Ít nhất là trong sáu năm qua, Hạo Vân còn phải chịu đựng nhiều đau khổ hơn cô.
Đối với một người đàn ông như vậy, cô cảm thấy rằng mình cũng không cần phải theo đuổi chuyện trước kia nữa.
Phương Hạo Vân hiển nhiên là chưa chuẩn bị tâm lý tốt rồi, hắn dùng hai tay đẩy cô ra theo bản năng, nhưng nhanh chóng bị Đinh Tuyết Nhu ôm trở vào, hơn nữa còn ôm rất chặt.
“Hạo Vân, chẳng lẽ anh đã không còn thích em. không thương em.Nếu anh còn thích em, yêu em, thì cho em đi.” Đinh Tuyết Nhu cắn môi, nghiêm túc nói: “Em muốn làm người phụ nữ của anh.”
Đinh Tuyết Nhu ưỡn bộ ngực sữa cao ngất kiêu ngạo của mình lên, kiều mỵ nói: “ Hạo Vân, tin tưởng em, mặc dù chúng ta xa cách sáu năm, nhưng em có thể cam đoan mình tuyệt đối vẫn còn là thân hoàn bích.”
Cảm nhận được sự thật tình và cảm giác mềm mại của bộ ngực, Phương Hạo Vân dường như không kháng cự nữa, mà bắt đầu chủ động xoa nắn bộ ngực của cô, và ngọn lửa trong lòng đã bị kích thích.
Đinh Tuyết Nhu mỉm cười nói: “Hạo Vân, dùng sức một chút. để cho em cảm nhận sự hùng tráng của anh, khí chất đàn ông của anh.
Nói xong, Đinh Tuyết Nhu cởi luôn cái áo ra, trực tiếp ngồi trên đùi của hắn, ưỡn cặp ngực lên trên mặt hắn, nhẹ nhàng vặn vẹo thân mình.
Tuy rằng Đinh Tuyết Nhu là một người mới trong phương diện tình yêu, nhưng mà trước đây cô cũng từng coi không ít phim tình cảm, nên làm thế nào cô cũng rõ ràng. Nói cách khác, lý thuyết của cô rất phong phú, bây giờ chỉ thiếu phần thực hành thôi.
Tâm tình của Phương Hạo Vân dần dần cũng thoát khỏi sự bi thương và buồn bực, dưới sự hấp dẫn và chủ động của cô, tâm tình của hắn dần dần trở nên mãnh liệt hơn.
Hai của hắn vuốt ve sau lưng cô, cuối cùng dừng xuống dưới mông của cô, ngón tay chậm rãi chạm vào khu vườn thần bí.
Đinh Tuyết Nhu run lên một chút theo bản năng, trong đôi mắt hiện ra một tia xuân sắc.
Trừ Phương Hạo Vân ra, cơ thể của cô chưa từng để cho một người đàn ông nào khác đụng vào. Cái này đã tạo thành một sự mẫn cảm trên người cô, chỉ mới khiêu khích một chút thôi mà đã làm cho cô thở hồng hộc, mồ hôi đổ đầm đìa.
“Tuyết Nhu, em thật sự không hối hận chứ?” Phương Hạo Vân nhỏ giọng hỏi.
“Không!”
Đinh Tuyết Nhu cười: “Làm người phụ nữ của anh là giấc mộng mà cả đời em theo đuổi. Hạo Vân, sáu năm nay, anh thật sự đã thay đổi rất nhiều, nhưng trong mắt em, anh vĩnh viễn vẫn là anh.” Nói xong, Đinh Tuyết Nhu liền kéo cái váy đen lên cao, để lộ ra cái quần lót nhung màu đen, gia tăng sự hấp dẫn, lập tức thu hút con mắt của Phương Hạo Vân.
Đinh Tuyết Nhu thấy Phương Hạo Vân nhìn trân trối, khóe miệng hiện lên một nụ cười đắc ý, dâng môi thơm lên cho hắn, cái lưỡi thơm tho không ngừng đưa ra, mút vào.
Phương Hạo Vân là một người đàn ông bình thường, dưới sự khiêu khích như vậy, cũng đã khó chịu đựng được rồi, và vật thể trong quần cũng đã cứng ngắt từ lúc nào rồi.
Đinh Tuyết Nhu cười hì hì một tiếng, chậm rãi đưa tay hướng xuống quần của Hạo Vân, cầm lấy cây gây nóng như lửa ấy.
Đến lúc này, Đinh Tuyết Nhu đã hoàn toàn khiêu khích toàn bộ dục vọng của Phương Hạo Vân rồi, hắn ôm lấy cô đè xuống, dùng tay xé cái quần lót của cô ra, và bắt đầu chinh phạt điên cuồng.
Không biết là do hưng phấn của dục vọng, hay là do Phương Hạo Vân muốn chà đạp lên người của Đinh Tuyết Nhu, phát ra những nghẹn khuất trong lòng sáu năm trước.
Phương Hạo Vân không hề có một chút thương hoa tiếc ngọc gì với Đinh Tuyết Nhu cả, hoàn toàn dùng sự tàn phá để đi chinh phạt, sự cuồng dã, sự thô bạo, thậm chí còn có sự liều mạng khi ở cùng với Kim Phi nữa.
Đinh Tuyết Nhu không phản kháng lại sự đau đớn trên cơ thể cùng kích thích, cô nhắm chặt mắt lại, yên lặng để cho người đàn ông này mây mưa trên người mình.
Đứng trên góc độ sinh lý mà nói, Đinh Tuyết Nhu bây giờ căn bản là không có một chút cảm giác sung sướng nào.
Đinh Tuyết Nhu vẫn còn tem, mà động tác của Phương Hạo Vân lại quá thô bạo, làm cho cô đau đớn. Nhưng trong lòng Đinh Tuyết Nhu rất vui.
Mặc kệ là nói thế nào, từ giờ trở đi, cô đã trở thành người phụ nữ của Phương Hạo Vân rồi.
Đây là ước mơ của cô, là tâm nguyện mà cô đã chờ đợi sáu năm qua.
“A”
Gầm nhẹ một tiếng, trong lúc chinh phạt kịch liệt, Phương Hạo Vân đã giải phóng dục vọng của mình ra. Sau khi suy nghĩ trở nên tỉnh táo lại một chút, hắn dường như ý thức được mình đã làm đau Đinh Tuyết Nhu.
Đưa hai tay ôm lấy má của cô, hắn nhẹ nhàng cúi người xuống, hôn lên những giọt nước mặt hạnh phúc trên mặt cô, xin lỗi: “Tuyết Nhu, làm em đau. Xin lỗi, anh không phải cố ý, anh không khống chế được mình, tin anh, anh không phải cố ý.”
Cảm nhận được sự thành thật của hắn, Đinh Tuyết Nhu cười vui mừng, cái miệng nhỏ cũng hôn nhẹ lên môi hắn, cười nói: “Không có gì đáng ngại cả, Hạo Vân, từ giờ trở đi, Đinh Tuyết Nhu em cũng đã là người đàn bà của anh, hy vọng anh có thể yên thương em.”
“Ừ, anh sẽ yêu em cả đời này.” Phương Hạo Vân nói xong liền nằm úp xuống giường, mở hai chân của cô ra mà nhìn, ở dưới đã tràn đầy vết máu, thậm chí là còn chảy ra cả giường nữa.
“Tuyết Nhu, để anh giúp em.” Nhìn thấy chổ ấy đã sưng đỏ lên, Phương Hạo Vân hơi áy náy, lập tức dùng chân khí nội gia để mát xa chổ sưng.
Dòng chân khí ấm áp đi vào ở thân dưới, làm cho Đinh Tuyết Nhu tê dại không thôi, nhất là sau khi cái cảm giác đau đớn ấy biến mất, Đinh Tuyết Nhu đã khẽ rên lên một tiếng, mở miệng phát ra những tiếng thở dốc.
Nếu nói hành động trước kia là tàn phá, thì bây giờ chính là trìu mến.
Tình cảm mãnh liệt và lửa nóng trong lòng Đinh Tuyết Nhu chậm rãi bị khiêu khích, cô tự động vặn vẹo cơ thể, cặp mông nhón lên liên tục, ánh mắt trở nên mê ly, hy vọng sự hùng tráng của hắn có thể lấp đầy khoảng trống rỗng của cô.
Phương Hạo Vân dường như cũng cảm nhận được suy nghĩ của cô, chậm rãi bò dậy, bắt đầu một vòng chinh phạt mới. Nhưng lúc này, hắn có vẻ rất cẩn thận.
Đinh Tuyết Nhu lên tiếng rên rỉ, quát to, thân hình không ngừng lắc lư, phối hợp với sự chinh phạt của đàn ông, sau một hồi, cơ thể của cô co giật mạnh, lần đầu tiên đạt đến đỉnh cao của sự sung sướng.
Sau khi xong việc, Đinh Tuyết Nhu nằm trong lòng Phương Hạo Vân bằng một tư thế vô cùng thoải mái, đưa mắt nhìn hắn, nói: “Hạo Vân. anh thật tốt.”
Đinh Tuyết Nhu dựa vào người của Phương Hạo Vân, ngửi mùi mồ hôi trên ngực hắn, đưa tay vuốt ve sau lưng hắn, thì thào: “Hạo Vân, em không trách anh, mặc kệ anh làm cái gì với em, em cũng không trách anh.”
Cảm nhận được tình ý của cô, trong lòng Phương Hạo Vân nổi lên một cảm giác ấm áp và bình an, tâm tình tốt hơn rất nhiều, ngón tay chậm rãi chạy dài trên người cô, cuối cùng dừng lại ở chổ khu vườn ấy và bắt đầu chọc.
Nét ửng đỏ trên khuôn mặt của Đinh Tuyết Nhu vẫn còn chưa rút đi, nay lại bị Phương Hạo Vân khiêu khích, làm sao có thể chịu được, vội vàng cầu xin: “Hạo Vân. đừng làm nữa, người ta hôm nay không được. hôm khác được không? Chờ hôm khác em nhất định sẽ cho anh”
Phương Hạo Vân cười hắc hắc, nói: “Hay là. em dùng miệng?”
“Không được!”
Đinh Tuyết Nhu đương nhiên biết ý của Phương Hạo Vân, trước đây lúc coi phim, cô cảm thấy là rất thẹn, hơn nữa cô cũng hiểu cái thứ đó ngậm vào miệng có vẻ không được vệ sinh.
Thật ra, Đinh Tuyết Nhu đã sớm tìm hiểu về chuyện này rồi.
Theo trong sách vở nói, mùi vị của đàn ông sẽ theo thói quen ăn uống của hắn, nhưng mà nói chung là có mùi rất khó ngửi.
Tuy rằng Đinh Tuyết Nhu không có thích sạch sẽ, nhưng trong chuyện này, cô vẫn tương đối kiêng kị.
Cho nên, khi Phương Hạo Vân nói dùng miệng, cô liền từ chối.
Phương Hạo Vân cười hắc hắc, lại mạnh mẽ đè Đinh Tuyết Nhu xuống, đưa cái thứ hùng tráng của mình qua: “Yên tâm đi, ngọt lắm.”
Đinh Tuyết Nhu không muốn làm cho Phương Hạo Vân mất hứng, rơi vào đường cùng, cô đành phải liếm một cái. Kết quả không như cô nghĩ, dịch của Hạo Vân rất ngọt.
Hưởng thụ sự phục vụ đặc biệt của nữ hoàng âm nhạc, Phương Hạo Vân rất là thích thú nhắm hai mắt lại, khóe miệng lộ ra một nụ cười thỏa mãn. Đột nhiên, tốc độ của cô tăng nhanh đáng kể, làm hắn cảm thấy ở dưới co giựt liên tục, và cuối cùng đã lên đến đỉnh.
Đinh Tuyết Nhu không chút do dự nuốt hết sạch sẽ, Phương Hạo Vân không lừa cô, quả nhiên rất ngọt. Hơn nữa còn không phải là vị ngọt bình thường.
Ngẩng đầu lên, Đinh Tuyết Nhu cười cười, làm mặt quỷ nói: “Thật là ngọt. Về sau mỗi ngày em đều phải ăn.” Nói xong, cô còn liếm liếm môi, làm ra vẻ chờ mong.
Phương Hạo Vân cười, đưa tay nhéo mũi cô, nói: “Mỗi ngày thì không được. Cho dù em không sợ ngán, nhưng anh cũng sợ cạn tinh mà chết”
Đinh Tuyết Nhu bị Phương Hạo Vân nói vậy làm cho xấu hổ, nhào vào lòng ngực hắn, giả bộ tức giận: “Anh nhất định là muốn chừa cho người khác, đúng hông?”
Cô nói tiếp: “Nếu em đoán không sai, thì những người đó cũng ghiền giống em rồi, đúng hông?”
Suy đoán của Đinh Tuyết Nhu rất chính xác, thật sự là thế, những người đàn bà bên cạnh Phương Hạo Vân, ai cũng thích cái mùi này của hắn.
“Hắc hắc!”
Phương Hạo Vân cười một tiếng, nắm lấy cầm cô giơ lên, trong ánh mắt lộ ra vẻ dâm mỹ, nói: “Yên tâm đi, về sau nhất định ưu tiên cho con mèo nhỏ tham ăn này.”
Đinh Tuyết Nhu nghe thấy thế, liền nói: “Một lời đã định!”
Sau cái ôn tồn ngắn ngủi, Phương Hạo Vân liền nói đến chuyện chính: “Tuyết Nhu, anh phải nhắc nhở em, Đinh gia sau này sẽ hoàn toàn bị đóng cửa. Tập đoàn Siêu Uy sẽ đổi chủ, đến lúc đó anh hy vọng em có thể tiếp nhận tập đoàn Siêu Uy.”
“Em được không?” Bị Phương Hạo Vân dạy dỗ hai lần, Đinh Tuyết Nhu cũng không còn dám cầu tình cho Đinh gia nữa. Chỉ là tập đoàn Siêu Uy có quy mô lớn như vậy, cô đúng là hơi lo lắng.
“Em đương nhiên được!”
Phương Hạo Vân nói: “Đến lúc đó, anh đưa em trở về Anh, em và Vương Hà cùng đi, hai người phối hợp nhau. Anh tin hai người nhất định sẽ thành công.”
“Được rồi, em nghe lời anh.” Đinh Tuyết Nhu ngoan ngoãn gật đầu.
Mãi cho đến chiều, Phương Hạo Vân và Đinh Tuyết Nhu mới dậy khỏi giường, hai người vào phòng tắm rửa một chút, sau đó mới mặc quần áo đi ra.
Vương Hà nhìn thấy hai người đi ra, sắc mặt trở nên âm trầm rất nhiều, trừng mắt nhìn Phương Hạo Vân một cái, rồi phất tay rời đi.
“Khó hiểu!” Phương Hạo Vân nhìn về hướng Vương Hà, hô: “Bệnh thần kinh. tôi đắc tội với chị à?”
“Hạo Vân, được rồi, chị Hà vậy đó. anh cũng đừng để ý đến chị ấy.” Đinh Tuyết Nhu mơ hồ đoán ra được cái gì đó, chỉ là cô không dám nói ra.
“Tuyết Nhu, không còn sớm nữa, anh còn có chuyện cần xử lý. Hôm nay không thể ở cùng em. Ngày mai anh lại đến thăm em, em tự chăm sóc mình nhé. Phòng thu âm Ngọt Ngào có phải là cho ra tác phẩm mới không?” Phương Hạo Vân hỏi.
Đinh Tuyết Nhu suy nghĩ một chút rồi nói: “Hạo Vân, cho phòng thu âm của em gia nhập vào Đằng Phi của anh đi.”
“Cái này. Chị Hà đồng ý không?” Phương Hạo Vân nhíu mày hỏi.
“Không có gì, chỉ cần anh đồng ý là được, bên chị Hà em sẽ giải thích sau” Đinh Tuyết Nhu nói.
“Được rồi, quyết định vậy đi, lát nữa anh sẽ tìm người đánh giá thao tác” Tục ngữ nói rất đúng, phù sa không thể để chạy ra ruộng người ngoài, danh tiếng của nữ hoàng âm nhạc Đinh Tuyết Nhu quá lớn. Nếu biết dùng tốt, thì giá trị sẽ vô cùng lớn, và cái này đối với công ty giải trí Đằng Phi mà nói, quả thật là một cơ hội tốt.
Nhưng mà để cho Đinh Tuyết Nhu gia nhập vào Đằng Phi, thì bên tập đoàn Siêu Uy sẽ có chút xung đột.
Đương nhiên, chuyện của tập đoàn Siêu Uy không thể hoàn thành trong nháy mắt được, theo tin tức của Bạch Nguyệt Thiên truyền đến, xem ra còn cần một thời gian nữa.
Hơn nữa, người của Đinh gia bắt đầu cảm nhận được rồi.
Có điều, theo tình huống bây giờ mà nói, kế hoạch đã tiến hành đến giai đoạn này rồi, cho dù là Đinh gia có phát hiện thì cũng đã muộn, căn bản là không thể thay đổi được kết quả của họ.
Đối với việc này, Phương Hạo Vân vô cùng khen ngợi năng lực của Bạch Nguyệt Thiên.
Không hổ là trợ thủ đắc lực của bộ tộc thủ hộ.
Rời khỏi chổ của Đinh Tuyết Nhu, Phương Hạo Vân lập tức lái xe đến tập đoàn Đằng Phi, hắn kêu Kim Phi lại, hy vọng có thể thương lượng chuyện công ty giải trí Đằng Phi.
Dựa theo mục tiêu chiến lược bây giờ, Phương Hạo Vân tính điều Kim Phi ra khỏi công ty bảo an để xây dựng công ty giải trí, năng lực của Kim Phi vô cùng thích hợp để làm giải trí.
Huống hồ, Phương Hạo Vân cũng không muốn nhìn Kim Phi và Hà Thanh gây chuyện với nhau.
“Phương thiếu gia. công tác chuẩn bị đã hoàn thành rồi, những hộp đêm trước kia của Trần thị, Vương thị cũng đã hoạt động tốt, đến lúc đó chỉ cần thay đổi địa vị thôi. Nhưng mà tôi cảm thấy rằng làm công ty giải trí cũng chỉ có tiếng mà không có miếng thôi, chẳng khác gì làm hộp đêm.” Kim Phi rất thông minh, khi nói chuyện công việc, cô luôn nghiêm túc, rất chuyên nghiệp, không hề nói giỡn bao giờ.
Phương Hạo Vân rất thích điểm này của cô.
“Tôi cảm thấy rằng chúng ta nên thu mua mấy phòng thu, vài đài truyền hình và điện ảnh để làm phong phú nghiệp vụ của chúng ta.” Nói xong, Kim Phi đưa cho Phương Hạo Vân một tài liệu, bên trong là danh sách những chổ có giá trị, và phòng thu âm Ngọt Ngào cũng có ở bên trong.
Phương Hạo Vân cười cười, chỉ vào phòng thu âm Ngọt Ngào, nói: “Cái này đi. tôi đã thương lượng với nữ hoàng âm nhạc rồi, bản thân cô ta rất muốn gia nhập vào Đằng Phi.”
Lời này vừa nói ra, Kim Phi liền cảnh giác: “Cậu nói gì. cậu đã thương lượng với nữ hoàng âm nhạc rồi sao? Nhưng mà trước đây chúng tôi đã tiếp xúc với người đại diện của cô ta, người đó kiên quyết từ chối.”
Nói đến đây, Kim Phi hỏi tiếp: “Phương Hạo Vân, hỏi một câu không nên hỏi, nữ hoàng âm nhạc đó cũng là đàn bà của cậu?”
Phương Hạo Vân đang muốn đáp lời, thì đã nghe thấy tiếng ồn ào từ bên ngoài.
“Phương thiếu gia. vị phu nhân Vương Hà này nói là bạn của ngài, cô ta muốn vào, tôi không ngăn lại được.” Thư ký chạy theo Vương Hà đến đây, vẻ mặt đầy xin lỗi
“Không liên quan đến chuyện của cô, cô ra ngoài trước đi!” Nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Vương Hà, Phương Hạo Vân liền nói với Kim Phi: “Cô cũng ra ngoài trước đi, chuyện này lát chúng ta bàn tiếp.”
Kim Phi bĩu môi, bực bội rời đi, hơn nữa còn không quên trừng mắt nhìn Vương Hà một cái.
“Chị Hà, chị muốn gặp em, vì sao không gọi em một tiếng, cần gì phải làm khó nhân viên chứ? Nói đi, chị tìm em làm gì?” Phương Hạo Vân tùy tiện ngồi ở ghế ông chủ, thản nhiên hỏi.
“Phương Hạo Vân, cậu thật quá đáng.” Vương Hà đi qua, chỉ tay vào mặt Phương Hạo Vân, nói: “Cậu rất quá đáng, Tuyết Nhu đã bị cậu cướp rồi, mà bây giờ cậu còn không buông tha cho phòng thu âm Ngọt Ngào. Phương Hạo Vân, tôi nói cho cậu biết, phòng thu âm Ngọt Ngào sẽ không gia nhập Đằng Phi của cậu.”
“Chị vì chuyện này mà đến cãi nhau với em à?” Phương Hạo Vân nghe thấy thế, cười lạnh nói: “Chị Hà, nếu em nói không sai, thì phòng thu âm đó hẳn là của Tuyết Nhu đúng không? Mà tương lai của nó cũng sẽ do Tuyết Nhu quyết định, chứ không phải chị”
Nói đến đây, Phương Hạo Vân lại cười lạnh một tiếng: “Nghe khẩu khí của chị, chị đã đem Tuyết Nhu và phòng thu âm Ngọt Ngào này trở thành tài sản riêng của chị vậy”
“Tôi không nghe mấy cái đó. Tóm lại, tôi phải nói rõ cho cậu biết, cậu đừng hòng có chủ ý với phòng thu âm Ngọt Ngào, nếu không tôi sẽ không để yên cho cậu.” Mấy năm nay, Vương Hà có nhiều hy vọng vào Đinh Tuyết Nhu. Chỉ là vừa rồi, cô ở ngoài nghe được sự trao đổi và tiếng rên rỉ của Đinh Tuyết Nhu và Phương Hạo Vân.
Không cần nghi ngờ, từ nay về sau Đinh Tuyết Nhu sẽ hoàn toàn cách xa cô.
Đã không còn Đinh Tuyết Nhu, chổ dựa duy nhất của cô chính là phòng thu âm Ngọt Ngào.
Nhưng mà ngay cả nó Phương Hạo Vân cũng không buông tha, cũng muốn đoạt lấy của cô. Không thể nhịn, đúng là không thể nhịn nữa rồi, Vương Hà tức giận chạy đến đây tìm hắn.
“Chị Hà, có một số việc em chưa rõ, chị đến đây cầu em, hay là cảnh cáo em?” Phương Hạo Vân đứng dậy khỏi ghế, đi đến hướng Vương Hà, hỏi.
“Tùy cậu nghĩ thế nào, nhưng mà cậu phải từ bỏ kế hoạch thâu tóm phòng thu âm Ngọt Ngào” Vương Hà tức giận nói: “Đó là tâm huyết của tôi và Tuyết Nhu, tôi tuyệt đối không để cho cậu cướp đi.”
“Haha!”
Phương Hạo Vân cười khinh thường, lập tức giữ chặt cánh tay của Vương Hà, đè cả người của cô xuống ghế sofa, ngồi trên người của cô, nở một nụ cười đầy ẩn ý, nói: “Thái độ của chị làm em không được vui nói cho chị rõ, phòng thu âm Ngọt Ngào là của Tuyết Nhu, chị chỉ là người đại diện mà thôi, chuyện này Tuyết Nhu đã đồng ý, chị không có quyền phản đối, hiểu chưa?”
Nói đến đây, con mắt của Phương Hạo Vân hướng về bộ ngực của cô, nhéo một cái: “Em vốn tưởng rằng chị là một phụ nữ thông minh, nhưng hành vi của chị ngày hôm nay, thật sự khiến cho người ta thất vọng.”
Đối với sự xâm phạm của Phương Hạo Vân, Vương Hà chỉ giữ im lặng.