“Chỉ là một con ranh mà thôi, không phải là dung mạo có chút xinh đẹp thôi à, làm sao mà so được với quận chúa chứ?”
Một cô gái yêu kiều mở miệng nói.
Cô ta và Ngọc Linh Long có tình nghĩa đồng môn, bảo vệ quận chúa, đồng thời len lén, thật ra cũng ghen ghét dung mạo xinh đẹp của Lâm Kiều Như, và sự ưu ái của Chiến thần đối với cô.
Chẳng qua là cô ta cũng không dám nói xấu chiến thần Thiên Vũ nên chỉ có thể gièm pha Lâm Kiều Như để hả giận.
“Không biết đã sử dụng thủ đoạn cám dỗ gì để quyến rũ chiến thần!” Cô gái kia tức giận nói.
Đám người cảm thấy cô ta nói cũng không có đạo lý, ánh mắt nhìn về phía người truyền lời Tiêu Mặc Chiến không tự chủ được có thêm chút tìm tòi nghiên cứu.
Không thể trách tâm lý của đám người này đen tối được, quả thật từng có người tìm hiểu chính xác Lâm Kiều Như từng biểu diễn kinh hồng tại buổi lễ long trọng hoàn toàn.
Cuối cùng kết quả tìm được chỉ là một đứa con gái riêng của nhà họ Lâm!
Là con gái riêng đó!
Đó là cái khái niệm gì, xuất thân thấp hèn, đó là thân phận mà tất cả nhân sĩ chính phái và từng gia quyển nữ trong xã hội thượng lưu khinh thường nhất!
Vậy mà chiến thần Thiên Vũ lại vì một đứa con gái riêng chẳng qua có vài phần xinh đẹp mà đi từ chối quận chúa Ngọc Linh Long thân phận tôn quý sao?
“Rốt cuộc cô ta có sức quyến rũ gì mà có thể khiến cho chiến thần Thiên Vũ si mê như vậy, không phải cô ta thì không cưới, thậm chí từ chối cả quận chúa Ngọc Linh Long?”
Đám người liên tục thán phục, trong lúc nhất thời, mỗi người nói một kiểu.
Dù sao thì đây cũng chính là tin tức bên lề của chiến thần Thiên Vũ đó!
Vẫn còn ám muội!
Nhưng mà dù sao thì cũng đang ở trong tiệc cưới của Ngọc Linh Long và chiến thần Thiên Vũ.
Hơn nữa, bây giờ đã biến thành tiệc từ hôn, rất nhanh không ai tiếp tục thảo luận chuyện thị phi này nữa mà trái lại chuyển sự chú ý lên trên người của Ngọc Linh Long.
Dưới ánh mắt của muôn người.
Quận chúa Ngọc Linh Long nghiến răng thật chặt, gương mặt xinh đẹp đỏ lên, nắm đấm càng siết chặt hơn, vừa xấu hổ vừa lúng túng.
Bị công khai từ hôn ở trước mặt mọi người trong hôn lễ, đối với bất cứ cô gái nào mà nói thì chuyện này cũng vô cùng nhục nhã!
“Cuộc hôn nhân này vốn là do ông trời tác hợp, tuân theo ý dân thuận theo ý vua, thằng nhóc Tần Vũ Phong kia xem hôn lễ này như trò đùa hay sao?”
“Khiến cho con gái của tôi khó xử trước mặt mọi người như vậy, thậm chí từ hôn cũng không tự mình đến đây mà giải thích!”
“Tần Vũ Phong kia tưởng bổn vương là quả hồng mềm dễ bị ức hiếp hay sao? Có tin...!Bổn vương trực tiếp điều động tử sĩ bắt con ranh kia đến đây phanh thây xé xác hay không?”
Thần Nghiêm Vương hất ống tay áo lên, nói một câu chứa đầy lửa giận hừng hực, trong lời nói lộ ra sát ý, không giống như đang nói đùa!
Bất cứ người nào đang ngồi cũng đều có thể nhìn ra được, Thần Nghiêm Vương thật tâm thật lòng muốn giết cô gái tên là Kiều Như kia để hả giận cho con gái của mình!
- ------------------