liên tiếp thắng vị trí thứ ba thứ tư trong bảng Thiên Kiêu, ấn tượng của mọi người đến bây giờ chỉ sợ cũng sẽ không đổi.
Mà bây giờ hai người chuẩn bị đánh nhau.
Nhất thời mọi người đều rất mong chờ, không ai nghi ngờ Tần Vũ Phong sẽ thua.
Bởi vì Tần Vũ Phong đã chứng minh thực lực của mình.
Mọi người mong chờ là lúc Vạn Mạnh An bị thất bại sẽ thú vị thế nào.
Dù gì Vạn Mạnh An lúc trước vô cùng kiêu ngạo tuyên chiến với Tần Vũ Phong.
Không biết bây giờ Vạn Mạnh An còn có thể duy trì vẻ mặt kiêu ngạo đó hay không.
Nghĩ đến đây, mọi người vẻ mặt khác nhau bàn tán nhìn Vạn Mạnh An.
Mà Vạn Mạnh An lúc này cũng giống như mọi người dự đoán, xuất hiện với vẻ mặt vô cùng khó coi.
Vạn Mạnh An nghiến răng nhìn Tần Vũ Phong trên đài, không nói một lời..