Tần Vũ Phong cũng cảm nhận được rằng Yến Giáp không che giấu tâm tư gì.
Khi đến cổng Thiên Thu Cung, Tần Vũ Phong tỏ ý không cần Yến Giáp đi cùng, Yến Giáp cũng không khách sáo, trực tiếp quay đầu rời đi.
Ngồi trên xe trở về khu biệt thự Star River, dọc đường đi tâm trạng Tần Vũ Phong thực sự nặng nề.
Đôi khi, cách tốt nhất cho tình yêu có lẽ là sự là buông tay.
Hiện tại thực lực của anh đã giảm mạnh, lại có rất nhiều kẻ địch, thật sự giống như Yến Đông Lam nói, anh không thể bảo vệ cho Lâm Kiều Như.
Đến lúc đó, Tần Vũ Phong tuyệt đối không muốn liên lụy tới Lâm Kiều Như.
Cho dù là Yến Đông Lam không tới, Tần Vũ Phong cũng nghĩ, đợi đến thời khắc cuối cùng, anh sẽ chủ động đi tìm Yến Phiệt và giao ra Lâm Kiều Như.
Nhưng trước đó Tần Vũ Phong tuyệt đối sẽ không buông tay dễ dàng!
Tần Phong sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ Lâm Kiều Như
Tần Vũ Phong ở trên xe lập tức hạ lệnh điều động tất cả mười hai vệ trung thiết huyết còn lại đến Dương Hải
Tuy nhiên, thời điểm hạ lệnh, trong lòng Tần Vũ
Phong có chút chua xót.
Mười hai vệ trung thiết huyết, bây giờ chỉ còn lại mười một người.
Trước đó, Công Hoa vì bảo vệ Lâm Kiều Như mà đã hy sinh...!Nghĩ đến đây, Tần Vũ Phong cũng vô cùng đau lòng.
Cái chết của Công Hoa đã trở thành vết sẹo trong tim Tần Vũ Phong.
Đối với Tần Vũ Phong mà nói, Công Hoa hoàn toàn không phải là một người con gái bình thường.
Mặc dù là con gái, nhưng Công Hoa không bao giờ chịu thua kém đấng nam nhi, cùng ăn cùng ở, không hề câu nệ những chuyện nhỏ nhặt.
Đôi khi chính sự dịu dàng của cô gái nhỏ ấy đã lấp đầy cuộc sống biên giới đầy hoang vắng của họ bằng những gam màu tươi sáng.
Mặc dù bây giờ Tần Vũ Phong đã trả thù cho Công Hoa, nhưng vết sẹo mà anh mang theo làm sao có nói chữa là lành được?
Tần Vũ Phong đếm đi đếm lại nhiều lần mười một người này, nhưng anh biết dù thế nào đi nữa, mười một người cũng sẽ không thể tạo nên kỳ tích vì thiếu mất một người.
Công Hoa cũng không bao giờ trở lại nữa!
Xe hơi lắc lư, Tần Vũ Phong vừa mới sắp xếp xong thì xe cũng vừa lúc dừng lại trước biệt thự Star River.
Tần Vũ Phong vừa xuống xe liền nhìn thấy Lâm Kiều Như vội vàng đi tới, giống như cô đã ở cửa sổ nhìn rất lâu, rốt cuộc vẫn đợi được Tần Vũ Phong trở về.
"Tần Vũ Phong, anh làm sao vậy? Sao giờ mới trở về? Cũng lỡ mất thời gian uống thuốc rồi!" Lâm Kiều Như bĩu môi nhìn Tần Phong quở trách nói.
"Thật là, đây là em vẫn còn ở bên cạnh anh, anh còn không để ý như vậy, nếu có ngày em không ở bên cạnh anh, chắc ngay cả thuốc anh cũng quên uống mất!"
Lâm Kiều Như vừa nói vừa dậm chân vô cùng đáng yêu, bộ dạng như một cô gái bé bỏng ngày thơ.
Người nói vô tình, người nghe lại có lòng.
Lâm Kiều Như chẳng qua chỉ khó chịu nói vài câu, nhưng Tần Vũ Phong đều nghe hết vào tai.
Cập nhật c*hương mới nhất tại Truyện88.vip
Đúng vậy, nếu một ngày Lâm Kiều Như không ở bên cạnh anh, anh phải làm sao đây?
Không phải Lâm Kiều Như cần sự bảo vệ của anh, mà là anh không thể rời bỏ Lâm Kiều Như...!
Tần Vũ Phong cảm động nắm tay Lâm Kiều Như nói: "Nếu một ngày chúng ta phải xa nhau, em phải tự chăm sóc tốt cho mình.
Anh cũng sẽ tự chăm sóc cho mình...".
Lâm Kiều Như cau mày nắm tay Tần Vũ Phong đi vào biệt thự.
"Đúng vậy...nếu như sau này, vết thương của anh được chữa khỏi và sức lực cũng được phục hồi, e là anh sẽ lại bận rộn cả ngày như trước đây,
Lâm Kiều Như thở dài, tuy rằng không nói rõ ràng, nhưng hiển nhiên là cô không muốn rời xa Tần Vũ Phong.
Mặc dù cô vẫn chưa biết, Tần Vũ Phong chính là chiến thần Thiên Vũ.
Nhưng Lâm Kiều Như hiểu rõ một điều, năng lực càng mạnh thì trách nhiệm càng lớn!
Người đàn ông của cô muốn làm những việc lớn, nếu không phải bây giờ bị thương thì sao có thể chung sống với cô ở một nơi nhỏ hẹp này được?
Cô chỉ có thể tiếp tục học cách thích nghi với sự khác biệt.
Sau khi vào biệt thự, việc đầu tiên của Lâm Kiều Như làm chính là ẩn Tần Vũ Phong ngồi xuống bàn ăn, hâm nóng thuốc rồi đưa cho Tần Vũ Phong, nhìn anh uống.
Trước sự giám sát của Lâm Kiều Như, Tần Vũ
Phong uống hết thuốc, trong lòng vừa ngọt ngào vừa chua xót.
- ------------------.