“Đi, tất cả mọi người, theo tôi xông lên!”
Theo mệnh lệnh của Ferguson Winston, tất cả mọi người đều di chuyển.
Là tất cả mọi người!
Bao gồm cả những người lính của Doanh trại Thần Sách mai phục bên ngoài biệt thự.
Đèn bên ngoài biệt thự, lập tức đều được bật sáng.
Ngay lập tức, toàn bộ sân sáng rực như ban ngày, 260 sát thủ này tập hợp lại, không thể tháo chạy!
"Mẹ kiếp, trúng kế rồi!"
Đồng tử của Ferguson Winston co lại nhỏ bằng một cái kim, anh ta gầm lên, cố gắng trốn thoát, nhưng phát hiện ra rằng chúng đã bị bao vây bởi nhiều lớp.
Số lượng binh lính lớn này của Doanh trại Thần Sách, tạo thành một bức tường người, Ferguson Winston không thể tháo chạy!
Chỉ có thể chiến đấu!
Ferguson Winston hét lên: "Hãy chiến đấu với chúng! Chúng ta trúng kế rồi! Chạy trước rồi tính!
Nói xong, Ferguson Winston rút con dao găm của anh ta ra và lao thẳng tới những người lính của Doanh trại Thần Sách.
Những người lính của Doanh trại Thần Sách cũng không chịu kém phần.
Cuộc tuần tra đêm nay do Bạch Hổ chỉ huy 12 Vệ Trung Thiết Huyết.
Bạch Hổ ra lệnh: "Tất cả Doanh trại Thần Sách nghe lệnh! Những tên ác ôn đê hèn này đã ám sát Thiên Vũ đại nhân không thành, không để bất kì kẻ nào chạy, bất kể sống chết!"
"Xông lên!”
Những người lính của Doanh trại Thần Sách lần lượt rút vũ khí ra và lao vào cuộc chiến với 260 người này!
Những người lính của Doanh trại Thần Sách đang mai phục trong biệt thự cũng lần lượt xông ra ngoài, phụ trách việc xử lý vài con cá lọt lưới định thừa cơ xông lên giết chết Tần Vũ Phong.
Tại lối vào của Biệt thự Galaxy số 66, sử dụng vũ lực, đao kiếm đổ máu.
Đèn trong phòng ngủ trên tầng hai vẫn còn tối.
Có vẻ như những người bên trong không biết gì về cuộc chiến bên ngoài.
Nhưng, sự thật lại hoàn toàn ngược lại, Tần Vũ Phong đứng cạnh cửa sổ, chắp tay sau lưng, nhìn cuộc chiến bên ngoài.
Lâm Kiều Như đứng ngay bên cạnh anh.
Tiếng động bên ngoài lớn như vậy, tất nhiên không thể giấu được Lâm Kiều Như.
Triệu Như Lan tuổi cũng đã lớn, thường xuyên mất ngủ, vì vụ bắt cóc mà Lâm Kiều Như trải qua một thời gian trước, bà bị rối loạn giấc ngủ, bà sớm đã dùng thuốc an thần, hiện giờ đang ngủ rất ngon.
Lâm Kiều Như đứng ở bên cạnh Tần Vũ Phong lo lắng nói: "Tần Phong, hay là để em xuống giúp bọn họ!"
Lâm Kiều Như hiện giờ, tu vi của ám kình đỉnh đã vững, lại có cả nhiều loại công pháp bí mật mà Tần Vũ Phong đã thu thập, nếu giờ cô xuống lầu, sẽ là một chiến lực rất mạnh.
Tần Vũ Phong vừa xoa đầu Lâm Kiều Như, vừa nói: "Không cần! Mọi chuyện đều có anh lo, dù là họ có thua đi nữa, thì cũng là anh xuống trước, anh sẽ bảo vệ em”
Tần Vũ Phong vừa nói vừa hôn nhẹ lên mái tóc của Lâm Kiều Như.
Lâm Kiều Như lo lắng nhìn Tần Vũ Phong: "Tần Vũ Phong, rốt cuộc anh làm cách nào mà đối phó được với nhiều tên địch như vậy...lần trước, lần trước cũng..."
Tần Vũ Phong chỉ nở nụ cười gượng: "Kiều Như, em tin anh không?"
Đợi cho đến khi bình minh vậy!
Nhưng, bình minh mà Lâm Kiều Như chờ đợi, là vài tiếng sau, khi mặt trời nhô lên từ mặt biển.
Còn bình minh mà Tần Vũ Phong chờ đợi...là một kỳ tích!
Chờ sức mạnh của mình hồi phục, chờ ngày anh có thể bình an vô sự giữ Lâm Kiều Như bên mình!
Nhưng đáng tiếc, chính Tần Vũ Phong cũng không rõ, rốt cuộc ngày đó có đến không...!
- ------------------.