Hô hấp của Lục Khiêm ngừng lại.
Giọng ông ấy vẫn dịu dàng: “Minh Châu, chỉ là gặp mặt, ăn cùng nhau một bữa cơm thôi.”
Hoắc Minh Châu kiềm chế bản thân, khẽ nói: “Ông Lục, tôi sẽ không đi!”
Cô đột nhiên cúp máy.
Đêm khuya, cô khóc một mình trên sân thượng rất lâu…
Cô không biết mình thích Lục Khiêm từ lúc nào, có lẽ là khi ở bệnh viện thấy ông ấy làm việc, thấy ông ấy một mình hút thuốc vào đêm khuya, có lẽ cô ấy nhìn thấy sự cô đơn của một người đàn ông…
Cô gọi ông ấy là chú Lục.
Cô sợ ông ấy trách anh trai nên luôn cẩn thận từng li từng tí đi theo bên cạnh, chọc ông ấy cười.
Lâu dần, ông ấy cho phép cô ở lại bên cạnh.
Ông ấy luôn thức đêm, có lúc cô buồn ngủ thì sẽ ngủ trên sô pha trong phòng làm việc nhỏ của ông ấy, có một đêm cô tỉnh lại, ông ấy đang đắp chăn cho cô, dưới ánh đèn sợi đốt khuôn mặt của ông ấy vô cùng hấp dẫn, cô kìm lòng không được mà gọi một tiếng chú Lục…
Sau đó, họ hôn nhau.
Lục Khiêm lớn hơn cô rất nhiều, là một người đàn ông rất chững chạc, ông ấy không cần tốn nhiều sức.
Đêm đó, ông ấy đùa giỡn chi phối cô.
Nhưng… lại không chiếm hữu cô.
Lần đầu tiên cô biết, kỹ xảo của đàn ông có thể tốt đến mức đó… Sau đó cô luôn trốn tránh, không dám gặp ông ấy.
Ông ấy không tìm cô nữa.
Mãi cho đến cái đêm phải tiễn Hoắc Tây, Lục Khiêm uống say, cô lo lắng mới đi qua gặp ông ấy.
Khi ông ấy say rượu trông rất đẹp.
Cô kìm lòng không đặng mà hôn ông ấy… Rồi sau đó, họ đã làm.
Trên chiếc sô pha nhỏ hẹp kia, cô không ngừng kêu chú Lục, không ngừng sa vào thân thể ông ấy… Khi đó thậm chí cô còn không biết mình thích ông ấy bao nhiêu, chỉ biết tất cả mọi thứ của người này đều rất hấp dẫn cô.
Vốn tưởng rằng, giữa bọn họ chỉ có một đêm tình.
Nhưng sau đó, ông ấy thường xuyên công tác ở thành phố B.
Ông ấy mua một căn hộ rất tốt, trang trí rất đẹp, mỗi lần tới ông ấy đều tìm cô.
Họ ở trong căn hộ đó, ngọt ngào yêu thương.
Ông ấy tới nấu cơm cho cô ăn, ăn xong lại ăn cô…
Khoảng thời gian đó, cô giống như bị ma ám, biết rõ không nên những vẫn sa vào sự hấp dẫn của ông ấy. Ông ấy chưa từng bàn chuyện kết hôn với cô, cũng chưa từng nói về tương lai, cô nhịn không được mà đi thành phố C tìm ông ấy…
Đến rồi cô mới biết được, cô với ông ấy không có khả năng!
Bọn họ trai chưa vợ, gái chưa chồng…
Nhưng từ đầu đến cuối, hai người chỉ có thể lén lút ngọt ngào trong căn hộ.
Cô chưa bao giờ được ông ấy cho phép công khai!
Lục Khiêm ngồi trong xe.
Xe dừng ở dưới căn hộ, ông ấy gọi điện ngay ở chỗ này.