Nhưng vừa rồi khi mấy trưởng lão bọn họ thảo luận một phen thì đều không đồng ý làm kẻ địch với người như Tần Vũ Phong.
Phải biết rằng năm nay tuổi tác của Tần Vũ Phong vẫn còn trẻ, thực lực nổi bật như thế thì không nói mà lại còn có đạo ý đáng sợ như vậy.
Theo thời gian lúc Tần Vũ Phong trưởng thành không biết sẽ còn như thế nào, điều đó không ai hiểu hết được.
Nhưng cho dù là vì ngày sau, chỉ vì một chút chuyện không quan trọng thì La Phù Sơn thật sự không nguyện ý đắc tội với Tần Vũ Phong.
Nhưng hiện tại nếu Tần Vũ Phong cứ một náo loạn hai náo loạn như vậy ở La Phù Sơn thì chư vị trưởng lão cũng không thể không nghênh chiến.
Giống như hiện tại.
Huyền Nhã trưởng lão thở dài, biết hôm nay cho dù mình có đàm phán thì cũng sẽ không nói ra được kết quả gì với Tần Vũ Phong.
Một khi đã như vậy thì sợ là chỉ có thể ra tay!
Huyền Nhã trưởng lão hít sâu một hơi, rút trường kiếm bên hông ra khỏi vỏ rồi chỉ vào hướng của Tần Vũ Phong.
Khi vừa được rút ra khỏi vỏ thì thanh kiếm kia hừng hực lửa ngay lập tức.
“Đây là kiếm Tiên Liên, thằng nhóc, hôm nay cậu có thể chiêm ngưỡng được thanh kiếm này thì đó đã là sự tôn trọng của tôi đối với một đối thủ như cậu rồi!”
Tần Vũ Phong mím môi không nói một lời.
Nếu thật sự muốn nói tiếp thì anh và kiếm Tiên Liên đã làm quen từ lâu.
Lúc trước, ở giữa địa cung Thập Vạn Đại Sơn tại Tây Nam Miêu Cương, Tần Vũ Phong cũng đã từng được học hỏi qua kiếm ý của kiếm Tiên Liên.
Theo truyền thuyết thì khi thanh kiếm này được luyện thành, nó lấy núi non trùng điệp làm cơ sở, sông nước hồ biển làm nền, lấy máu tươi của người luyện kiếm mà đúc lửa.
Xuất thân của thanh kiếm này có thể nói là rất cao
Ngọn lửa hừng hực trăm ngày không dứt.
Cho tới hiện giờ, thanh kiếm này lại tới tay của Huyền Nhã trưởng lão.
Chỉ sợ cho dù Huyền Nhã trưởng lão có nát cả đầu thì cũng tuyệt đối không thể tưởng được cậu thanh niên trước mắt mình lại đã từng lĩnh ngộ qua về kiếm ý của kiếm Tiên Liên.
Huyền Nhã trưởng lão thở một hơi, vừa muốn chuyển động kiểm thì Tần Vũ Phong lại ra tay trước một bước.
Tần Vũ Phong than nhẹ một tiếng, ngay sau đó kiếm ý của kiếm Tiên Liên bừng bừng phấn chấn từ trên người Tần Vũ Phong mà ra!
Trong nháy mắt ngọn lửa ấy bốc cháy hừng hực bao phủ lấy cả người Tần Vũ Phong! Kiếm ý của kiếm Tiên Liên đã ở trên người Tần Vũ Phong!
Cùng lúc đó kiếm Tiên Liên trong tay Huyền Nhã trưởng lão điên cuồng run rẩy, đến cuối cùng lại thoát khỏi bàn tay của đối phương!
Ngay từ đầu Huyền Nhã trưởng lão còn không hiểu rõ vì sao lại như thế, mặt mang theo sự mê man khó hiểu.
Nhưng rất nhanh kiếm Tiên Liên liền giống như đang quỳ lạy mà kịch liệt run rẩy vài cái ở trước mặt Tần Vũ Phong, ngay sau đó lại trực tiếp rơi xuống trước mặt Tần Vũ Phong!
Giống như cúi dập đầu xuống trước mặt một vị vua! Bây giờ Huyền Nhã trưởng lão đã hiểu những hành động kỳ quái của kiếm Tiên Liên.
Giờ phút này, thứ trên người Tần Vũ Phong chính là kiếm ý chân chính của kiếm Tiên Liên!
Huyền Nhã trưởng lão sững sờ tại chỗ mất một lúc, nói không nổi câu nào.
Vậy mà, vậy mà lại như thế…
Thân là trưởng lão của La Phù Sơn, ông ta có một năng lực cực mạnh, trên con đường tu luyện kiếm thuật của mình, cả đời này Huyền Nhã trưởng lão chưa bao giờ gặp được một đối thủ.
Nhưng vào ngày hôm nay Huyền Nhã trưởng lão mới phát hiện sự hiểu biết của mình về kiếm đạo vậy mà còn không bằng một người trẻ tuổi!
Không cần chứng minh gì nữa, hiện tại Huyền Nhã trưởng lão biết mình đã thua, thua một người trẻ tuổi.
Huyền Nhã trưởng lão cũng chưa từng nghĩ tới một Tần Vũ Phong còn trẻ như vậy mà rốt cuộc tại sao lại có thể lĩnh ngộ được kiếm ý của kiếm Tiên Liên? Nhưng dường như tất cả mọi thứ đã không còn quan trọng nữa.
Huyền Nhã trưởng lão mở miệng nói một câu: “Tôi thua rồi!”.