Tô Vọng Chương bị thân thể dâm đãng của con gái quyến rũ đến hồn bay phách lạc, không phân biệt được đông tây nam bắc. Anh cảm giác được con gái đang run rẩy cao trào, cũng không kiên trì nữa, nhanh chóng cọ xát vài lần rồi vui sướng bắn tinh.
Tinh dịch sền sệt bắn đầy giữa hai đùi của Tô Hoan, tí tách tích thành giọt rơi xuống, còn kéo theo vài sợi tơ dâm đãng.
Cao trào qua đi, hai người đều có chút thoát lực rúc vào bên nhau, thật lâu không nhúc nhích.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tối nay Tô Hoan không biết đã cao trào bao nhiêu lần, chỉ biết là rất nhiều, thể lực của cô tiêu hao quá mức, cả người mềm như bông được ba ôm đi tắm sạch sẽ xong, liền chui vào trong ổ chăn ngủ một giấc ngon lành. Một đêm không mộng mị.
……
Ngày hôm sau, lúc tỉnh lại, Tô Vọng Chương đã rời giường đi làm, chỉ còn một mình Tô Hoan nằm trên chiếc giường rộng rãi.
Tô Hoan xốc chăn lên, lặng lẽ liếc nhìn cơ thể trần trụi của mình một cái, cảm giác hình như núm vú đã to lên một vòng, hẳn là do tối hôm qua bị ba hút. Nếu mỗi ngày đều được ba hút như vậy, có phải núm vú của cô sẽ càng lúc càng lớn, càng trở nên dâm đãng không nhỉ?
Tô Hoan bị suy nghĩ dâm đãng của mình làm cho đỏ mặt trốn trong ổ chăn lăn lộn, ngay sau đó lại nghĩ tới lần trước ba lăn lộn trên người cô sảng khoái xong, sáng hôm sau liền trở mặt không nhận người, còn cố tình giữ khoảng cách với cô. Tối hôm qua bọn họ làm lâu như vậy, có phải ba lại định trở mặt không nhận không?!
Nghĩ như vậy, tâm trạng Tô Hoan lập tức trở nên thấp thỏm, cô đứng đẩy, khoác thêm áo ngoài, rồi trở về phòng, cầm di động, vội vàng gửi tin nhắn cho ba, hỏi anh hôm nay có bận không, có tan tầm đúng giờ không. Tin nhắn đã gửi đi một lúc lâu, nhưng vẫn không thấy Tô Vọng Chương trả lời. Tô Hoan nhíu mày, trong lòng thầm an ủi mình, có lẽ ba chỉ là đang vội làm việc, không nhìn thấy tin nhắn của cô.
Lúc xuống lầu, Tô Hoan thấy bà nội đang chỉ huy người giúp việc thu dọn đồ đạc, cô tò mò đi qua dò hỏi mới biết, thì ra bà nội đang thu dọn tất cả những đồ vật mà Thầm Châu Châu còn để lại trong nhà, định vứt hết chúng đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Thật là tức chết mà. Rõ ràng nhìn giống như đứa trẻ ngoan ngoan, cuối cùng lại là đứa trẻ hư." Tâm trạng bà nội Tô thoạt nhìn cực kỳ không tốt.
Trong lòng Tô Hoan thầm cười lạnh, không muốn để ý đến bà.
Nhưng mà bà nội Tô lại quan tâm cô, gọi cô lại hỏi: "Dù sao mọi chuyện cũng chỉ là hiểu lầm, bên mẹ cháu nói thế nào rồi?"
Tô Hoan nói: "Mẹ cháu không muốn phục hôn."
Bà nội Tô càng tức giận: "Không phục hôn thì con bé định làm cái gì? Chẳng lẽ còn muốn đi tìm mùa xuân mới chắc?"
Tô Hoan cũng bị lời của bà nội chọc tức đến bật cười, trả lời: "Mẹ cháu vẫn còn trẻ, cho dù mẹ có muốn tìm một người khác cũng hoàn toàn không thành vấn đề."
"Cháu..." Bà nội Tô trừng mắt nhìn cô: "Các cháu, hết người này đến người kia đều muốn chọc bà tức chết, đúng không!"
"Bà nội, bà còn trẻ, không chết dễ như vậy được đâu, đừng nói bừa."
Bà nội Tô: "..."
Tâm trạng thấp thỏm của Tô Hoan vẫn luôn duy trì đến tận khi Tô Vọng Chương tan làm về nhà. Thấy anh đang đứng ở huyền quan đổi giày, Tô Hoan vội đứng dậy khỏi ghế sô pha, chạy ra đón: "Ba ơi."
Tô Vọng Chương đặt túi xách lên đầu tủ giày, khom lưng, đổi giày thành dép lê đi trong nhà, thấy cô chạy lại cũng chỉ nhàn nhạt trả lời một tiếng: "Ừ."
Trong lòng Tô Hoan lộp bộp một chút, thái độ này cũng quá lạnh nhạt đi!
Tô Hoan quay đầu lại nhìn bà nội đang ngồi trên ghế sô pha chăm chú xem TV, lại quay đầu lại, tiến lên một bước, thò đầu lại gần, nhanh chóng ấn lên môi ba một nụ hôn.
Ngay khi Tô Hoan hôn xong chuẩn bị rời đi lại cảm giác được ba hé miệng, ngậm lấy môi dưới của cô.....
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~