Đến lúc đó, cho dù có phải lật tung cả La Phù Sơn, dù cho có lên tới Nam Thiên Cửu Tiêu, tới cùng trời cuối đất, anh nhất định phải tìm ra Lâm Kiều Như
Mà việc hiện tại anh phải làm đó là đào phần mộ này lên!
Đến lúc đó, trong mộ tuyệt đối sẽ không có một bóng người!
Lâm Kiều Như không có khả năng đã chết
Nghĩ như vậy, Tần Vũ Phong làm ra một hành động kinh hãi thế tục.
khiến tất cả đệ tử La Phù Sơn ở phía sau kinh ngạc tới rớt hàm!
Tần Vũ Phong bắt đầu đào một
Hai tay của Tần Vũ Phong trực tiếp đào vào trong mặt đất, gần như là một trạng thái điên cuồng, điên cuồng đào xới phần mộ.
Hai tay Tần Vũ Phong bẩn thỉu nhưng anh lại chẳng để ý tới việc lau chùi.
Thậm chí anh còn không dám sử dụng sức mạnh, rất sợ phía dưới này thực sự là thi thể của Lâm Kiều Như.
Mặc dù Tần Vũ Phong cũng không muốn nghĩ như vậy, nhưng vẫn phải giữ lại vài phần suy đoán.
Tần Vũ Phong sợ sẽ làm Lâm Kiều Như đang nằm phía dưới bị thương.
Rất nhanh, đầu ngón tay của Tần Vũ Phong đã bị đất đá làm bị thương.
Nơi này là nghĩa trang La Phù Sơn.
Ngoại trừ nghĩa trang La Phù Sơn, bên ngoài La Phù Sơn vẫn còn một nghĩa trang nữa, chôn cất những người bên ngoài chết vì đủ loại lý do dưới La Phù Sơn.
Nói ví dụ như Lâm Kiều Như.
Nói cách khác, chính là những võ giả đã mất mạng trong cuộc khảo nghiệm trên núi.
Lúc này, Lâm Kiều Như cũng bị mai táng ở chỗ này.
Hai tay Tần Vũ Phong máu me be bét, hòa lẫn bùn đất, nhìn qua vô cùng thê thảm.
Thế nhưng Tần Vũ Phong không muốn dừng lại.
Công Tôn Vũ đứng một bên nhìn thấy cảnh này cũng không nhịn được hai mắt cảm thấy chua xót.
Rốt cuộc là loại đau khổ nào, mới có thể làm được tới mức này? “Dừng tay đi, anh đang làm gì vậy?” Đúng lúc này, đảm đệ tử La Phù Sơn đứng đáng sau đồng thời ngăn cản Tần Vũ Phong.
Tuy rằng Lâm Kiều Như không phải đệ tử trên La Phù Sơn.
Nhưng dù sao đây cũng là nghĩa trang của La Phù Sơn.
Đệ tử của La Phù Sơn, sau khi ngày đó chứng kiến Tần Vũ Phong náo loạn nơi đây, đã không còn cách nào nhẫn nhịn nổi những việc làm của Tần Vũ Phong.
Nhất là hành động đào mộ của Tần Vũ Phong lúc này.
Ở trong mắt của nhiều đệ tử, hành động lúc này của Tần Vũ Phong quả thực khiến người sợ hãi.
Trong lúc nhất thời, đám đệ tử đều không nhịn nổi, liền ra tay ngăn cản Tần Vũ Phong.
“Cút đi!”
Tần Vũ Phong ngay cả đầu cũng không quay lại, hai mắt đỏ tươi quát to một tiếng, trong cơ thể đột nhiên bộc phát ra một luồng sức mạnh to lớn, đánh bay toàn bộ đám đệ tử đang ngăn cản anh!
Huyền Nhã trưởng lão tức muốn dậm chân: “Các người làm gì vậy! Ngăn anh ta làm gì!”
Ngăn cái người điên này làm gì!
Cái người điên này muốn làm gì thì cứ kệ anh ta.
Quản anh ta?
Ai có thể quản được anh ta!
Hiện tại ngay cả bàn thân Huyền Nhã trưởng lão, cũng bị khí thế trên người Tần Vũ Phong đè ép đến không thể động đậy!
Khí thể của Tần Vũ Phong lúc này giống như Ma thần đến trái đất.
Ngay cả ông cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, đảm đệ tử này, thật đúng con nghé mới sinh không sợ cọp!.