Cuối cùng hai nàng cả người xụi lơ,nửa người trên ép sát xuống giường,nhưng mông lại nhếch lên thật cao,thỉnh thoảng phốc phốc theo trong lỗ đít chảy ra từng dòng bạch trọc chất lỏng.
Ngày hôm sau,cả hai nàng, cả ba cái lỗ trên cơ thể đều bị Hải Hoàng đùa giỡn,đầu tiên là bị bắt buộc dùng miệng nhỏ làm cho dương vật hắn cứng rắn,sau đó mở ra hai chân,tùy ý Hải Hoàng thao lồn cùng lỗ đít.
Đến ngày tiếp theo Hải Hoàng từ phía sau ôm Băng Băng hai chân,như là ôm nữ nhân đi tiểu tư thế,dương vật cắm ở nàng trong lỗ đít,mà Siyoung thì quỳ gối,đùa giỡn liếm lám hạ thể của Băng Băng.
Băng Băng thư thái đến đỉnh điểm,ngửa đầu ra sau,chỉ một lát sau liền âm thần phun ra một cột nước,bắn lên mặt Siyoung.
Hải Hoàng cười nói.
“Haha triều phun rồi,một bên bị thao lỗ đít đến mức âm thần phun ra,có thoải mái như vậy sao,haha".
Băng Băng kiều thở hổn hển.
“Sao ngươi nói nhảm nhiều như vậy! aaa! thật lớn! lỗ đít! lỗ đít! sắp hỏng rồi! thật thoải mái".
Nhìn Băng Băng dâm tiện như vậy,còn phun lên mặt mình Siyoung tức giận cắn nhẹ vào hột le của nàng,hai tay vặn vẹo xoa nắn thô bạo.
Hải Hoàng cười hắc hắc,mạnh mẽ tăng thêm tốc độ,mỗi một lần hắn dương vật đụng vào bên trong nữ nhân lỗ đít,cắm thẳng vào làm cho nàng trợn trắng mắt rên rỉ,đợi đến khi Băng Băng cao triều chính hắn lại đổi người.
Qua một lúc sau,hai nàng liên tục cao triều nhiều lần,vì quá mệt mỏi mà nằm sụi lơ xuống,chính Hải Hoàng cũng thể lực suy giảm mà ngồi nghỉ ngơi.
Băng Băng nhìn trước mắt nam nhân tàn nhẫn,cường đại,tà tính,ích kỉ,giống như mèo vờn chuột trêu đùa chính mình.
Căn bản cả đời này không có cơ hội trở mình,còn bị hắn dâm dục làm đến khuất phục.
Nàng nhìn trước mắt Hải Hoàng,chỉ thấy hắn dùng dâm tà ánh mắt đánh giá thân hình trần trụi của mình,giống như dã thú,chính đang đánh giá con mồi đã bị nó đặt dưới vuốt.
Nếu như có thể trở về đô thị chính mình vẫn còn cơ hội trả thù,nhưng mà có thể về sao,nhìn dương vật lớn của hắn lại bắt đầu có dấu hiệu ngẩng đầu lại,hai lỗ bên dưới của nàng lại rục rịch tự động chảy ra một cỗ âm thủy,từ sâu bên trong khát vọng mãnh liệt trào ra, Băng Băng liếm môi một cái ánh mắt thân hình uốn éo biến đến lẳng lơ,chủ động quỳ bò bốn chân như một đầu tiểu mẫu cẩu đi lên dùng miệng hút.
Siyoung ở một bên âm thầm xin lỗi Băng Băng.
“Thật xin lỗi,tôi chỉ là nghe chồng tôi mệnh lệnh! thật xin lỗi! cùng lắm sau này tôi làm chính cung đối tốt với cô một điểm,hai chúng ta tỉ muội chính là lớn nhất".
Băng Băng kì thực không biết,Siyoung lúc hôn nàng khi cùng với Hải Hoàng giao hoan đã lén mớm cho nàng một ít xuân dược từ chỗ Hải Hoàng.
Vốn thân thể Băng Băng đã là cực kì nhạy cảm,dâm đãng thân thể,trúng xuân dược về sau còn như thế nào nữa?.
Buổi chiều,tại phía Bắc cách nhà gỗ của Hải Hoàng 4km,có hai người một nam một nữ đang ngồi đối diện nhau,nam thì anh tuấn,thân cao 1m8,nữ thì thanh tú,xinh đẹp,cao khoảng 1m7.
Quả là rất xứng đôi với nhau.
Hai người này thần sắc lạnh nhạt,vẻ mặt bình tĩnh lạ thường,nhai nuốt côn trùng cùng sâu bọ mà sắc mặt không đổi,không một chút ghê tởm.
Không biết hai người này kiếm đâu ra một cái chai bỏ đi,bên trong còn lưng trừng một ít nước,nhưng nước này khá lạ có màu vàng nhạt như là nước tiểu vậy.
Đột nhiên nữ nhân lên tiếng nói chuyện.
“Thật kì lạ sau khi đến hòn đảo này luôn luôn có một tin tức trong đầu tôi,nói rằng chúng ta một khi đã bị đưa đến đây sẽ không cách nào trở về, trong đầu anh có tin tức đó không".
Người nam nhân gật đầu,đáp lại ngắn gọn.
“Gần như là vậy,thật sự mọi chuyện quá quỷ dị,với thân thủ của chúng ta không thể nào mà thần không biết quỷ không hay bị đưa đến chỗ này được,lại còn tự nhiên biết thêm một loại ngôn ngữ”.
Nữ nhân im lặng một lúc rồi trả lời.
“Trước hết,tạm thời chúng ta bỏ qua nguyên nhân chúng ta bị đưa đến đây đi,bây giờ phải di chuyển xuống phía dưới bờ biển thử xem có dấu vết của tàu thuyền không rồi phán đoán sau".
Nam nhân gật đầu,không nói gì thêm đứng dậy bắt đầu di chuyển cùng nữ nhân.
Cùng lúc đó đám tổ đội mười người cũng đã bắt đầu có động tĩnh.
Sáu nam,ba nữ theo mệnh lệnh một người nam nhân đang hô hào chỉ trỏ mà bắt đầu di chuyển.
Đám người này sắc mặt rất tốt,thần thái khỏe mạnh,trên người ai nấy đều có một cái ba lô,đoán chừng đều là vật tư của họ.
Lúc này tên nam nhân đang chỉ trỏ kia hét lớn ra hiệu với mọi người.
“Được rồi,tất cả mọi người nghỉ ngơi,với tiến độ này ngày mai chúng ta sẽ ra tới bờ biển,lúc đó tùy ý mọi người hoạt động".
Mọi người thấy người nam nhân nói vậy,đều nhịn không được mà haha cười lớn,quả thật tràn đầy năng lượng,ai nấy đều vui vẻ lạc quan với hoàn cảnh như này.
Hải Hoàng nếu như ở đây mà thấy được cảnh này,chắc chắn sẽ rất bất ngờ.
Một nam nhân trong đó đang cầm một bình chất lỏng màu tím chăm chú nhìn xem,nhưng lại không biết nó là thứ gì,chỉ là thấy nó rất đẹp,một lúc lại lôi ra ngắm rồi lại cất vào trong người,cực kì giữ gìn nó.
.