Chiến Anh toát mồ hôi lạnh, liền nhắm hai mắt lại, chuẩn bị nghênh đón ngày tận thế.
"Được.
"Thanh âm bình tĩnh của người đàn ông vang lên, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, anh cầm ly lên, không nhanh không chậm, dùng tư thế ưu nhã để uống cạn.
Đúng! Cứ như thế mà uống cạn!Trong lòng Cố Bắc Từ thở phào nhẹ nhõm, cô biết Hoắc Tư Triệt có bệnh sạch sẽ rất nghiêm trọng.
Có thể là hai người vừa mới chung đụng hòa hợp, cho nên cô mới quên mất chuyện quan trọng như vậy!Cô chỉ nhớ, kiếp trước Hoắc Tư Triệt bởi vì mình mà lo lắng không yên, ngày ba bữa cũng không ăn, cuối cùng do sinh hoạt không điều độ mà đẩy anh vào hoàn cảnh tuổi còn trẻ nhưng đèn đã cạn dầu.
Kiếp này, nếu đã muốn cùng Hoắc Tư Triệt sống những ngày hạnh phúc, thì cô quyết sẽ không để những chuyện như vậy phát sinh nữa!Ôm suy nghĩ như vậy, cô nghĩ trăm phương ngàn kế, nên để cho đại ma vương ăn uống những gì.
Trông thấy đại ma vương không ngần ngại dùng chung ly với mình, khiến cô cũng ngẩn ra.
"Anh còn phải ăn gì nữa?"Ánh mắt Hoắc Tư Triệt một giây cũng không có rời khỏi Cố Bắc Từ, mở miệng hỏi.
Anh còn phải ăn gì nữa, giống như việc anh ăn bữa sáng chỉ vì muốn làm cho cô vui vẻ, mà không phải vì tốt cho sức khỏe của mình.
Nghe được câu hỏi của đại ma vương, sống mũi Cố Bắc Từ liền chua xót, lập tức gắp thức ăn để vào trong đĩa của anh ấy.
"Trái cây, trứng gà, những thứ này đều phải ăn, dinh dưỡng nhất định phải cân bằng, một ngày ba bữa đều phải ăn.
Anh phải chiếu cố tốt cho chính mình, sau này chúng ta còn có rất nhiều thời gian.
"Một câu nói này để cho Chiến Anh cùng dì Minh đồng thời ngây ngẩn.
Cô giây phút nào cũng trông chờ ông chủ bỏ qua cho cô, Cố Bắc Từ hận không thể chạy tới chân trời góc biển, lại dụ dỗ ông chủ chăm sóc tốt cho bản thân, còn có thật nhiều thời gian sau này?Chiến Anh càng cảnh giác nhìn chằm chằm Cố Bắc Từ, người phụ nữ này chẳng lẽ lại có mới âm mưu gì mới?Cũng không phải là muốn ông chủ mất cảnh giác, mà để cho ông chủ lơ là, sau đó cô sẽ lần nữa gây ra náo loạn lớn hơn?Hoắc Tư Triệt giống như bị những lời nói của Cố Bắc Từ làm cho kinh hãi, anh đưa tay ra chạm vào đôi mắt tràn đầy sức sống của cô.
Tại sao, anh càng ngày càng nhìn không thấu cô?Sau cô khi thay đổi, cảm giác này cũng không tệ lắm!Cố Bắc Từ duy trì tư thế bất động tại chỗ, mặc cho tay của Hoắc Tư Triệt di chuyển ở trên mặt mình.
Từ đầu đến cuối cô vẫn thản nhiên đối mặt với anh, đáy mắt có chút áy náy cùng đau lòng cũng đều thể hiện rõ ràng cho anh nhìn thấy.
"Tại sao lại áy náy?"Người đàn ông bỗng nhiên mở miệng, ánh mắt của anh thâm thúy sắc bén, tựa như có thể thấy rõ tâm tư của cô.
"Trước kia em đã làm sai quá nhiều, cũng hành động vô lý, chỉ hy vọng bây giờ em sửa lại vẫn còn kịp.
"Cố Bắc Từ nói một câu hai nghĩa, nhưng hai tầng ý nghĩa này, đại khái chỉ có chính cô mới có thể hiểu.
"Ting ting ting!"Bầu không khí đang tốt đẹp, thì đột nhiên cái điện thoại trên bàn vang lên.
"Nha! Không đi nữa là trễ đấy!"Cố Bắc Từ sốt ruột nhìn lướt qua điện thoại di động, chần chừ một chút rồi đứng lên.
Thấy bộ dáng cuống cuồng của cô, sắc mặt người đàn ông lập tức trầm xuống.
Đột nhiên bàn tay đang đặt trên bàn của anh bị cô cầm lấy.
"Triệt ca ca, anh có rảnh không? Đưa em trường!"Cô giương mắt nhìn anh, cặp mắt linh động tràn đầy tín nhiệm.
Lệ khí quanh thân Hoắc Tư Triệt nhất thời tan thành mây khói, cô đang ỷ lại vào anh sao?"Hôm nay ông chủ có một cuộc họp rất quan trọng! ""Được!"Chiến Anh lập tức thay thế ông chủ trả lời, chẳng qua là còn chưa kịp nói xong, liền bị câu nói của ông chủ như tát thẳng vào mặt vậy.
Nội tâm anh chàng trợ lý buồn bực suy nghĩ! Ông chủ, anh nhất định là một hôn quân!.