Một giờ sau.
Lâm Yến Vân rốt cuộc đã uống hết một trăm chậu nước rửa chân của
các dũng tướng.
Cô ta tê liệt ngã xuống ở trên boong tàu, hai mắt vô hồn, giống như là đánh mất hồn vậy.
Quá trình vừa rồi, là ác mộng lớn nhất trong cuộc đời cô ta, so lưu lạc
trong xã hội còn muốn cảm thấy thẹn hơn.
Tất cả những điều này, đều là do Tần Vũ Phong ban tặng!
Cô ta vốn tưởng rằng dựa vào Đường Tam Hoàng nâng đỡ, chính mình đã là bất bại, tuyệt đối có thể hung hăng trả thù.
Ai biết rằng âm mưu quỷ kế mà đường tam Hoàng thiết kế, đã sớm bị
Tần Vũ Phong nhìn thấu.
Ở đây không ít khách khứa, cũng đều dùng ánh mắt nhìn lạnh lùng nhìn cô, châm chọc mỉa mai.
“Hừ hừ...
Thật đúng là người phụ nữ ngu xuẩn!”
“Cô đầu tiên là dựa vào nhà họ Hạng, hiện tại ôm lấy đùi của tập đoàn Ba Đào, đáng tiếc đều không dùng được!”
“Chỉ là một con gái điếm lả lơi ong bướm, chính bản thân mình căn bản không có bản lĩnh!”
“Lúc trước ở cuộc họp thường niên của nhà họ Hạng, mọi người đều xem qua đoạn video kia? Cô đã từng chủ động câu dẫn chủ tịch Phong Vân, lại bị từ chối tuyệt tình, cho nên mới thẹn quá hóa giận!”.
“ Nếu tôi là cô ta, tuyệt đối sẽ không dám ra ngoài làm mất mặt thêm nữa, mua miếng đậu hủ đâm chết chính mình!”
“Câm mồm! Các ngươi đều câm mồm cho tôi!!!”
Lâm Yến Vân nổi giận muốn chết, phát ra tiếng kêu cuồng loạn.
Nhưng ánh mắt tất cả mọi người nhìn cô ta, tựa như đang xem vai hề đang nhảy múa.
Mất đi chỗ dựa này của tập đoàn Ba Đào, cô còn được coi là gì chứ?
Ngay sau đó, tất cả phú hào ở đây, toàn bộ tiến đến trước mặt Tần Vũ
Phong, trên mặt lộ ra nụ cười nịnh nọt.
“chủ tịch Phong vân, chúng tôi vừa rồi là bị mê hoặc, nhất thời hồ đồ, ngài tuyệt đối đừng để ý!”
“Đúng vậy...
nhà họ Vương và tập đoàn Phong Vân, vẫn mãi là đồng minh kiến định nhất, tập đoàn Phong Vân ở Dương Hải một ngày, chúng ta liền sẽ không cùng các tập đoàn khác hợp tác!” Cảm ơn đọc truyện tại Tamlinh247.com
“Từ nay về sau, đơn hàng của điện tử Vân Phong, chỉ giao cho tập đoàn
Phong Vân làm!”
Những người giàu có này nịnh hót lưu loát, thái độ khiêm tốn cực kì.
Bọn họ như là đã quên, trước đó không lâu, chính bản thân mình còn lựa chọn liên minh với tập đoàn Ba Đào.
Nhìn thấy một màn này, thần sắc của Tần Vũ Phong bất biến, khóe miệng lại hiện ra một nụ cười lạnh.
Đúng là gió chiều nào xoay chiều đấy!
Nịnh nọt, chính là lẽ thường tình.
Trước kia, tập đoàn Ba Đào đưa ra lời ích có lợi lớn, làm cho bọn họ vì điều này mà động tâm.
Nhưng khi Tần Vũ Phong xuất hiện, hoàn toàn đánh sập kế hoạch của tập đoàn Ba Đào, không những hóa giải nguy cơ, còn gia tăng uy thế của chính mình, làm cho tất cả phú hào cũng không dám sinh ra lòng khác nữa.
Sau hôm nay, thương giới Dương Hải, chỉ có một vua!
Đó chính là tập đoàn Phong Vân!
Đột nhiên, tay phải Tần Vũ Phong hư không nhấn một cái.
Một động tác vô cùng đơn giản, lại có khó lòng miêu tả được uy lực.
Các phú hào vốn dĩ đang nịnh bợ, tức khắc câm miệng, từng người một đứng thẳng, giống như học sinh tiểu học đang nghe giáo huấn.
ánh mắt của Tân Vũ Phong sắc bén, nhìn cả hội trường, áp lực vô hình tràn ra.
Trán của không ít người, thậm chí thấm ra mồ hôi như hạt đậu, lo lắng đề phòng, run bần bật.
“Con người của tôi, từ trước đến nay không thích làm khó người khác!
Mọi người có muốn hợp tác cùng tập đoàn Phong Vân hay không, đều không sao cả! Nhưng hôm nay, tôi muốn tuyên bố một chuyện –”.
“Không đến ba tháng nữa, tập đoàn Ba Đào sẽ phá sản!!!”
Giọng nói của Tần Vũ Phong có lực, nói năng có khí phách, ẩn chứa một sức hút không thể kháng cự.
Nghe được những lời này, tất cả những phú hào ở đây đều rất bất ngờ.
Tập đoàn Ba Đào mới vừa tiến vào Dương Hải, vẫn là đang ở dạng thô sơ, đến cả một văn phòng đàng hoàng đều không có.
Mà làm người phụ trách Lâm Yến Vân, hôm nay uống hết một trăm chậu nước rửa chân của các dũng tướng tinh nhuệ, tất cả mặt mũi đều mất hết, mai sau cùng không có cách nào phục tùng.
Trên thực tế, Tần Vũ Phong nói là ba tháng, là có chút bảo thủ!
Không quá một tuần, là có thể đuổi tập đoàn Ba Đào ra khỏi Dương Hải.
Ai ngờ ngay sau đó, ánh mắt của Tần Vũ Phong nhìn cả tứ phương, lần
thứ hai mở miệng: “Thuận tiện bổ sung thêm một câu, tôi chỉ...
Không phải là chi nhánh của tập đoàn Ba Đào, mà là tổng công ty!”
“Oanh!”
.