Cậu ta cố ý nói mập mờ, khiến Cảnh Sâm cũng sợ ngây người.
Anh ta coi Chu Mộ Ngôn như một con vịt chết, cười nói: “Ồ, Ôn Noãn, không nhìn ra đó nha! Cái này… cũng rất không tồi!” Dứt lời, anh ta lại nhìn sang Hoắc Minh bằng ánh mắt đồng cảm!
Hoắc Minh thuần thục lấy ra một điếu thuốc, hơi hất cằm: “Cậu xuống trước đi!”
Cảnh Sâm ngại ngùng rời đi.
Hoắc Minh nhìn Ôn Noãn: “Biết cậu ta là ai không?”
Ôn Noãn không muốn nói chuyện với anh. Thực ra, với cô mà nói, Chu Mộ Ngôn là ai cũng không quan trọng, ở công ty cậu ta chỉ là một tài xế, nhận tiền làm việc.
Đúng lúc, Bạch Vi gọi cô, Ôn Noãn bèn kiếm cớ bỏ chạy.
Chu Mộ Ngôn vẫn chưa đi.
Cậu ta dựa vào lối đi nhỏ, nhìn thấy Hoắc Minh thì lười biếng mở miệng: “Trùng hợp quá nha luật sư Hoắc, chúng ta lại gặp mặt rồi! Anh xem, anh đào mất thẻ kim cương đen của ông đây, ông đây lại tới đào người của anh! Đúng rồi… Anh đừng định dùng cách đã đối phó với Khương Duệ để áp dụng với tôi, ông đây hiện tại nghèo rớt mồng tơi, tiền lương cũng chỉ có tám nghìn một tháng, nếu anh định đuổi tôi đi, tôi sẽ lập tức dọn dẹp quần áo trang sức, chui vào chăn của Tổng Giám đốc Ôn, để cô ấy nuôi tôi!”
Hoắc Minh cười một cái như có như không.
Anh chậm rãi thở ra một vòng khói trắng: “Ôn Noãn sẽ không thích một thằng nhóc lông còn chưa mọc hết như cậu đâu!”
Chu Mộ Ngôn cũng không tức giận.
Cậu ta liếc nhìn Hoắc Minh: “Phải vậy không nhỉ? Chúng ta cứ thử xem! Tên họ Hoắc này… Dáng vẻ của anh không tồi đấy, nhưng toàn thân trên dưới của ông đây cũng không có chỗ nào không tốt!”
Ánh mắt Hoắc Minh sâu thăm thẳm.
Đúng là anh ghen, nhưng thân là một người đàn ông trưởng thành, khăng khăng tranh cãi cùng một đứa trẻ hai mươi ba tuổi lông còn chưa mọc đủ thì thực sự quá mất phong độ, cũng là tự mình thua trước một bước…
Ôn Noãn và Bạch Vi bước vào phòng tiệc.
Cô chú ý thấy bàn của bọn họ hầu hết đều là các chị em dâu thuộc lớp con cháu nhà họ Cảnh.
Ôn Noãn chợt hiểu ra, Cảnh Sâm thực sự rất để tâm!
Mẹ của Cảnh Từ tới chia kẹo, nhìn thấy Ôn Noãn, cũng khách sáo nói chuyện vài câu.
Ôn Noãn mỉm cười đưa tiền mừng.
Khi mẹ của Cảnh Từ đưa tay nhận, biểu cảm hơi kỳ lạ, trước đây bà ấy quả thực rất khinh thường cô gái trước mặt này, thế nhưng sau đó Ôn Noãn lại ồn ào trở mặt với Hoắc Minh, không chịu bước chân vào gia đình giàu có, không khỏi nhìn cô bằng con mắt khác.
Cuộc hôn nhân hiện tại của Cảnh Từ mặc dù không tệ, nhưng thân là mẹ của anh ấy, bà cũng nhận ra Cảnh Từ không thực sự vui vẻ.
Đêm nay, nhìn thấy Ôn Noãn, bà ấy hơi xúc động.
Ôn Noãn cũng không phải kiểu người cứ mãi nhìn về quá khứ, cô chỉ khẽ mỉm cười. Đúng lúc này, Chu Mộ Ngôn đi tới, ngồi xuống bên cạnh Ôn Noãn, ngoại hình bắt mắt cực kỳ thu hút sự chú ý.
Một nửa số người trong phòng tiệc đều đang nhìn về phía bàn bên này.
Kiều Cảnh Niên có chút quan hệ bạn bè với nhà gái, cả nhà Kiều An cũng tới, ngồi ngay bàn bên cạnh.
Thấy Ôn Noãn khoa trương như vậy, Kiều An rất khó chịu.