Khác biệt so với trước đó, trước đó đều là chụp một mình Hoắc Minh, lần này bộ phận PR của Tây Á tung ra bộ ảnh chụp gia đình của Tổng Giám đốc.
Văn phòng Tổng Giám đốc của Tây Á.
Ôn Noãn ôm Tiểu Hoắc Tây ngồi trên ghế sô pha, cô vốn đoan trang dịu dàng, khuôn mặt nhỏ bé Tiểu Hoắc Tây cũng cố bình tĩnh, nở nụ cười kiêu ngạo.
Hoắc Minh đứng ở phía sau ghế sô pha, tay khoác lên vai của Ôn Noãn.
Ánh mắt của anh vô cùng dịu dàng.
Hình ảnh này, bất kì ai cũng nhìn ra được Tổng Giám đốc Tây Á yêu vợ mình!
…
Tám giờ, khách sạn Tây Á.
Khách khứa đông đúc, hầu như những người thuộc tầng lớp thượng lưu của thành phố B đều tham gia.
Hoắc Minh đứng trên sân khấu phát biểu, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn qua Ôn Noãn, ánh mắt của anh hoàn toàn là ánh nhìn của người đàn ông dành cho người phụ nữ, rất dễ khiến người khác suy đoán lung tung.
Đêm nay cô rất đẹp.
Chiếc váy tơ tằm màu xanh lục dài ôm lấy đường cong hoàn mỹ, vòng eo thon thả, hoàn toàn nhìn không ra cô đã từng sinh con.
Anh có thể ôm bằng một tay.
Bờ lưng mảnh khảnh, đường cong càng tuyệt đẹp hơn…
Hoắc Minh nói xong, người chủ trì vô cùng xúc động nói: “Cảm ơn Tổng Giám đốc Hoắc của chúng ta!”
Hoắc Minh mỉm cười: “Tôi là của bà Hoắc!”
Tất cả mọi người giật mình, không ngờ rằng dáng vẻ ngoài lạnh trong nóng này của Hoắc Minh, không phải trên báo chí nói anh rất giữ mình trong đời sống cá nhân, không đến gần phụ nữ đẹp sao?
Lúc đám người đang ngẩn ngơ, Hoắc Minh chạy xuống phía dưới.
Anh nhìn Ôn Noãn, lịch sự mỉm cười: “Bà Hoắc, anh có thể mời em nhảy một điệu không?”
Ôn Noãn nhìn dáng vẻ hăng hái tràn đầy năng lượng của anh, cô giật mình.
Cô theo anh lúc 24 tuổi, trong năm năm này đăng ký kết hôn rồi sinh Tiểu Hoắc Tây, nhưng hôm nay mới được coi là chính thức công khai quan hệ giữa bọn họ…
Không phải cô không rung động.
Bài hát kia chính là bài « Sonate Ánh Trăng », anh ôm cô khiêu vũ, không cần kỹ thuật nhảy gì, cũng chỉ ôm nhau… Không biết nhảy bao lâu, Hoắc Minh nâng mặt cô lên, nhẹ nhàng hôn xuống.
Ôn Noãn chưa bao giờ nghĩ đến, Hoắc Minh sẽ hôn cô trước mặt nhiều người, hơn nữa trong sự kiện này.
Cô mở to mắt.
Hoắc Minh cũng vậy, anh nhìn vào mắt cô, trầm giọng nói: “Nhắm mắt lại!”
Anh ngậm lấy môi của cô, hôn triền miên.
Thân thể Ôn Noãn không nhịn được run rẩy: “Hoắc Minh, nhiều người đang nhìn đấy!”
Trong mắt của anh dường như có thể thấy được dục vọng ham muốn: “Thì cứ để mọi người nhìn!”
Bốn phía yên tĩnh.
Là một nụ hôn sâu!
Ở buổi lễ kỷ niệm tròn một năm của tập đoàn Tây Á, Hoắc Minh vậy mà hôn sâu vợ của mình, còn ai dám nói anh cấm dục, còn ai dám nói anh không có hứng thú với phụ nữ…