Mọi người không nói chuyện nữa mà yên tĩnh ăn uống.
Món steak với phần thịt giữa tái đỏ được Hoắc Anh Đông cắt nhỏ và chuyển đĩa sang cho tôi.
Hành động này đều được mọi người để ý.
- Cảm ơn!
Tôi nói nhỏ chỉ đủ để hai người nghe thấy, Hoắc Anh Đông mỉm cười.
- Ăn ngon miệng!
Thật ra món ăn nhìn rất xịn xò, nhưng vấn đề là tôi không ăn được thịt tái, cảm giác hơi dợn miệng.
Tôi lằng lặng ăn những lát rau củ nướng trang trí ở góc đĩa, mà không đụng tới thịt chút nào.
Hoắc Anh Đông có vẻ không bỏ sót biểu hiện gì của tôi, anh nghiêng đầu hỏi.
- Không hợp à?
Tôi hơi lắc đầu.
- Không phải, chỉ là thịt chưa chín.
Hoắc Anh Đông nhìn đĩa thịt, rồi lên tiếng gọi người làm:
- Đổi cho tôi đồ chín hoàn toàn đi!
Lần này mọi người đều nhìn hai chúng tôi, Hoắc Tâm Anh tay đang cẩm dao nĩa cũng dừng lại, sau đó cong môi cười rồi cắt tiếp miếng thịt trên đĩa của chị ấy.
Hoắc Linh Anh thích thú nhìn tôi.
- Êu ơi mấy người yêu nhau đều thế sao?
Vu Khải trêu đùa chị họ.
- Yêu đi thì biết!
Ngay lập tức Vu Nhiên cắt lời.
- Đừng có xui linh tinh! Lời của mấy tên đào hoa như em không uy tín chút nào.
Bách Nhạc nhìn trầm nhất cuối cùng cũng lên tiếng.
- Nhiên Nhiên, em nên thử yêu đi.
Hẹn hò cũng vui lắm.
Sau đó còn nháy mắt với Hồng Trạch Dương bên cạnh.
Thôi đi, hai người cũng độc thân bỏ xừ lên mà còn bày đặt.
Em bận lắm, kiếm tiền thích hơn.Ổi, đúng là nữ tổng tài của nhà ta mà.
Không khí có chút dễ thở hơn nhờ vài câu bông đùa.
Chỉ duy nhất Mạc Nghệ Như im phăng phắc, nếu không nhìn thấy người ngồi đó khéo tôi còn tưởng cô ấy không tồn tại chốn bàn ăn này.
Mạc Nghệ Như vừa nhai đồ ăn, vừa nhìn tôi như muốn đào bới mọi tâm tư của tôi vậy.
Tôi cầm ly nước của mình hơi nâng lên hướng về phía cô ấy, Mạc Nghệ Như nhếch môi cười và cũng nâng ly lên như cách đáp lại.
- À phải rồi, nói cho chị dâu biết nè.
Nếu xét theo nhà nội thì Trạch Dương là em họ của Bách Nhạc, nhưng xét theo nhà ngoại thì lại là anh họ.
Vì Dương sinh trước, lấy Hoắc Liên Bang là trụ chính nên Trạch Dương làm anh.
Tôi chưa hiểu lắm, Hoắc Anh Đông ở bên giải thích thêm.
- Hoắc Liên Bang có các trụ cột chính: nhà họ Vu, nhà họ Mạc, nhà họ Bách và ông ngoại anh là họ Phan.
Mọi người kết hôn nội bộ thân càng thêm thân, đây cũng là yếu tố giúp tổ chức gắn kết và liên quan khó tách rời.
Tôi gật đầu hiểu đôi chút, xong nhận ra mình là người ngoại bang lại buồn rầu.
Bỗng tôi nhớ ra một điều.
Chồng Hoắc Tâm Anh là Mạc Quân Dao.
Mà Mạc Nghệ Như cũng họ Mạc.
Một tình huống được tôi suy diễn.
Nếu Hoắc Anh Đông cũng lấy vợ là con gái nhà họ Mạc sẽ ra sao? Rõ ràng họ Mạc không tầm thường thì Hoắc gia mới kết thông gia, Hoắc Tâm Anh tài giỏi gả đi chắc chắn nhà chồng phải môn đăng hộ đối.
Tôi lại nhớ tới mùi nước hoa của Hoắc Anh Đông vương vấn khi Mạc Nghệ Như lướt qua mình, bồn chồn, bất an, lo lắng, băn khoăn cứ từng đợt như cơn sóng nhỏ trong tôi, tuy vỗ nhẹ nhưng không ngừng, không nhấn chìm ngay như sóng lớn nhưng lại cứ chầm chậm làm mặt nước không tĩnh được.
Đĩa thịt mới được bưng ra, vẫn là Hoắc Anh Đông cắt giúp tôi.
Anh dùng nĩa chọc một miếng kiểm tra, thấy đạt yêu cầu thì hơi cười đưa lên miệng tôi.
Tôi ngại ngùng trước hành động chăm sóc lộ liễu này, đành tự cầm lấy rồi thỏ thẻ.
- Tôi tự làm được.
Miếng thịt chuẩn bị đưa lên miệng, tôi thấy có vệ sĩ đi vào.
Hoắc Tâm Anh lau miệng rồi hỏi.
Chuyện gì?Thưa cô, lão gia ghé thăm.Tôi chưa hình dung được "lão gia" là ai, chỉ thấy Hoắc Tâm Anh nhìn mình thở dài, đồng thời những người còn lại đồng loạt đặt dao nĩa xuống và ngừng ăn.
Hình như lại sắp có chuyện gì quan trọng.
Tôi cũng bỏ miếng thịt trở về đĩa, ngơ ngác nhìn Hoắc Anh Đông.
- Ai vậy?
Hoắc Anh Đông cười nhẹ rồi vuốt tóc tôi từ phía sau.
- Bố anh!
Tôi sợ mình đau tim mất.
Ải chị gái mới tạm qua thì giờ thình lình Hoắc lão gia tới.
Cái số tôi hình như vất vả, gặp người nhà Hoắc Anh Đông toàn trong những tình huống không chuẩn bị trước, luôn vào vai là người bị động
Nếu chuyện này là một bộ phim, hẳn là bộ phim kịch tính nhất mà tôi tham gia quá.