Hoa Vũ Chiến Thần


Với tư cách là thượng quan, vừa rồi còn chính miệng nói không được thật sự đả thương Diệp Thanh Đình, thậm chỉ còn liên tục nhấn mạnh điều đó.

Thế mà, bây giờ Địch Kiệt thua, anh ta thân là chủ hậu đài và thấy mất mặt, lại giết Địch Kiệt để trút giận.

Tần Vũ Phong vẻ mặt chán ghét.

Mặc dù đối với Tần Vũ Phong mà nói, toàn bộ Thiên Môn này cũng không phải thứ gì tốt đẹp.

Nhưng Bát Tướng Thiên Môn, dù sao cũng trung thành, mồ hội công sức, đã có công lao hiển hách, hơn nữa còn là của bố anh ta, Triệu Hạo nói giết là giết
Một người thống trị như vậy làm sao có thể khiến mọi người hoàn toàn phục tùng?
Tần Vũ Phong thật sự coi thường Triệu Hạo vì đã bày trò thị uy với thuộc hạ.

Một kẻ thống trị muốn thuần phục đám đông, nhất định không phải bằng cách giết hại đơn thuần này!
Hành vi của Triệu Hào lúc này, ở trong mắt Tần Vũ Phong, là hành vi ngu xuẩn nhất, không có tác dụng gì, tổn thất cũng rất lớn!
Vì Địch Kiệt thua cuộc mà anh ta đã tự tay giết Địch Kiệt.

Và khi nói đến nguyên nhân tại sao Địch Kiệt thua, để truy tìm lại nguồn gốc, không thể không nói đến vài câu nói của Triệu Hào trước khi bắt đầu thi đấu.

Còn nói cái gì mà không được làm hại Diệp Thanh Đình.

Thế thì làm sao Địch Kiệt có thể dốc hết sức lực? Bây giờ Địch Kiệt thua, nói là giết là giết, kẻ thống trị như vậy chắc chắn sẽ khiến những thuộc hạ của anh ta ớn lạnh.

Tần Vũ Phong chế nhạo nói: “Thiên Môn phái này, tôi sợ là không sống nổi đến đời thứ hai!”
Diệp Kính Dương cũng khinh khỉnh nhìn chằm chằm Triệu Hào: “Đúng vậy! Triệu Hào, con chó này, sớm muộn gì cũng sẽ kết thúc tai họa của Thiên Môn!”
Tuy nhiên, lúc này, Khôi tinh túc đấu vẫn phải tiếp tục.

Một người có cánh tay cực kỳ cường tráng đứng lên, trong tay cầm Song chùy thủ, đứng trước mặt Diệp Thanh Đình vẻ mặt bình tĩnh.

“Song chủy thủ Chu Du, đã từng gặp cô chủ Diệp!”
“Đây là Song chùy thủ, Chu Du!” Diệp Kính Dương trong tiềm thức giới thiệu với Tần Vũ Phong, bởi vì anh ta biết cho dù bây giờ không nói, Tần Vũ Phong cũng nhất định sẽ hỏi.

“Song chùy thủ của Chu Du, mỗi cái nặng 81 cân, đều có gai, cực kì sắc bén!”
“Nếu để Song chùy thủ này quệt vào da thịt, nhất định sẽ mất mạng!”
“Mẹ kiếp, Triệu Hào thật sự phái Chu Du này đến chơi, đây rõ ràng là chống lại chị gái tôi! Lần này chị gái tôi có thể thắng được không?”
Không biết từ lúc nào, Diệp Kính Dương đã hoàn toàn tin tưởng Tần Vũ Phong.

Có lẽ là bởi vì vừa rồi Tần Vũ Phong rất chắc chắn Diệp Thanh Đình sẽ thắng từ đầu đến cuối, và cuối cùng Diệp Thanh Đình thực sự thắng.

Diệp Kính Dương không biết là do sức mạnh siêu phàm của Tần Vũ Phong khiến cho anh có nhãn lực phi thường, hay là do Tần Vũ Phong may mắn…
Nói chung, Diệp Kính Dương bây giờ muốn nghe từ miệng Tần Vũ Phong nói rằng Diệp Thanh Đình sẽ thắng.

Tần Vũ Phong lần này cũng cho Diệp Kính Dương chút mặt mũi.

Tần Vũ Phong kiên định gật đầu: “Diệp Thanh Đình sẽ thắng!”
Kỹ năng căn bản của Diệp Thanh Đình quá vững chắc, dáng người uyển chuyển giống như chim én, nếu như đề Tần Vũ Phong nói thật, Tần Vũ Phong cảm thấy Chu Du này khó có thể làm khó được Diệp Thanh Đình!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui