Hoắc Tổng Truy Thê

Cô thanh toán toàn bộ, vừa ngẩng đầu lên định nói chuyện với nhân viên bán hàng thì lại nhìn thấy người quen.

Ôn Noãn nghĩ mình đã nhìn nhầm rồi, bèn nhìn kỹ lại.

Cô thấy Đinh Tranh và Diêu Tử An, mà Diêu Tử An chính là chồng của Bạch Vi.

Lúc này, Đinh Tranh đang ôm chặt cánh tay của Diêu Tử An, vừa nói vừa cười làm nũng, có thể nhìn ra được là cũng đến mua xe.

Có lẽ vì ngại đắt, Diêu Tử An hơi do dự.

Đinh Tranh lập tức tặng cho hắn một nụ hôn nồng nhiệt.

Diêu Tử An liền ký hợp đồng mua xe cho cô ta ngay lập tức, dáng vẻ phóng khoáng tiêu tiền như nước này khiến đáy mắt Ôn Noãn nổi lên một chút ẩm ướt.

Từ khi học đại học, Bạch Vi và Diêu Tử An đã yêu nhau, ngay sau khi tốt nghiệp liền kết hôn.

Tại sao hắn lại ở đây làm loạn cùng Đinh Tranh?

Lúc này suy nghĩ của Ôn Noãn vô cùng hỗn loạn, cô thậm chí còn không biết mình phải nói chuyện này với Bạch Vi như thế nào.

Đinh Tranh cũng nhìn thấy Ôn Noãn.

Khuôn mặt vốn đang nũng nịu của cô ta lập tức trầm xuống, sau đó liền kéo Diêu Tử An đi chỗ khác, rõ ràng cũng không muốn để Diêu Tử An nhìn thấy Ôn Noãn.

Tim Ôn Noãn vẫn đang đập mất kiểm soát.

“Cô Ôn?” Nhân viên bán hàng mỉm cười hỏi: “Cô còn vấn đề gì nữa không ạ?”

Ôn Noãn tỉnh táo trở lại, cười xin lỗi.

Nhân viên bán hàng kia rất thích cô, bởi vì kiểu khách hàng dễ hói chuyện lại không kén chọn như vậy thực sự không nhiều, hơn nữa cô Ôn này lại còn vô cùng xinh đẹp và tốt bụng.

Làm xong tất cả thủ tục, Ôn Noãn ra khỏi showroom 4S.

Hôm nay cô lái xe của Hoắc Minh tới đây, đang chuẩn bị lên xe thì một giọng nói vang lên từ phía sau: “Ôn Noãn, chúng ta nói chuyện đi!”

Ôn Noãn đóng cửa xe.

Khóe mắt cô ửng hồng, đôi mắt hàm chứa sự tức giận, nhìn Đinh Tranh.

Ánh mắt Đinh Tranh dừng trên chiếc xe thể thao màu đỏ, giọng nói có chút ghen tị và giễu cợt: “Ôn Noãn, không phải là cô rất khinh thường tôi sao? Thực ra chúng ta đều dựa vào đàn ông để kiếm ăn, làm gì có ai cao quý hơn ai cơ chứ!”

Ôn Noãn cười lạnh.

Cô hỏi lại: “Vậy nên cô phá hủy hạnh phúc của người khác là chuyện đương nhiên, cô không có một chút cảm giác tội lỗi nào đúng không?”

Đinh Tranh nở nụ cười.

Cô ta nói với Ôn Noãn: “Vào quán cà phê ngồi chút đi! Ôn Noãn, sau buổi họp lớp ngày hôm đó tôi vẫn luôn muốn tâm sự với cô một chút.”

Ôn Noãn thực sự chẳng có gì để nói với người này.

Thế nhưng vì Bạch Vi, cô vẫn vào quán cà phê.

Kafelaku Coffee.

Ôn Noãn không lên tiếng trước, cô sợ mình vừa mở miệng liền không nhịn được mà dội cả tách cà phê lên đầu Đinh Tranh.

Ngược lại, Đinh Tranh lại có vẻ như có rất nhiều lời muốn nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui