“Thiếu gia đây chắc cũng là người có học, nên cư xử cho phải phép, đừng để người khác chê cười.”- Xử Nữ nói, mắt thủy chung không thèm nhìn đối phương.
“Vậy chắc cô cũng là người có học đi, nên biết là khi nói chuyện với người khác thì phải nhìn vào mắt đối phương, như vậy mới là lịch sự nha!”- Song Tử mỉa mai nói.
“Anh xứng đáng để tôi nhìn tới hay sao.” Xử Nữ nhoẻn miệng cười.
“Cô .. .”
“Song Tử, dừng lại đi, đừng lỗ mãng như vậy nữa.”
“Tại hạ thay mặt đệ đệ của mình xin lỗi nhị vị cô nương.”- Ma Kết tiến lại nói, chắp tay xin lỗi.
“Xin lỗi là xong sao?”- Bảo Bình không vừa lòng nói.
“Được rồi, người ta cũng đã xin lỗi, coi như không có chuyện gì xảy ra đi. Dù sao nơi này cũng không phải phủ của riêng chúng ta. Không nên có thái độ như vậy.”- Xử Nữ nói.
“Đa tạ cô nương bỏ qua.”- Ma Kết mỉm cười nói, lôi đệ đệ của mình về chỗ ngồi.
Xử Nữ nhìn theo Ma Kết, thật là một nam nhân anh tuấn, uyên bác a~.
“Xử tỷ, Xử tỷ” -Bảo Bình lấy tay hươ hươ trước mặt Xử Nữ.
“Hả . . a ?? Không có gì.”- Xử Nữ giật mình hoàn hồn lại, lúng túng nói.
“Song Tử, đệ bỏ cái thói thấy mỹ nhân là xáp tới ngay đi.”- Ma Kết nghiêm túc nói.
“Hừm . . . nữ nhân bình thường được đệ để mắt tới đều lấy làm vinh hạnh. Đâu như hai nữ nhân này. Thật khó ưa.” -Song Tử chống cằm, bĩu môi nói.
“Đệ cứ như vậy, không khéo ta cùng Ma Kết sẽ tâu với Yết đệ, tống đệ ra ngoài biên ải cùng Bạch Dương đấy.”- Sư Tử nói, anh không đồng tình với Song Tử tý nào, thật mất mặt Hoàng huynh ta đây a~.
“Ấy . . . ấy . . Đừng mà.”- Song Tử khua tay liên hồi.
“Hừ . . !!!”- Sư Tử cùng Ma Kết hừ lạnh.
Đột nhiên nhớ tới cái gì . . .
Chọt! Chọt!
“Mã đệ, Mã đệ!!”- Sư Tử lay lay Nhân Mã.
“Không xong, hóa đá rồi.”- Ma Kết nói.
“Trời, phải Mã đệ đây không? Xưa nay chỉ biết chơi là chính, có biết để mắt tới nữ nhân đâu a~.”- Song Tử không tin vào mắt nói.
Đột nhiên Sư Tử nghĩ ra kế gì đó, mặt cười gian, tiến tới gần Nhân Mã, ghé sát tai hắn nói.
Khuôn mặt Nhân Mã từ đơ ra trở nên đỏ au.
“H . . .u . . yn . . h .. . . n . . nói .. thậ . . .t . .. s . . ao????”
Nhân Mã giọng run run đứt quảng nói.
Sư Tử gian manh gật đầu.
Nhân Mã khuôn mặt đỏ bừng, mắt nhìn xa xăm, khóe môi cười toe. Tâm như còn đang lơ lửng đâu đó.
“Nhân lúc này, rinh đệ ấy đi thôi.”- Sư Tử nói bèn vác Nhân Mã hồn còn đang “tung tăng” nơi nào lên.
Ma Kết tính tiền, sau đó cùng Song Tử rời theo sau.
Hoàng cung.
“Cự Giải tiểu thư. Đây là nơi ở tạm thời của tiểu thư.” -Một mama lên tiếng, vẻ mặt nịnh hót.
Nhìn sơ qua căn phòng, mọi thứ được quét dọn, lau chùi sạch sẽ, đồ dùng hoàn toàn mới. Cự Giải vừa lòng gật đầu. Thúy Vân – Nha hoàn của nàng nhanh nhẹn lấy từ trong vạt áo ra một thỏi bạc giao cho mama.
Mama được thưởng bạc, mừng rỡ rời đi.
Cự Giải bước vào trong phòng, chưa kịp ngồi xuống ghế đã nghe từ phía xa, có một giọng nói the thé vang lên.
“Hoàng thượng giá lâm.”
Từ phía xa, Thiên Yết uy nghiêm bước tới, hai tay chắp ở đằng sau, khuôn mặt không cảm xúc. Theo sau là Hỉ công công – thái giám thân cận của hắn và một hàng dài tiểu thái giám cùng nha hoàn.
Tất cả các tú nữ ở trong viện ban đầu còn hơi sửng sốt, lát sau mới lục đục rời khỏi phòng chạy ra ngoài hành lễ.
“Nô tì tham kiến Hoàng thượng!” -Tất cả cùng đồng thanh.
Thiên Yết quét mắt qua một vòng, chậm rãi nói.
“Miễn lễ! Tất cả về phòng của mình đi!”
Sau đó, hướng về phía phòng của Cự Giải đi đến.
Cự Giải thấy Thiên Yết đang hướng về phía mình, tim hơi đập nhanh, khuôn mặt ửng đỏ. Thiên Yết lách qua người nàng, tiến vào bên trong, tùy tiện chọn một cái ghế mà ngồi xuống.
“Nàng tới, ngồi xuống đi!”- Thiên Yết ngẩng mặt lên nói.
“À . . . vâng !”- Cự Giải e thẹn tiến lại gần, ngồi xuống bên cạnh Thiên Yết.
Thiên Yết phất tay cho đám hạ nhân lui xuống. Trong phòng chỉ còn lại hai người.
Ở bên ngoài kia, đám tú nữ thấy Hoàng thượng vào phòng của Cự Giải, không khỏi nổi cơn ganh tị.