Lúc này tại một nơi trong khu rừng.
Harvey: “Cô có chắc chắn là họ chỉ có hai người không,mà tôi đã nói rõ với mọi người rồi chắc chắc là cô gái kia cưỡi một con hổ".
Nữ bác sĩ thấy không được tin tưởng lắm cũng phản bác lại.
“Anh còn không tin tôi sao,họ chỉ có hai người thôi,tôi cũng đã quan sát rất kĩ rồi nơi đó tốt hơn chỗ chúng ta nhiều,chính vì vậy mà họ có thể dễ dàng sống sót,còn về con hổ tôi nghĩ là anh sinh ra ảo giác rồi đấy".
Đến lúc này tên cầm đầu và tên trung quốc kia theo lời Trang kể lại cũng đã bắt đầu có sự tin tưởng,nghi ngờ Harvey nói dối về chi tiết con hổ.
Harvey giận tím mặt,lớn tiếng với ba người.
“Hừ các người tin hay không thì tùy,tôi còn chưa sảng đến mức mà sinh ra ảo giác”.
Tên người trung quốc lúc này lại đứng ra,hạ giọng can thiệp.
“Mọi người đừng cãi nhau nữa,con hổ đó không phải vấn đề quá lớn,nếu con hổ đó là thật vậy thì chúng ta chỉ cần gia nhập bọn họ chẳng phải là không còn vấn đề gì sao,hơn nữa chúng ta nếu không ra đó trong này cũng có ngày bị đám muỗi với côn trùng này làm phiền chết thôi".
Ai cũng gật đầu ngầm đồng ý với hắn,cảm giác muỗi đốt khắp người không dễ chịu một chút nào chưa tính là chúng có thể mạng bệnh dịch tới.
Trang: “Được rồi,mọi người đi hay không tôi không quyết định được,về phần tôi tôi sẽ gia nhập với bọn họ".
Tên cầm đầu phất tay,ý bảo cô mau đi đi.
“Bọn chúng tôi còn ít chuyện,cô cứ đi trước ,lát nữa bọn tôi sẽ theo sau".
Sau khi Trang rời đi.
Harvey và tên châu á mới nhìn về người trung niên đồng loạt lên tiếng.
“Lão đại,anh cũng nghi ngờ hai người kia đúng chứ".
“Ông nghi nghờ hai người kia có quan hệ với Trang đúng chứ".
Tên trung niên âm thầm gật đầu với hai người sau đó nhìn về tên trung quốc.
“Cô ta thì khẳng định không quan hệ gì với đám người kia cả,chẳng qua tôi vẫn nghi ngờ một điểm,làm thế nào tên nhóc người Việt kia có thế sống sót được?,đến một điểm các đồ vật cần thiết để sống sót hắn cũng không có,vẻn vẻn nơi ở của hắn ngoài một nữ nhân ra thì không có thứ gì giúp hắn đánh bắt,săn thú,ăn mặc thì sạch sẽ,không giống một người phải vật lộn trên đây chút nào cả".
“Đây cũng là điểm tôi đang nghi ngờ,nhưng theo tôi thấy tên kia ít nhất là không có địch ý,nếu hắn thật sự có đã bắt lại Trang để xem xét sự việc rồi".
Tên lão đại nói tiếp.
“Harvey cậu có đi cùng bọn tôi không,bọn tôi không ép buộc cậu".
Harvey mặc dù rất không tình nguyện gia nhập nhưng khi nghe lão đại nói vậy cũng vội vàng nói.
“Lão đại,anh đi đâu thì em theo đấy,không phải chỉ là một thằng nhóc sao chúng ta suy nghĩ quá nhiều rồi".
“Đi thôi".
Lúc này Hải Hoàng đang được Trang giới thiệu sơ qua về đám người.
Cô cũng tiết lộ cho hắn mình là một bác sĩ.
Hải Hoàng cũng khá bất ngờ về điều đó,nhưng mà đối với người khác trên đảo thì cô rất hữu dụng nhưng đối với tôi thì cô có tác dụng quái gì.
Hắn đại khái hiểu được tình hình của bên Trang,hắn đang tính chưa ra tay với đám người này vội,đang tính để chúng bình yên đến ba ngày sau đám người mới bị đưa lên đảo ngay chính chỗ này lúc đó mới giải quyết một thể.
Còn Trang thì đã lôi kéo Siyoung vào cuộc nói truyện,vì hai người là nữ nên rất nhanh hợp nhau.
Hải Hoàng cũng không hứng thú lắm về chuyện của đàn bà,nhanh chóng ra tiếp đón ba người còn lại.
Ba người này bên ngoài thì không có gì là đề phòng hắn,nhưng từ lời nói Hải Hoàng có thể nghe ra chúng vẫn chưa tin tưởng mình lắm.
Tên đội trưởng đại diện cho ba người tiến lên nói với hắn.
“Chúng tôi là tổ đội cùng Trang,hi vọng bây giờ chúng ta cùng giúp đỡ lẫn nhau sống sót trên hoàn cảnh này".
Tên này một bộ mặt đại nghĩa,chính trực bộ dáng,rất có phong thái của một người lão làng.
Đáng tiếc hắn có thật tâm như vậy hay không thì cũng phải chết.
Chỉ là sớm hay muộn thôi.
Đám người này rất nhanh chóng phân chia nhau ra,mỗi người một công việc để kịp dựng lều tối nay có chỗ nghỉ ngơi.
Địa điểm đám người này chọn cách Hải Hoàng không xa,hai tên người phương tây phụ trách chặt cây,còn Trang và tên trung quốc kia phụ trách mảng dựng lều.
Hải Hoàng vì để chúng tin tưởng mình còn cùng Siyoung đến giúp.
Đến tối còn cố ý điều khiển đám sinh vật đến đây nhiều hơn một chút,tạo cơ hội về phần thực phẩm cho bọn họ,hắn còn định chia sẻ một phần thức ăn cho họ,nhưng nghĩ lại nếu thế thì mình lại quá nhiệt tình rồi,sợ rằng sẽ khiến đám người sinh nghi.
Lúc này cả sáu người đang ngồi trên đống lửa ăn uống trò truyện với nhau.
Tên người trung quốc lên tiếng cảm ơn hắn về việc lúc nãy đã giúp bọn họ dựng lều,nếu không có Hải Hoàng và Siyoung giúp đỡ chưa chắc họ đã dựng xong.
“Cảm ơn hai người đã giúp chúng tôi, thật ngại quá không những không giúp gì được cho hai người, còn để cho hai người phải làm cái việc tốn thể lực như vậy".
Hải Hoàng chỉ cười đáp lại.
“Haha không sao,dù gì chúng tôi cũng rất nhàm chán,coi như là vận động một chút".
Mọi người không ngờ rằng nơi này sinh vật phong phú đến thế,lại có cả một đám cây dừa,bốn người họ khẳng định nơi này điều kiện tốt khác xa so với nơi cũ của bọn họ,hận mình sao không sớm hơn đến nơi này chứ,còn về chuyện con hổ đã sớm ném sang một bên nghĩ rằng do tên Harvey đói quá mà sinh ra ảo giác.
Cả đám người ăn đến mức căng bụng.
Tất cả bốn người họ đều vui mừng,cho rằng đây là bữa ăn đầy đủ nhất của họ và quan trọng nhất là được ăn no của họ trong vòng ba tháng qua trên đảo.
Hải Hoàng để ý trong lúc ăn tên Harvey nhìn Siyoung rất nhiều,tên trung quốc thì liếc mắt vài cái rồi thôi.
Hải Hoàng thầm nghĩ trong lòng cười lạnh,đây có thể sẽ là nhược điểm để hắn chơi đùa với đám người này đây,cho chúng sung sướng thêm một ngày vài hôm nữa,đợi đến khi đám người mới xuất hiện hắn sẽ cắt giảm sinh vật khu này đi.
Sinh vật bây giờ trên đảo rất phong phú,không lo thiếu thốn nữa nên hắn cũng không để ý lắm,cùng lắm là hắn muốn kiểm soát các động vật gia súc thôi,không cho chúng có cơ hội bắt được mấy con vật như vậy.
Khi trở về phòng hắn thấy Siyoung rất khó chịu,chắc là nàng cũng nhìn ra tên phương tây kia có ý đồ với nàng.
“Bảo bối,không cần lo lắng cho chúng thêm ba ngày nữa lúc đó sẽ có kịch hay để xem".
“Nhưng ánh mắt tên đó khiến em rất sợ,hơn nữa tên trung quốc kia em có cảm giác hắn không đơn giản như vẻ bề ngoài đâu".
Trực giác của nữ nhân là một thứ gì đó rất thần kì,nhưng cho dù tên trung quốc đó có là cái gì đi nữa,nhưng trên đảo này Hải Hoàng mới là thần mới là chúa tể.
Hắn cười hèn mọn nhìn Siyoung.
“Chúng ta bây giờ nên đi ngủ,anh muốn thử cảm giác mới”.
Sau đó nàng bị hắn ôm lấy,sờ soạng xuống cấm khu,hôn lên,nàng theo bẳn năng đỏ mặt,nghĩ đến cái thứ “xấu xí" đó làm nàng dục tiên dục tiên dục tử,phía dưới nàng lại rỉ nước,cảm giác sâu tận sương tủy kỳ ngứa,trước nay chưa từng có kích thích để cho nàng quả thật mất hết lí trí.
Đột nhiên cánh tay dưới Hải Hoàng đang đùa nghịch âm đạo đạo ướt nhẹp của nàng đột nhiên chuyển hướng,hắn cho tay di chuyển vào khe mông nàng,chọc vào cái lỗ nhỏ ở đó khiến nàng giật mình,theo bản năng nàng đẩy hắn ra lấy hai tay ôm mông,nhưng do bị hắn đùa nghịch,cơ thể lúc này đã mềm yếu vô lực không còn sức lực nữa sao mà có thể phản kháng được hắn chứ.
Hải Hoàng tà ác mỉm cười,vẻ mặt dâm tiện nói.
“Anh muốn thử cảm giác đi vào lỗ đít nhỏ là thể nào".
Siyoung nghe hắn nói xong cũng cả kinh,sau đó là sửng sốt,tên dâm côn này còn muốn xâm phạm nơi dùng để bài tiết ô uế địa phương.
“Đồ thần kinh,anh.
.
cái thứ biến thái vậy mà anh cũng tơ tưởng đến,còn lâu em mới cho anh làm".
Nhìn thấy cái đồ vật vừa thô to vừa dài của hắn,không cần nghĩ cũng biết nếu đó đi vào bên trong lỗ đít nhỏ của mình! Siyoung nghĩ đến thôi đã cảm thấy đau đớn,quyết tâm có sao đi nữa cũng không cho hắn thực hiện.
“Hắc hắc,hiện tại anh chưa động đến đợi anh tìm cách rửa sạch bên trong lúc đó cũng không muộn".
Hải Hoàng chỉ dọa nàng một chút thôi chuyện này phải từ từ không thể vội vàng được,hắn không muốn kiếm của mình nhuộm vàng.
Hắn không nói nhảm nữa,giải khai quần áo,bắt đầu vào việc.
Hắn cái miệng cắn lấy đầu vú nàng,bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể,nhanh chóng xáp nhập vào trong lỗ thịt của nàng.
Siyoung hai mắt nhắm chặt,phát ra ô một tiếng ngâm nga.
Hải Hoàng cũng không để ý nhiều thô bạo tiếp tục tiến vào,ra vào tốc độ tăng cao,hưởng thụ lỗ thịt nàng co bóp kinh người cùng tầng tầng lớp lớp chặt khít lỗ thịt.
Dần dần khoái cảm không ngừng truyền đến nàng hai tay ôm chặt cổ hắn ,bộ ngực lớn ép sát vào mặt hắn,cơ thể căng ra thừa nhận lựa đạo liên tục truyền đến từ phía dưới càng ngày càng nhanh càng ngày càng thư thái.
Nàng không nhịn được mà rên rỉ : “A.
.
a.
.
ân! thật! thoải mái!.
”Thật thoải mái! Ô! như thế nào so với ngày trước càng thêm thoải mái! A.
.
.