Hoan dục

Cả người Tô Hoan mềm mại, được Tô Vọng Chương ôm về phòng, một đường ôm thẳng vào phòng tắm, cô làm nũng nhờ ba tắm rửa giúp mình. Nhưng Tô Vọng Chương là người đàn ông tâm địa cứng rắn lạnh lùng, cho dù hai người mới vừa cùng nhau trải qua trận 'hoan ái' kịch liệt như vậy mà anh nói ném là ném xuống. Sau khi đặt cô xuống bên cạnh bồn tắm, liền xoay người đi ra ngoài.
 
Tô Hoan buồn bực chu miệng, nghĩ thầm ba chính là kiểu người giả đứng đắn. Rõ ràng vừa rồi còn sắc tình liếm mút vú của cô, xoay người lại ra vẻ quân tử đạo mạo, đúng là buồn cười.
 
Để xem sau này cô có quyến rũ anh đến không phân biệt nổi đông tây nam bắc, một giây cũng không thể rời khỏi cơ thể của cô không.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Đàn ông ấy mà, đều là sinh vật háo sắc.
 
Xả đầy một bồn nước ấm, Tô Hoan thoải mái dễ chịu ngâm mình tắm rửa, vừa ngâm vừa hồi tưởng lại một màn vừa phát sinh tại thư phòng. Càng hồi tưởng cơ thể lại không nhịn được mà động tình, huyệt nhỏ nóng nóng, ngứa ngứa, Tô Hoan không nhịn được duỗi tay xuống làn nước, xoa huyệt nhỏ của mình. Cô tự xoa nhẹ một hồi lâu, cũng không thế khiến bản thân đạt được cao trào, xem ra sau khi hưởng qua tư vị được đàn ông cọ đến cao trào, tự an ủi đã không thể thỏa mãn nhu cầu của cô.
 
Tô Hoan bọc khăn tắm, đi ra khỏi phòng tắm, chân trần đi đến phòng để quần áo, cô lần mò tìm kiếm trong đống áo ngủ gợi cảm nửa ngày, cuối cùng cũng chọn một bộ áo ngủ mềm mại, mỏng manh xuyên thấu màu rượu đỏ. Tô Hoan tùy tiện thắt đai lưng lỏng lẻo mới xoay người đi sấy tóc.

 
Cũng không biết cửa phòng của ba có khóa trái hay không.
 
Ôm tâm thái cứ thử xem sao, Tô Hoan đi đến bên ngoài cửa phòng của Tô Vọng Chương, duỗi tay nhẹ nhàng xoay tay cầm, cánh cửa cạch một tiếng, mở ra.
 
Tô Hoan nhướng mày, ba quả nhiên không đề phòng cô. Nghĩ như vậy, tâm trạng của Tô Hoan càng tốt hơn, cô đẩy cửa đi vào.
 
Trong phòng, Tô Vọng Chương cũng đã tắm xong, đang ngồi dựa vào đầu giường đọc sách, ánh sáng trong phòng tối tăm, chỉ có một chiếc đèn ở đầu giường đang tản ra ánh sáng nhu hòa ấm áp.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thấy Tô Hoan đi vào, Tô Vọng Chương cũng không hề có chút ngoài ý muốn, chỉ hơi nghiêng đầu liếc nhìn cô một cái, lại tiếp tục đọc sách.

 
Tô Hoan mím môi cười trộm, nhảy nhót đi đến bên giường, cuối cùng cô đứng bên mép giường, hỏi: “Ba ơi, con có thể ngủ trong phòng ba không?”
 
Tô Vọng Chương cũng không ngẩng đầu, hỏi lại: “Nếu ba nói không thể, con sẽ về phòng mình sao?”
 
“Đương nhiên sẽ không.” Tô Hoan cười, cởi dép lên giường, cô cũng không vội chui vào ổ chăn ấm áp, mà lại đè lên chăn, đầu gối đi động đến bên cạnh Tô Vọng Chương, tò mò hỏi: “Sách rất đẹp sao?”
 
Tô Vọng Chương lật một trang sách, giương mắt nhìn cô, nói: “Muốn ngủ thì nằm chờ hẳn hoi.”
 
Hai người nhìn nhau ở khoảng cách gần như vậy, Tô Vọng Chương tự nhiên chú ý tới bộ áo ngủ gần như trong suốt trên người con gái, ánh mắt anh tối đi, nói: “Muốn ngủ lại chỗ này ngủ thì nằm cho hẳn hoi vào.”
 
Tô Hoan không nghe lời, không chỉ không chịu chui vào ổ chăn, mà cô còn nhấc một chân, trực tiếp ngồi lên trên người Tô Vọng Chương, hỏi lại: “Sách rất đẹp sao?”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận