Hoài Thai Mãng Xà Thai Rắn


**********
Thấy tư thế Thần Núi ôm Mãng Ngân lọc Hoa, còn bảo chúng tôi ra ngoài, chuyện quan trọng là gì thì nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết.

Không ngờ ngày thường Thần Núi nhìn như nghiêm trang mà còn dùng cách này.

Có điều anh ta kêu tôi với Liễu Long Đình cùng rời đi, nhất thời khiến tôi yên tâm.

Nhưng lúc đi, tôi lại nghĩ có phải Thần Núi đã quá yên tâm về tôi hay không? Thoải mái cho tôi đi trông coi đám yêu ma kia, anh ta không sợ tôi hút hết tinh khí của chúng sao? Sau khi ra ngoài, tôi vốn định quay lại nhìn Thần Núi, muốn thấy rõ anh ta có màu đồ gì, nhưng tôi vừa bước ra khỏi cửa thì cửa phòng lập tức khép lại, tôi còn nghe thấy Mãng Ngân Hoa cười mắng Thần Núi: “Đáng ghét, đừng làm mạnh như thế, thiếp vẫn là lần đầu tiên.

” Cửa đóng lại, tôi không nghe thấy tiếng động nào trong phòng.

Chẳng qua nghe thấy Mãng Ngân Hoa nói chuyện kiểu đó với Thần Núi, trong lòng tôi bỗng rất khó chịu.

Bây giờ tôi phải đi gặp Phượng Tố Thiên, chỉ cần hút hết tinh khí của đám yêu ma mà anh ấy mang tới thì tôi sẽ lấy lại được đôi mắt của e mình, không lâu sau sẽ có thể cởi bỏ phong ấn cho Liễu Long Đình.

Sau khi ra ngoài, tôi nhanh chóng mượn di động của người khác gọi điện cho Phượng Tố Thiên.

Tôi làm trái ý Thần Núi, kêu Phượng Tố Thiên đừng dẫn theo đám yêu ma kia vào thành phố.

Mặc dù Thần Núi đang làm chuyện đó với Mãng Ngân Hoa, nhưng anh ta vẫn có thể nắm giữ hành tung của đám yêu tà đó, chỉ cần chúng tôi không vào thành phố thì anh ta sẽ không phát hiện ra điều gì.

Tôi đang mạo danh thân phận của Mãng Ngân Hoa, Phượng Tố Thiên đương nhiên đối với tôi nói gì nghe nấy.

Tôi kêu anh ấy dừng lại ở ngoài thành phố, sau đó dẫn Liễu Long Đình vội vàng chạy ra ngoài thành phố.

Ngoại thành cách khách sạn vẫn có chút khoảng cách.

Bởi vì dẫn theo Liễu Long Đình, tinh khí trong người Liễu Long Đình chỉ có thể giúp anh ấy giữ được hình người, cho nên chúng tôi chỉ có thể bắt taxi đi ra đó.

Chúng tôi tốn nửa tiếng đi xe, trên đường đi tôi còn lo lắng nếu công phu trên giường của Thần Núi rất kém thì không chừng khi tôi tới chỗ Phượng Tố Thiên, anh ta cũng đã tới rồi.

Thế nên trên đường đi, tôi vẫn cầu nguyện kỹ năng của Thần Núi phải cao một chút, tốt nhất là làm cho Mãng Ngân Hoa đắm chìm không biết trời trăng sao đất, lâu một chút, không thì kế hoạch của tôi sẽ hỏng hết.

May mà lúc tôi tới địa điểm mà Phượng Tố Thiên thông báo thì Phượng Tố Thiên đang chờ tôi, Thần Núi chưa tới, xem ra chuyện đó của anh ta cũng rất lợi hại.

Nếu gặp lại anh ta thì tôi phải cho anh ta một like mới được.

Bởi vì sắp gặp Phượng Tố Thiên nên tôi đeo kính râm.

Bây giờ là buổi tối, trên trời treo một vầng trăng non, tôi đeo kính râm, lại thêm chung quanh tối, chỉ thấy được ánh trăng sáng ngời chứ không thấy được thứ khác.

Cũng may Liễu Long Đình đang ở bên cạnh tôi, anh ấy dẫn tôi tới chỗ Phượng Tố Thiên.

“Chủ nhân!” Phượng Tố Thiên vui vẻ đi đến chỗ tôi, sau đó nói: “Tôi đã mang hết đám yêu tà làm việc cho ngài mà tôi biết tới đây, có phải chủ nhân bận tới mức quên mất có bao nhiêu thứ đang làm việc cho ngài không?” Mượn ánh trăng, tôi cố gắng nhìn ra bên ngoài.

Sau khi thích nghi với bóng tối, tôi thấy trước mặt mình là một đám có hình dạng vô cùng quái dị đang chồng chất trước mặt tôi, cứ như là ngọn núi, ít ra cũng phải có cả trăm con! Chẳng trách Thần Núi nói không tiện đối phó với Mãng Ngân Hoa.

Chỉ riêng mấy thứ này thì mỗi ngày có thể cung cấp tinh khí không ngừng cho Ngân Hoa giáo chủ, hiện giờ trong người chúng tràn ngập tinh khí bừng bừng, nếu không lũng đoạn nguồn cung cấp tinh khí của Mãng Ngân Hoa thì chúng tôi sẽ không có cách nào đối phó với cô ta.

Thần núi vốn kêu tôi đi đón đám yêu quái này, sau đó lại báo cho anh ta.

Dù gì Phượng Tố Thiên cũng chỉ nghe lời tôi, anh ta không thể nói thẳng với Phượng Tố Thiên là muốn hút tinh khí của đám yêu ma, cho nên chỉ có thể giao cho tôi.

Lúc này Phượng Tố Thiên đứng trước mặt tôi, tôi nói với Phượng Tố Thiên: “Tố Thiên, bây giờ tôi cần linh khí, tôi sẽ hút hết tinh khí của chúng, anh đứng xa một chút, tôi sợ sẽ ảnh hưởng tới anh.

” Nghe tôi nói muốn tụ tập hết đám yêu ma này là để hút tinh khí, Phượng Tố Thiên buồn bực hỏi: “Chẳng phải chủ nhân muốn quá kế chúng cho giáo chủ sao?” Sau đó, thấy tư thế của tôi, có lẽ Phượng Tố Thiên cũng đoán được tôi không muốn để lại đám yêu tà này cho Thần Núi, lại hỏi tôi: “Lần đầu tiên chủ nhân tập kết nhiều thứ như vậy để hút tinh khí mà chúng thu g lại cho ngài, chủ nhân gặp phải chuyện gì à?” Xem ra trước kia Ngân Hoa giáo chủ cũng chẳng hút tinh khí là bao.

Cũng đúng thôi, mấy tháng ngắn ngủi này, chắc chắn cô ta phải không ngừng lừa gạt Thần Núi với mọi người để mê hoặc yêu tà hút tinh khí cho cô ta.

Mê hoặc yêu tà cũng cần thời gian, tôi nghĩ chắc chắn Mãng Ngân Hoa sẽ không thể ngờ được rằng những thứ mà cô ta vất vả chuẩn bị cuối cùng lại rơi vào túi tôi.

“Đúng, tôi cần dùng tinh khí này để làm chuyện quan trọng, anh đừng hỏi, đi xa một chút.

” Nói tới đây, tôi đẩy Phượng Tố Thiên ra, sợ lát nữa sẽ ảnh hưởng tới anh ấy.

Chẳng qua lúc tránh ra, hình như Phượng Tố Thiên muốn hỏi gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không hỏi nên lời, đi đến chỗ sau lưng tôi rồi bay ra xa.

Tôi thuận miệng kêu Liễu Long Đình cũng tránh xa một chút.

Đám tinh quái trước mặt tôi đều bị đôi mắt của Mãng Ngân Hoa mê hoặc, tôi lại giống hệt Mãng Ngân Hoa, còn mặc quần áo của cô ta, họ không thấy đôi mắt tôi nên đều cho rằng tôi là mọi Mãng Ngân Hoa.

Khi tôi kêu họ đưa hết tinh khí chỉ trừ lại một ít có thể giữ tính mạng cho họ, tất cả đều đưa cho tôi, nhất thời từng luồng ánh sáng trắng tinh từ trên người yêu túy đều bay về phía tôi.

Tôi vốn có thể hút hết tinh khí của họ, nhưng tôi không thể làm như vậy, bởi vì nếu tôi hút hết thì họ đều sẽ chết.

Trong số họ có rất nhiều yêu quái chỉ một lòng tu hành, nếu không phải do Mãng Ngân Hoa thì họ sẽ không làm chuyện thường thiên hại lý.

Cả người tôi đắm chìm trong ánh sáng màu trắng, tất cả tinh khí đều tràn vào người tôi, tôi có thể cảm nhận được lực lượng của mình đang dần dần tăng lên, mạnh đến mức tôi không thể tự đánh giá lúc này mình mạnh cỡ nào! Quá trình hút tinh khí của tôi khoảng chừng bốn năm tiếng.

Trong lúc này tôi lo lắng Thần Núi sẽ nhìn thấu âm mưu của tôi, sẽ mang theo Mãng Ngân Hoa bỗng chạy tới tìm tôi.

Nhưng may mà không xảy ra chuyện như vậy, bình tĩnh đến mức khiến tôi bất ngờ.

Sau khi bầy yêu quý đều đưa hết tinh khí cho tôi, tôi dùng thân phận Mãng Ngân Hoa ra lệnh cho họ sau này không thể làm hại tính mạng người khác, hơn nữa để chuộc tội, sau này phàm là thấy ai gặp khó khăn thì đều phải cố gắng hết sức giúp đỡ họ, kêu họ chuyên tâm tu hành.

Chuyện hại người vốn là Mãng Ngân Hoa bắt họ làm, bây giờ tôi đều đặc xá cho họ, họ lập tức biết ơn tôi sâu sắc, dần dần giải tán hết.

Mặt trời đã dần dần dâng lên nơi chân trời, cả đêm tôi đều ở bên ngoài, cũng không biết đám Thần Núi sao rồi.

Cả đêm anh ta không liên lạc với tôi, cũng không hỏi tôi chuyện yêu túy, khiến tôi hơi chột dạ.

Chẳng qua bây giờ tôi đã có lực lượng rất mạnh, chẳng lẽ còn sợ anh ta hay sao? Anh ta lại không đánh được tôi.

Khi tôi với Phượng Tố Thiên, Liễu Long Đình thoải mái về tới khách sạn thì phát hiện cửa phòng Thần Núi khép hờ chứ không đóng kín.

Tôi nghĩ ra một lý do, định vào là phòng gặp Thần Núi rồi nói mấy câu bất đắc dĩ để Thần Núi bớt giận.

Dù sao tôi có thể làm việc thuận lợi như vậy cũng là nhờ sự cố gắng của anh ta.

Khi tôi bước lên thảm đi vào phòng thì chỉ ngửi thấy mùi dâm dật tràn ngập trong không khí, quần áo trên người Mãng Ngân Hoa đều bị ném xuống sàn nhà như rác rưởi.

Dù sao cũng là vợ chồng một hồi, làm cứ như đang làm gì đó vậy.

Lúc này Thần Núi mặc áo trong màu trắng chỉnh tề, ngồi trước cửa sổ nhìn ánh nắng ban mai ngoài trời, không ngoảnh đầu nhìn tôi, cũng biết tôi đã về, nhưng không nói một lời mà vươn tay ra, trong lòng bàn tay là con mắt màu trắng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui