Hoa Vũ Chiến Thần


Nếu đây là trùng hợp thì vận may của Tần Vũ Phong chỉ sợ sớm đã nghịch thiên, sao lại bị nhà họ Diệp ở Thạch Trì phải đi làm việc?
Nếu thật sự có cậu chủ muốn sao được vậy như thế vậy còn không phải giữ ở nhà, thờ phụng như Phật Tổ sao? Sao có thể gửi anh tới nơi xa xôi như nước Mỹ như thế?
Trong khoảng thời gian ngắn, không ngờ Diệp Thanh Đình một câu cũng nói không nên lời.

Chỉ có thể ngơ ngác nhìn bóng lưng Tân Vũ Phong.

Tần Vũ Phong này….

Diệp Thanh Đình hơi mấp máy bờ môi hồng nhuận phơn phớt.

Rất có thể, là kỳ nhân dị sĩ nào đó Diệp Thanh Đình nhớ lại lúc nhìn thấy Tần Vũ Phong vào xế chiều hôm nay.

Khi thế và khí chất trên người của anh, rất rõ ràng là không có người bình thường nào có thể có được.

Thực lực sâu không thấy đáy.

Không phải người bình thường thật sự, nhưng sức mạnh thật sự là gì thì Diệp Thanh Đình không thể nghĩ ra được.

Nhưng dựa vào biểu hiện vừa rồi của Tần Vũ Phong, Diệp Thanh Đình quyết đoán loại bỏ suy đoán thứ nhất.

Tần Vũ Phong tuyệt đối không có khả năng chỉ là một người bình thường.

Ít nhất….

Ít nhất Tần Vũ Phong nhất định là kỳ nhân dị sĩ nào đó rất giỏi
Diệp Thanh Đình nghĩ tới đây, gương mặt trở nên nghiêm túc.

Nếu đã như vậy, vậy thì Long Môn nhà họ Diệp hiển nhiên sẽ không lạnh nhạt với Tần Vũ Phong.

Chờ đã, chỉ e còn muốn Diệp Kính Dương chân thành nói xin lỗi và đền bù tổn thất một phen mới được!
Nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Thanh Đình không nhịn được thở dài.

Cậu Tần Vũ Phong này thật sự là đủ năng lực để “giả heo ăn thịt hổ” Khó trách không nên chọn con ngựa già kìa.

Diệp Thanh Đình không hiểu, nếu như Tần Vũ Phong có bản lĩnh này, cứ dứt khoát chọn một con ngựa không tốt sao? Cần gì phải chọn một con ngựa già, chịu ánh nhìn không hay từ tất cả mọi người, thậm chí là cười nhạo.

Diệp Thanh Đình lại lắc đầu, một lần nữa đặt lực chú ý ở Tần Vũ Phong và con ngựa già đó.

Tần Vũ Phong vẫn ngồi trên con ngựa già đó, chậm rì rì tiến lên.

Con ngựa già này đã rất rất già rồi, thậm chí đã tới tình trạng gục người sắp chết.

Nhưng ảnh mắt ngựa già trong sáng, vẫn kiên trì như trước, dẫu tuổi già nhưng chỉ chưa già, chỉ tại ngàn dặm.

Mặc dù đã tới nước này nhưng ngựa già vẫn muốn tranh đoạt vinh quang thuộc về mình thêm một lần cuối cùng!
Lần đầu tiên Tần Vũ Phong nhìn thấy con ngựa già này đã quyết định hôm nay sẽ thỏa mãn tâm nguyện này của no!
Lúc trước, anh chưa kịp tiễn biệt Tia Chớp tử tế, hôm nay gặp được một con ngựa già giống như Tia Chớp nên anh cũng có thể vì nó mà chuẩn bị một phần quà, cũng coi như cũng không phụ lòng Tia Chớp sống bên cạnh anh sớm chiều.

Tần Vũ Phong chậm rãi nhằm hai mắt lại, biết rõ sau khi kết thúc, con ngựa già này chỉ e sẽ mất đi sức sống.

Nhưng mà Tần Vũ Phong tin tưởng, nó giống như Tia Chớp đã chết trận sa trường, chết ở trên đường truy tìm vinh dự, con ngựa già này một con ngựa đua, nó cũng sẽ không hối hận..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui