Tiếng lanh lảnh của vó ngựa đã đủ để thu hút sự chú ý của mọi người.
Tân Thiên Vương và mọi người vô thức xoay người lại nhìn về phía phát ra tiếng
Chỉ thấy ở xa xa xuất hiện một đội kỵ binh.
Nhìn từ xa thì chỉ có thể thấy được dẫn đầu là một con ngựa trắng với bộ lông rất đẹp, cả người toát lên một màu trắng không hề pha lẫn một chút màu sắc nào khác, nhìn dưới ánh mặt trời có thể mơ hồ thấy lông của con ngựa trắng đó lóe lên ánh sáng tựa vàng bạc vậy.
"Sư tử Ngọc!” Trong một đoàn người không biết ai đã kinh ngạc mà thốt lên một tiếng.
Sư tử Ngọc là loài ngựa tốt dùng để cống nạp cho Tây vực, loài ngựa này ở nước Đại Hạ cũng không còn bao nhiêu con.
Mà một con trong số đó được thánh thượng đem thưởng cho một người con gái có khí phách anh hùng có tên gọi là quận chúa Ngọc Linh Long.
Khi mọi người khôi phục lại tinh thần thì bóng hình của người đang cưỡi sự tử Ngọc cũng ngày càng gần rồi.
Mái tóc dài đen dài của người con gái đó được búi cao ở sau đầu, lộ ra vầng trán xinh xắn đầy đặn cùng với đường nét của khuôn mặt thanh thoát, đôi môi không hề tô son nhưng lại đỏ đến bắt mắt.
Không phải quận chúa Ngọc Linh Long thì còn có thể là ai chứ?
Mũ phượng trên đỉnh đầu của cô phát ra ánh sáng lấp lánh, không biết đã vượt xa hơn bộ trang sức trên đầu của Khương Thạch Phương bao nhiêu lần rồi.
Nhưng so với gương mặt tuyệt mỹ của cô ấy thì mũ phượng cũng chỉ để làm nền.
Khăn quàng vai đó như lửa giống như đang không ngừng rực cháy vậy.
Nói cô ấy là một cô dâu thì không bằng nói cô ấy là nữ tướng quân mới giành chiến thắng trở về.
Sự xuất hiện của cô ấy phút chốc liền thu hút mọi ánh nhìn của nam nữ có mặt ở hiện trường.
Ngay cả những nữ khách mời trang điểm lộng lẫy xuất hiện ở buổi tiệc bao gồm cả Khương Thạch Phương cũng chỉ có thể làm nền cho cô ấy.
Mọi thứ xung quanh trở nên ảm đạm, chỉ duy nhất một viên minh châu đỏ rực như lửa đang phát sáng đó là quận chúa Ngọc Linh Long.
"Thưa, quận chúa đến nơi rồi” Ngay lập tức có người đã phản ứng lại
Mọi người đều đang chìm đắm trước cái đẹp tuyệt mỹ của nhân vật chính này mà không thoát ra được, đến ngay cả những người đi đường cũng vì thế mà dừng lại.
Trên đời này sao lại có người đẹp như vậy chứ!
Thực ra thì đa số mỗi người đều đã nghe danh của mười người đẹp đứng đầu nước Đại Hạ, chỉ là mười người đẹp đều toàn là những người có dung mạo xinh đẹp tựa tiên nữ, thân phận cao quý.
Đặc biệt là cô ấy, với tư cách là một trong số ít người mang họ ngoại, lại là con gái của Thần Nghiêm Vương thì thân phận lại càng cao quý, càng được nuông chiều.
Đừng nói đến những người dân bình thường, hôm nay mỗi một người đến vương phủ của Thần Nghiêm Vương có ai không phải là quan chức? Nhưng quận chúa Ngọc Linh Long đâu phải bọn họ muốn thấy là thấy được đâu.
Nhiều người cả đời này lần đầu được nhìn thấy quận chúa Ngọc Linh Long cũng là lần đầu tiên nhìn thấy một vẻ đẹp tuyệt trần như vậy.
Hai bên ngựa tốt phía sau cũng đuổi kịp tốc độ sư tử Ngọc của cô ấy, những cánh hoa tung bay khắp nơi theo những làn gió thổi, đuôi tóc bay phấp phới vô tình dính phải những cánh hoa anh đào đang rơi càng tô đậm thêm vẻ xinh đẹp của cô ấy.
Người ở ở hai bên cửa của Vương phủ lúc này cuối cùng cũng khôi phục tinh thần mà bắt đầu khua chiêng múa trống.
Cung nghênh vợ của chiến thần Thiên Vũ.
Lúc này cô ấy cười trên người con ngựa trắng, đầu đội mũ phượng phía sau là cánh hoa được rải bay tán loạn, phía trước thì chiêng trống vang dội cả bầu trời, nhìn cô ấy xinh đẹp tựa ánh mặt trời khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
Cho dù ngay cả ở Vương phủ của Thần Nghiêm Vương thì động tác của những người đánh trống khua chiêng kia cũng như cái máy vậy không một ai dám thở mạnh chỉ sợ làm phiền đến cô.
Đội kỵ binh phía sau cũng đuổi theo sát sau cổ, đội hình cả trăm người sát cánh nhau xếp thành một hàng ngay ngắn, đều cưỡi trên mình con ngựa trắng, không có một ai là ngoại lệ.
Càng bắt mắt hơn đó chính là...!
- ------------------