Mà nhìn lại phản ứng của Tân Thiên Lâm, Tân Thiên Lâm cùng đối đầu một chương với Nam Tuấn Sái đứng ở vị trí thứ bảy trong Long bảng, nhưng mà cũng không có chút biểu cảm kiêu ngạo.
Dù là đối diện với lời nịnh nọt của kiếm sĩ Thiết Ưng thì cũng không có biểu cảm gì, trên môi chỉ nở nụ cười nhẹ, cứ như đây là chuyện phải làm!
Chuyện ngang sức mạnh với Nam Tuấn Sái giống như là căn bản không đáng nhắc đến trước mặt của anh ta!
Tân Thiên Lâm đang cười cười rồi đột nhiên thần sắc biến đổi, giống như là nhớ ra chuyện gì đó, sau đấy lại nhìn xung quanh giống như là đang tìm kiếm thứ gì.
Thần sắc của mấy người Tây Nam Miêu Cương khẽ giật mình, cũng vô ý thức mà đứng lên giống như tìm kiếm.
Thiếu chủ Tần Phiệt...!đang tìm cái gì vậy?
Ngay sau đó anh mắt của Tân Thiên Lâm lóe ra tia sáng giống như là đã tìm kiếm được mục tiêu của anh ta!
Tân Thiên Lâm bắt đầu đi đến.
"Cop! Cop! Cop!"
Cá lăng mộ đều lặng ngắt như tờ chỉ còn có âm thanh tiếng giày của Tân Thiên Lâm đi đến! Ánh mắt của tất cả mọi người đều đang tìm kiếm, mang theo tò mòn đều nhìn vào trên người của Tân Thiên Lâm!
Người đó chính là Tân Vũ Phong!
"Ha ha ha.."
Trên gương mặt của Tần Thiên Lâm xuất hiện một nụ cười vô cùng quỷ quái là có chút vặn vẹo quỷ dị.
Mộc Dung Chi trốn ở sau lưng của Tân Vũ Phong lặng lẽ qua bả vai của Tân Vũ Phong mà nhìn thoáng qua.
Thiếu chủ Tần Phiệt này đứng trước mặt của Tân Vũ Phong là muốn làm gì vậy? Mà đổi thành Nam Tuấn Sái, công tử Linh Hoa ở một bên cùng với Chúc Cửu Sinh gặp tình huống này cũng không hiểu gì.
Tân Thiên Lâm đây là đang muốn làm gì?
Tại sao đứng ở trước mặt Tần Vũ Phong mà lại có thái độ quỷ dị như vậy?
Hai người bọn họ có quan hệ gì?
Sắc mặt của Nam Tuấn Sái càng lúc càng âm trầm.
Tần Vũ Phong, Tần Thiên Lâm...!
Rốt cuộc là hai người bọn họ có quan hệ gì, chẳng lẽ là do Tân Vũ Phong đã đưa mật báo đến cho Tân Thiên Lâm và kiểm sĩ Thiết Ưng hay sao?
Một lúc sau thì Tần Thiên Lâm cuối cùng cũng mở miệng.
Một câu nói không sợ hãi khiến cho tất cả mọi người đều chấn động, long trời lở đất!
“Tân Vũ Phong, anh trai tốt của tôi, chúng ta lại gặp mắt rồi!” "Xem ra là bất kể đi đến nơi nào thì anh trai tốt của tôi cũng đều có người đẹp đi theo hầu...”
- ------------------.