Hoa Vũ Chiến Thần


Diệp Kính Dương không nhịn được mà hít một hơi thật sâu, thậm chí còn bắt đầu ân hận với những gì chính miệng anh ta vừa nói ra.

“Tôi…tôi…tôi xin lỗi.

Diệp Kính Dương vẫn cúi gằm mặt xuống.

Một là vì hoàn cảnh của anh ta bây giờ quá khó xử.

Nếu như không phải đang nín thở, không muốn tỏ ra yếu đuối, rụt rè trước mặt Triệu Hạo thì e rằng Diệp Kính Dương đã phải cầu xin tha thứ từ lâu rồi.

Thứ hai dù có nói thế nào đi chăng nữa, lúc này Tần Vũ Phong đến là để giúp anh ta.

Diệp Kính Dương đã quyết định nghe theo lời chị gái từ lâu rồi, dù sao thì hôm qua chị gái anh ta cũng thật sự đã nổi giận.

Chỉ là anh ta không thể vượt qua rào cản đó trong một thời gian ngắn được.

Cho nên hiện tại Diệp Kính Dương cúi đầu trước mặt Tần Vũ Phong.

“Thế nhưng anh thật sự không nên tới nơi này đâu.

Anh đi đi.”
Tần Vũ Phong mím chặt môi, ngữ điệu của Diệp Kính Dương vừa rồi cũng khá êm tai.

Cậu nhóc này nếu không dạy cho một bài học thì sẽ không bao giờ học được cách cúi đầu.

“Dù sao thì tôi cũng đến rồi.

Sắc mặt Tần Vũ Phong hết sức thờ ơ, cũng may bản chất của Diệp Kính Dương không xấu, anh ta cũng lo lắng nếu Tần Vũ Phong ở đây sẽ gặp phải nguy hiểm, nếu không thì Tần Vũ Phong có lẽ sẽ trực tiếp đưa Diệp Thanh Đình rời khỏi đây.

Chứ còn ở đó mà lo cho sống chết của Diệp Kính Dương?
Thế nhưng may mắn thay, Tần Vũ Phong quyết định giúp đỡ tên nhóc này vì anh ta vẫn còn có lương tâm, thế nên Tần Vũ Phong mới quyết định giúp anh ta một tay.

“Cậu yên tâm đi, tôi có thể bảo vệ cho hai chị em cậu.

Diệp Kính Dương không quá tin tưởng vào lời nói của Tần Vũ Phong, anh ta nhìn Tần Vũ Phong một lượt để đánh giá.

Mặc dù hôm qua Tần Vũ Phong ở trên trường đua ngựa thật sự quá kinh ngạc, thế nhưng Diệp Kính Dương vẫn không hoàn toàn tin tưởng vào Tần Vũ Phong.

Anh ta không tin Tần Vũ Phong thật sự có đủ năng lực để thoát khỏi vòng vây của Thiên Môn, còn mang theo một người bị thương nặng như anh ta và chị gái anh ta trốn thoát nữa.

Sao có thể cơ chứ?
Diệp Kính Dương nhíu mày, anh ta lên tiếng thuyết phục Tần Vũ Phong một lần nữa: “Không phải.

Tôi xin ghi nhận ý tốt của anh.

Thế nhưng việc này thật sự quá nguy hiểm, còn có cả kẻ mạnh tông sư nữa, anh không nhìn thấy sao? Nhân lúc bây giờ không có ai chú ý đến anh, anh mau chạy đi!”
Tần Vũ Phong không nói không rằng, lạnh lùng nhìn Diệp Kính Dương.

Mồ hôi lạnh trên trán Diệp Kính Dương không ngừng tuôn ra như tắm.

Cái người Tần Vũ Phong này sao lại thế chứ?
Cảm giác bị áp chế của Tần Vũ Phong cho anh ta còn đáng sợ hơn cả chị gái anh ta nữa!
Diệp Kính Dương hít một hơi thật sâu: “Tôi…Thôi bỏ đi.

“Bát Tướng Thiên Môn đó chính là tám cao thủ mạnh nhất trong Thiên Môn”
“Tám người bọn họ, tất cả đều là kẻ mạnh nhất trong cảnh giới tông sư, bình thường đều đi theo môn chủ Thiên Môn Triệu Long, không biết tại sao hôm nay họ lại đi theo Triệu Hào…
Diệp Kính Dương đang nói được một nửa, bỗng nhiên anh ta lộ ra sắc mặt bừng tỉnh, sau đó vẻ mặt ngay lập tức ủ rũ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui