Ba tháng sau!!
Lý thái hậu lo lắng nhìn lại một đám mỹ nữ bị Đường Tuấn Thượng đuổi ra ngoài, bước nhanh vào nội điện, chỉ thấy Đường Tuấn Thượng bụng to như người có thai năm tháng, thở hồng hộc, từng ngụm từng ngụm ăn mỹ thực Ngự thiện phòng vừa mang đến.
“Hoàng nhi nha, ngươi còn ăn? Xem xem, này hơn bốn tháng nay, ngươi trừ bỏ ăn chính là ngủ, cũng không vận động gì, nhìn ngươi hiện tại mập ra thành cái dạng gì rồi! Liền tính cái kia cái gì Tiểu Tứ thật sự sẽ trở về, nhìn đến cái dạng này của người thì hắn cũng thực ngán……”
Đường Tuấn Thượng cúi đầu nhìn nhìn bụng mình, quả thật là lớn không chịu được, nhưng là y có biện pháp gì nha, vừa rồi lửa nóng dục vọng bùng lên y mới chạm vào vài cái mỹ nữ thì lập tức lạnh xuống, rồi dục vọng liền chuyển hoán thành thèm ăn, y muốn không ăn đều rất khó!
“Dù sao mỹ nhân cũng sẽ không trở về, trẫm béo thành cái bộ dáng gì đều không quan trọng……” Ngẫm lại thật sự thật thương tâm, mỹ nhân cũng đủ nhẫn tâm, vừa đi chính là hơn bốn tháng, cũng không trở về nhìn y, chẳng lẽ hồ ly tinh kia thật tốt như vậy?
Nghĩ đến đây, y thèm ăn đều không còn sót lại một mảnh…… “Trẫm muốn nghỉ ngơi, mẫu hậu mời trở về đi……”
Cư nhiên rõ ràng kêu mình cút đi như thế, Lý thái hậu khó chịu nhìn Đường Tuấn Thượng, thế nhưng nhìn đến bộ dáng buồn bã ỉu xìu của nhi tử, nàng cũng không thể làm gì, chỉ phải hậm hực rời đi.
Đường Tuấn Thượng nằm trên long sàng lại cảm thấy khó có thể ngủ, chỉ cảm thấy hậu huyệt ngứa ngáy lợi hại, ban đêm không có mỹ nhân thật sự là cô chẩm nan miên, càng bị dục vọng tra tấn thật khó chịu.
Ô…… Mẫu hậu nói mỹ nhân là hồ ly tinh vẫn là có đạo lý, rõ ràng bị dục vọng thiêu đến choáng váng, nhưng là đối mặt tuyệt sắc mỹ nhân mà mẫu hậu thường thường đưa tới, y cư nhiên thân thủ sờ nha sờ liền không có nửa điểm dục vọng, rồi mới đợi đến thời điểm một người một mình thì y lại bắt đầu tràn đầy đầu óc đều là xxoo, không phải mỹ nhân hạ chú dược thì làm sao y lại thế này?
Ô…… Mỹ nhân dù ngươi là hồ ly tinh thì trẫm cũng nhận, chỉ cần ngươi trở về, trẫm cam nguyện bị ngươi xxoo đến không rời được giường……
Một cái nghiêng người, bụng quá to khiến y cảm thấy có chút khó chịu, bên hông còn ẩn ẩn có chút đau nhức: “Nha……” Thân thủ sờ sờ bụng, gần nhất cảm giác có cái gì ở trong bụng nhích tới nhích lui, xem ra thật sự nên làm vận động giảm giảm béo, thịt mỡ trong bụng đều bị chen được vẫy tới vẫy lui.
Quả thật bụng kỳ quái khó chịu, ngày mai đi dã ngoại săn thú, thuận đường xem xem có thể hay không săn được mỹ nhân……
Cảm giác nằm như vậy vẫn là không thoải mái, lại xoay người một trăm tám mươi độ, Đường Tuấn Thượng ngạc nhiên trừng lớn mắt, khó có thể tin xoa xoa hai mắt của mình, hoài nghi mình có phải hay không bởi vì quá béo mà dẫn đến mắt béo theo, dẫn đến thị lực có vấn đề, thẳng khi tiếng nói quen thuộc kia truyền đến!!
“Bánh bao lão bà……”
Đường Tuấn Thượng không hề nghĩ đến mình một cái xoay người, cư nhiên liền nhìn đến mỹ nhân hôn nhẹ, vẫn là mình đang nằm mơ? Thân thủ xoa bóp, ân……cảm xúc rất thật, lại nhéo nhéo, ân! Không sai! Đậu hũ nộn nộn trơn trơn thơm ngào ngạt, không ăn trắng không ăn……
“Bánh bao lão bà, rất đau nha……” Tiểu Tứ ủy khuất gọi.
Hắn thật vất vả tại quỷ môn quan đi một chuyến, tỉnh lại không bao lâu người đầu tiên muốn gặp chính là bánh bao lão bà, rồi mới nhờ đại trưởng lão một cước đem hắn đạp đến trên giường bánh bao lão bà, tuy rằng bánh bao lão bà bây giờ vẫn không muốn sinh hài tử cho hắn, bất quá đại trưởng lão nói đợi gạo nấu thành cơm, bụng lớn không muốn cũng sẽ nguyện ý!
Đường Tuấn Thượng sửng sốt một chút, thật là mỹ nhân! Quá tốt! Nếu mỹ thực đưa đến bên miệng thì phải nhanh ăn, miễn cho bị thối hồ ly đoạt đi, hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, bất chấp bụng to của mình, một cái trở mình liền áp trên người Tiểu Tứ.
Tiểu Tứ cũng trong lúc này chú ý tới bụng Đường Tuấn Thượng to dị thường, chẳng lẽ nói hắn cuối cùng làm lớn bụng bánh bao lão bà? “Bánh bao lão bà, bụng của ngươi……”
Chán ghét! Mỹ nhân cư nhiên để ý đến bụng to như thế, sẽ không phải cảm giác dáng người y biến dạng, thiếu rất nhiều dụ hoặc đi? Đường Tuấn Thượng quyết định dùng khí thế áp đảo Tiểu Tứ, hung tợn nói: “Trẫm là béo phì, thế nhưng dáng người trẫm làm sao cũng tốt hơn so với hồ ly tinh, kỹ thuật cũng khẳng định tốt hơn so với hồ ly tinh đó! Phải biết kỹ thuật mới là mấu chốt!”
“Mặc kệ bánh bao lão bà biến thành cái dạng gì, ngươi trong lòng ta đều là đẹp nhất!” Tiểu Tứ buồn nôn hề hề nói, hai tay tự nhiên vuốt ve bụng to của Đường Tuấn Thượng. Nguyên lai là béo phì nha……
Nội tâm tuy rằng cảm giác có chút đáng tiếc, bất quá bụng bánh bao lão bà tròn vo sờ lên rất hảo ngoạn, còn có rất co dãn, sờ sờ hắn liền cảm giác có chút yêu thích không buông tay.
“Hừ hừ, ta chẳng những có sắc còn có tài! Ngươi đợi xem đi!” Đường Tuấn Thượng lưu manh cười nói.
Bốn tháng nay mỹ nhân không ở bên người, y rút ra kinh nghiệm xương máu, sở dĩ khiến hồ ly tinh kia thừa dịp hư mà vào, 99% nguyên nhân khẳng định là kỹ thuật xxoo của mình không tốt.
Thế là y trầm tư suy nghĩ, cuối cùng hình thành một bộ ảm đạm tiêu hồn mê hoặc tiểu công đại *** thuật, liền chờ mỹ nhân trở về sẽ tiến hành luyện tập, từ nay về sau khiến mỹ nhân rốt cuộc không ly khai y, ngay cả hồ ly tinh tên gì đều không nhớ rõ.
“Bánh bao lão……” Tiểu Tứ còn không kịp lên tiếng, miệng liền bị Đường Tuấn Thượng dùng miệng chặn lại, bắt đầu bị Đường Tuấn Thượng tìm lấy đại lượng sữa đậu nành……
Ánh trắng bốn phía chiếu rọi hai cái dã thú phát tình, nếu đinh ninh nghĩ rằng vào lúc chúng nó ngủ, thì trận *** miễn phí này cũng kết thúc, như vậy rất nhanh chúng nó liền biết đến chính mình quá mức ngây thơ mà phạm sai lầm nghiêm trọng, sức bật của cầm thú tuyệt đối là không thể xem nhẹ!
Khi mặt trời lên cao, hai cái cầm thú đó còn đang làm không biết mệt *** đến đãng đi, từ chiêu cưỡi ngựa đến dáng cóc đến cẩu bò đến song ngư……tất cả đều làm qua.
Chỉ là làm mọi người trố mắt kinh ngạc, lần này cư nhiên là Tiểu Tứ cầu xin tha thứ, vào lúc bắn tinh lần thứ bảy, Tiểu Tứ cuối cùng cảm thấy lực bất tòng tâm, ôm Đường Tuấn Thượng ngã xuống giường.
Cảm giác chưa đủ, Đường Tuấn Thượng phát hiện Tiểu Tứ đã triệt để nhuyễn xuống, có chút căm tức nói: “Sức chiến đấu của ngươi làm sao lại yếu như vậy, có phải hay không đã phân tán hỏa lực cho hồ ly tinh!” Một bột dáng oán phụ xuất hiện.
Tiểu Tứ kêu oan: “Lửa đạn của ta đều tập trung vào miệng nhỏ của ngươi, trước kia làm năm lần ngươi liền cầu xin tha thứ, vì sao lần này bảy lần mà ngươi còn bất mãn nha?”
“Ngươi, ngươi mắng trẫm lòng tham không đáy? Mỹ nhân của trẫm quả nhiên bị hồ ly tinh làm hỏng……” Đường Tuấn Thượng trả thù dùng lực rút ra lạp xưởng của Tiểu Tứ còn ở trong người mỉnh, khoái ý nhìn Tiểu Tứ đau đến nhe răng trợn mắt.
“Ai u!” Mới đắc ý, bụng co rút đau đớn một chút, như là có cái gì từ bên trong hung hăng đạp mình một cước, Đường Tuấn Thượng che bụng đau đớn la lên.
“Bánh bao lão bà, ngươi xảy ra chuyện gì?” Nằm ở trên giường, Tiểu Tứ lập tức khẩn trương nhảy dựng lên, thật cẩn thận đỡ lấy Đường Tuấn Thượng.
Thấy Tiểu Tứ khẩn trương lo lắng cho mình, Đường Tuấn Thượng chợt thấy vừa rồi tựa hồ y rất hung dữ, chẳng lẽ y muốn tự tay đem thịt đẩy vào miệng thối hồ ly tinh sao?
Dựa vào bả vai có vẻ gầy của Tiểu Tứ, Đường Tuấn Thượng giả bộ suy yếu nói: “Trẫm đau bụng……”
Tiểu Tứ nhanh chóng xoa nắn bụng Đường Tuấn Thượng, tựa hồ thật sự có cái gì ở bên trong nhích tới nhích lui, Tiểu Tứ cảm thấy nghi hoặc mở miệng: “Bánh bao lão bà, ngươi có hay không là ăn đồ xấu nên bụng trướng nha?”
Đường Tuấn Thượng nghiêm túc tự hỏi, quả thật rất có khả năng, gần đây khẩu vị vẫn rất tốt, mỗi ngày đều ăn uống quá độ.
Mỹ nhân nhu bụng nên bụng y tựa hồ cũng hiểu được thư thái rất nhiều, tụt xuống trong ngực Tiểu Tứ tìm vị trí thoải mái hơn, Đường Tuấn Thượng vẫn là cảm giác bụng có chút chướng mắt, hẳn là nên giảm bớt thịt bụng, một lần nữa quay trở về làm người gặp người thích, vạn dân kính ngưỡng, dáng người nhất đẳng, *** đãng không nói nổi – vua của một nước.
“Mỹ nhân, ngươi có hay không chán ghét trẫm bụng bự nha?”
“Làm sao như vậy? Mặc kệ bên trong bụng bánh bao lão bà là cái gì, đều là bánh bao ta yêu nhất.”
“Mỹ nhân……”
“Bánh bao lão bà……”
Tiểu Tứ đang định hăng hái không ngừng cố gắng cương lên, cũng là lúc Đường Tuấn Thượng thấy chính mình câu dẫn thành công, chỉ nghe được ầm vang một tiếng, cửa tẩm cung Hoàng đế cuối cùng rốt cuộc không chịu nổi Hoàng thái hậu tàn phá, lên tiếng trả lời ngã xuống tráng liệt hy sinh……
Đường Tuấn Thượng tức giận, ai lớn mật như vậy dám phá hư chuyện tốt của y với mỹ nhân, quay đầu thấy nguyên lai là mẫu hậu, y chỉ đành bĩu môi từ bỏ.
Đột nhiên trước mắt y sáng lên, người phía sau mẫu hậu thật đúng là mĩ, y tưởng rằng Dương Tuyết Nhi đã là người đẹp nhất mà y từng gặp, thế nhưng đem Dương Tuyết Nhi so sánh với vị này thì còn kém cỏi nhiều lắm, cái gì gọi mê hoặc nhân tâm, khuynh quốc khuynh thành, yêu nghiệt làm mất nước cũng chỉ là dạng này, hắc hắc……Thật muốn sờ lên một phen……
Mới vừa nghĩ như thế, Đường Tuấn Thượng mang theo cái bụng to lỏa thể chạy đến cạnh người đó, nhanh chóng vươn tay sờ sờ tuyệt sắc yêu nghiệt – cũng chính là A Nhị. A Nhị hơi hơi nhíu mi, nhẹ nhàng nhoáng lên một cái tránh đi, nếu không phải nghĩ đến người này còn đang mang thai hài tử của Tiểu Tứ, thì hắn đã sớm hạ độc!
“A Nhị! Ngươi làm sao đến đây!” Tiểu Tứ sau đó cũng kinh hỉ nhìn về phía huynh đệ nhà mình, lõa thể trước mặt mọi người chạy về phía A Nhị, Lý thái hậu cùng A Nhị nhìn thấy đầy mặt hắc tuyến.
Lý thái hậu cuối cùng phát hiện chính mình làm ra một quyết định sai lầm, không nên trực tiếp đến tẩm cung của nhi tử…… Phía trước, chuyện có tôn tử làm hưng phấn xông thẳng não, thật sự là nhất thất túc thành thiên cổ hận……(Trích từ hai câu thơ ‘Nhất thất túc thành thiên cổ hận. Tái hồi đầu thị bách niên cơ.’ Tạm dịch: ‘Một bước sẩy chân ngàn đời ân hận. Quay đầu nhìn lại cơ nghiệp trăm năm (đã qua).)
Ho nhẹ một tiếng, nàng cười nói với A Nhị: “Tiên nhân theo Ai gia đến đại sảnh. Hoàng nhi ngươi còn không mau cùng Tứ nhi mặc quần áo!”
A Nhị thoáng nhướn mi, hắn vừa nói với bọn họ trên người hắn có huyết thống yêu quái đi, làm sao lại lên cấp thành tiên – người?
Đường Tuấn Thượng lại là trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Hoàng thái hậu, khi nào thì mẫu hậu và mỹ nhân lại ngọt như vậy?
Hai người dây dưa mặc quần áo đi ra, Lý thái hậu sớm đợi đến không kiên nhẫn, nhanh chóng gọi Đường Tuấn Thượng ngồi vào trước mặt A Nhị, khẩn cấp nói: “Tiên nhân mau cấp Hoàng Thượng xem xem, có phải hay không có?”
A Nhị liếc mắt ngắm nhìn bụng to Đường Tuấn Thượng, thực phá hư hình tượng phiên đại bạch nhãn, thấy bụng lớn như vậy là sẽ biết người có vấn đề, còn cần xem sao? Nếu nói bọn họ không biết còn chưa tính, Tiểu Tứ……Huynh đệ của hắn còn không bằng thường nhân, hắn chỉ là nhìn thoáng qua liền nói: “Đã mang thai năm tháng rưỡi, các ngươi chẳng lẽ một điểm cảm giác đều không có sao?”
Năm tháng rưỡi……Tiểu Tứ xuống núi mới bao lâu nha? Quả thật là ngốc nhân có ngốc phúc, cư nhiên lần đầu tiên lại giựt được giải nhất, lúc trước hắn vì khiến Triệu Đại Ngưu sớm mang thai, dược gì đều dùng tới, cũng còn tiêu tốn hơn hai tháng thời gian.
“Ngươi là nói tôn tử của Ai gia đã được năm tháng rưỡi?” Lý thái hậu có vẻ vô cùng hưng phấn, tiến lên sờ bụng to Đường Tuấn Thượng: “Ha ha, không hổ là hoàng nhi của Ai gia, thật sự là một khối đại bảo, một lần liền có!”
Tiểu Tứ chớp mắt, lại nhìn hướng A Nhị, chẳng lẽ nói bánh bao lão bà thật sự có? Lập tức gia nhập đội ngũ của Lý thái hậu sờ bụng Đường Tuấn Thượng, cao hứng đến cực điểm: “Bánh bao lão bà, ngươi thật sự thật là lợi hại! Không nghĩ tới bảo bảo của chúng ta lại lớn như thế!”
Đường Tuấn Thượng nghe thấy mà như lọt vào trong sương mù: “Đến tột cùng là có chuyện gì?”
Lý thái hậu đè lại trái tim của mình: “Hoàng nhi, ngươi trăm ngàn lần không cần kích động, đối thai nhi không tốt, ngươi hiện tại là dựng phụ……Không……Dựng phu!”
“Cái gì? Trẫm mang thai? Làm sao có thể? Này đến cùng là làm sao?”
Lý thái hậu khó được ngây ngô cười nói: “Cụ thể Ai gia cũng không rõ ràng, vẫn là thỉnh tiên nhân chỉ điểm đi.”
“Kỳ thật Tiểu Tứ không phải nhân loại, hoặc là nói Tiểu Tứ chỉ có một nửa huyết thống là người. Tổ tiên chúng ta là Sơn mị bộ tộc trên đỉnh Hắc Sơn, cũng chính là Sơn yêu theo như lời nhân loại các ngươi, sống chủ yếu dựa vào việc hút linh khí trời đất, dù dương khí nhân loại đối với chúng ta càng thêm mỹ vị, thế nhưng chung quy nhân loại giảo hoạt lại thích sống tập thể, nên dương khí không thích hợp làm món chính.”
“Sơn mị tuy rằng là yêu, nhưng vốn là do sơn khí tụ hóa thành yêu tinh, ngoài việc từ bỏ sinh dục, và việc Tứ đại trưởng lão Ma hóa có Bất Tử Chi Thân, thì những sơn mị bình thường có thọ mệnh thậm chí so với nhân loại còn muốn ngắn hơn.”
“Giống như bất cứ một giống loài nào, sinh sản đời sau là nhiệm vụ quan trọng nhất của chúng ta. Sơn mị một khi có thai, thai nhi liền bám chặt thâm căn cố đế trong mẫu thể, trừ phi ăn dược sẩy thai đặc chế của tộc, bằng không khi chưa thành thục thì thai nhi tuyệt đối sẽ không rời đi mẫu thể.”
“Chỉ là thai nhi ở trong bụng đều phải hấp thu một lượng lớn tinh khí, đối với sơn mị yêu nữ luôn dựa vào việc hấp thu linh khí trời đất là một loại gánh nặng, cho nên thời điểm bất đắc dĩ, thì sơn mị khi mang thai sẽ câu dẫn nam nhân……”
“Này cùng với việc trẫm mang thai có quan hệ gì?” Nói nhiều như vậy lại không có một câu nào có ích.
A Nhị thực khó chịu nhìn Đường Tuấn Thượng, lạnh lùng nói: “Ngươi đến cùng có muốn nghe hay không?”
Lý thái hậu nhanh chóng hoà giải, ý bảo Đường Tuấn Thượng ngậm miệng: “Tiên nhân chớ trách, hoàng nhi tính tình luôn luôn vội vàng xao động, tiếp tục nói tiếp tục nói.”
“Nguyên bản Hắc Sơn chỉ có bộ tộc chúng ta thì coi như miễn cưỡng sống tạm, thế nhưng sau này lượng yêu quái tràn vào Hắc Sơn ngày càng nhiều, Sơn mị bộ tộc trôi qua từng ngày càng gian nan, phần lớn Sơn mị mang thai vì tinh khí không đủ mà mẫu tử thai vong, đến đời phụ thân chúng ta thì Sơn mị chỉ còn lại ba tộc nhân, nhưng tất cả đều là nam tính.”
“Vào lúc phụ thân chúng ta nghĩ Sơn mị sắp diệt tộc, thì có một tiên nhân đi đến tộc chúng ta, cũng chính là Đại trưởng lão bây giờ của Sơn mị, nàng nói nếu dương khí nhân loại đối với các ngươi là thức ăn tối mĩ vị, thế sao các ngươi không thử trực tiếp đem thai nhi đặt ở trong cơ thể nam nhân, chẳng phải vừa thuận tiện lại an toàn?”
“Nhưng nam nhân làm sao mang thai sinh con?” Một bên Hoàng công công nhịn không được hỏi chen vào, nhìn thấy Lý thái hậu nhìn về phía mình, nhanh chóng im miệng.
Kỳ thật ở trong lòng A Nhị cũng rất bội phục Huyền Khanh sẽ nghĩ ra biện pháp này, có thể khẳng định nàng tuyệt đối là ‘hủ nữ’ theo như lời các hậu bối đời sau, cũng khó trách nàng không trụ nổi trong đám thần tiên.
“Phụ thân bọn họ nguyên bản cũng nghĩ như thế, nam nhân lại làm sao sẽ mang thai sinh con, chỉ là sự tình liên quan đến vấn đề tồn vong của tộc, ngựa chết cũng chữa thành ngựa sống.
“Thế là từ dưới núi trảo trở về một nam nhân, không nghĩ tới nửa năm sau nam nhân kia thật sự mang thai, trừ bỏ khi mang thai thì phá lệ *** đãng, ngoài ra không có tác dụng phụ khác, hơn nữa nguyên bản hậu đình cũng không thích hợp sinh sản, bắt đầu tự phân bố chất nhầy, trở nên rất co dãn mở rộng, tuy rằng thời điểm sinh hài tử sẽ khó khăn hơn so với nữ tính, thế nhưng quả thật có thể mang thai sinh con.
“Nương ta nếu không phải vào lúc sinh Ngũ đệ thật sự tuổi tác quá lớn, cũng sẽ không vì khó sinh mà chết.”
“Nương của ngươi sinh đến bao nhiêu tuổi nha?”
“Nói cách khác hiện tại trẫm hoài hài tử của mỹ nhân?”
Mẹ con Đường Tuấn Thượng cơ hồ đồng thời đặt câu hỏi.
“Sáu mươi……”
“Như thế nói hoàng nhi ngươi năm nay hai mươi ba tuổi thì có thể sinh đến sáu mươi tuổi…… Ha ha, hoàng tộc hưng thịnh phải dựa vào nhi tử ngươi rồi nha!”
“Ha ha, không nghĩ tới trẫm thật sự có thể cùng mỹ nhân có hài tử……”
“Cái gì! Ngươi/Bánh bao lão bà mới hai mươi ba tuổi?” A Nhị cùng Tiểu Tứ đồng thời kinh ngạc hô lên, nhìn râu của Đường Tuấn Thượng, vẫn nghĩ rằng y ít nhất ba mươi ……
Đường Tuấn Thượng không vui nhìn hai người đang kinh ngạc, A Nhị còn chưa tính, mỹ nhân mỗi ngày cùng y cùng một chỗ, cần phải kinh ngạc như vậy sao? Y hiện tại hoài hài tử của mỹ nhân, cũng nên đến săn sóc, săn sóc người ta nha.
“Mỹ nhân, ngươi không cần lên chào đón nhi tử sao?”
“Úc, nga…… Nhi tử, phụ thân đến đây!”
“Các ngươi…… Không muốn biết phương pháp sẩy thai sao?” Tiểu Tứ tìm đến là cái loại người gì nha……A Nhị đột nhiên cảm giác mình không theo kịp thời đại……
“Vì cái gì phải sẩy thai?”
Ba người nhất tề trợn mắt nhìn, A Nhị chỉ cảm thấy thiên hôn địa ám!! Vì sao thời điểm Khẩu tử nhà hắn mang thai lại muốn chết muốn sống, bọn họ không muốn sẩy thai cũng không sao, nhưng tốt xấu gì cũng nên tỏ vẻ giật mình một chút đi, cư nhiên còn vui vẻ như vậy……
Quả nhiên cùng Tiểu Tứ gom lại cùng nhau, đầu não kết cấu đều không giống bình thường……
Từ sau khi biết Đường Tuấn Thượng có thai, hoàng cung trên dưới thật không náo nhiệt, Lý thái hậu thay Đường Tuấn Thượng tự mình giải tán hậu cung giai lệ, từ nay về sau không cho Đường Tuấn Thượng lại nghĩ nữ nhân, hiện tại nhiệm vụ duy nhất của y trừ bỏ sinh hài tử vẫn là sinh hài tử, tóm lại một chữ: ‘Sinh!’ Hai chữ ‘Sinh nhiều!’, ba chữ ‘Không ngừng sinh!’, bốn chữ ‘Sinh Sinh Bất Tức’……
Đường Tuấn Thượng cảm thấy không sao cả, tuy rằng bụng to hành động có chút không tiện, thế nhưng hiện tại chuyện gì đều không cần y làm, y cũng vui vẻ được tự tại, cả ngày cùng Tiểu Tứ liếc mắt đưa tình, làm tình rồi lại làm tình, hơn nữa mang thai khiến sức chiến đấu của y dâng lên, mỹ nhân thấy y cũng yêu cầu nhiều hơn, ha ha ha, thật sự là đời người vui vẻ không buồn lo nha.
Quay lại vấn đề của Tiểu Tứ, Lý thái hậu thì so với Đường Tuấn Thượng nhìn rõ hơn, tuy nói nàng là rất thích ý tiếp nhận Tiểu Tứ, thế nhưng triều đình trên dưới phải có công đạo, tổng không thể nói bán yêu đến đây làm lớn bụng Hoàng đế.
Nàng khai sáng là một chuyện, nhưng phần lớn dân chúng tư tưởng bảo thủ, kia vài lão thần càng là ngoan cố không chịu tiếp thu, nếu cùng bọn họ nói nam nhân cùng nam nhân cư nhiên cũng sinh hài tử, sợ là đương trường hộc máu bỏ mình.
May mà Tiểu Tứ lớn lên trông giống như nhân, lại cẩn thận cải trang một chút, coi như là giai nhân đệ nhất, cùng huynh đệ nhà mẹ đẻ của nàng thông đồng một chút, Tiểu Tứ nhanh chóng thành cháu ngoại của nàng – lập tức được phong Hoàng hậu, coi như là đối với bên ngoài có cái công đạo.
Còn hài tử là ai sinh, trừ bỏ người đứng đầu trong cung thì có ai biết được, liền tính là có người truyền ra thì ai lại tin tưởng đường đường Hoàng đế sẽ tự đẻ trứng đâu? Lý thái hậu đối với sự thông minh tài cán của mình mà phục sát đất, dạng này nàng vừa có tôn tử để ôm, mà nhà nàng cũng có thêm con dâu Hoàng hậu.
Lúc Đường Tuấn Thượng mang thai đến tháng thứ sáu, Tiểu Tứ đổi tên thành Lý Hiểu Tư, chính thức được sắc phong Hoàng hậu, sử xưng Hiếu Đức Hiền Hoàng hậu.
Mà ngàn năm sau, Huyền Khanh ngẫu nhiên mở ra sách lịch sử, nhìn đến những ghi chép về vị Hiếu Đức Hiền Hoàng hậu này, thiếu chút nữa bị sặc nước miếng mà chết.
Sách sử ghi lại thế này:
Hiếu Đức Hiền Lý hoàng hậu tên gọi Hiểu Tư, là cháu gái của Lý thái hậu – mẹ đẻ của Thế Tông hoàng đế. Thế Tông kế vị liền hảo nữ sắc mà thân tiểu nhân, sau Hiểu Tư tiến cung, Thế Tông độc sủng hiền Hậu thân người hiền. Lý hậu thích đọc sách, tài học xuất chúng, hiểu rõ lý lẽ, thường nói thẳng góp ý với Thế Tông, trợ Thế Tông trì thiên hạ……
Nhìn đến ghi chép này, Huyền Khanh chỉ có thể cảm thán sách sử nhân loại quả nhiên là không thể tin tưởng.
Đương nhiên này đó đều là sau này hẳng nói.
Trở lại chuyện chính, Hoàng hậu là cái gì này nọ, Tiểu Tứ căn bản không phải rất rõ ràng, dù sao hắn hiện tại có vợ có con, xuân phong đắc ý, niềm vui vẻ không chỗ trút ra, suy nghĩ trước sau, hắn làm ra quyết định kinh thiên địa khiếp quỷ thần!! Viết nhật kí! Vừa có thể trút tâm tình vui vẻ của mình, vừa có thể cho nhi tử của mình xem.
Hắc hắc, hắn thật sự là càng ngày càng thông minh, vừa nghĩ đến khi mình cùng lão bà bạc đầu, kinh nghiệm mười phần chỉ bảo nhi tử như thế nào hoài hài tử, trong lòng liền càng vui vẻ, làm tốt hắn còn có thể viết tiếp nhật kí sinh con, hai bản nhật kí gộp lại thành sách, trở thành sổ tay nam nam sinh tử……
Dưới đây là ghi chép tâm đắc của Tiểu Tứ khi chiếu cố dựng phu:
Đầu tháng mười, thời tiết thực không sai.
“Đương đương đương!” Khó trách cảm giác hôm nay mặt trời đặc biệt hồng, nguyên lai là ta cuối cùng cũng làm to bụng bánh bao lão bà!
A Nhị nói bánh bao lão bà đã có thai năm tháng rưỡi, nguyên lai trong bụng bánh bao lão bà thật sự có bảo bảo, khó trách bụng bánh bao lão bà sẽ giống như nuốt một trái dưa hấu to. Bánh bao lão bà lúc trước còn nói chính mình béo phì, đều không biết chính mình sắp làm nương người ta, thật đủ ngốc.
Thật là vui vẻ, nhi tử ngoan để phụ thân sờ sờ!
Ngươi nói ta vì sao biết là nhi tử, thân là một cái hủ nữ, nam nam sinh tử tinh túy đều không biết, còn hỏi ta, ta kiên quyết khinh bỉ ngươi.
Hắc hắc, nhi tử ngoan sờ thật tốt, tròn vo, trơn trơn. Hảo kì quái vì cái gì tại trong bụng là một cái tròn vo, từ từ trong bụng mẹ đi ra chính là một người có tay có chân?
Có phải hay không kỳ thật bảo bảo cũng có vỏ giống điểu điểu (chim), chỉ là thời điểm chào đời liền ném lại vỏ ở trong bụng mẹ? Đến lúc đó, bánh bao lão bà không phải sẽ biến thành vỏ trứng bánh bao? Không nên không nên, muốn nói cho nhi tử đem vỏ chim mang theo ra, bằng không bụng bánh bao lão bà chẳng phải là biến thành bãi rác?
Ân! Nhi tử nghe nga, trăm ngàn lần phải mang vỏ chim đi ra luôn nha!
Nhi tử giống như nghe được lời ta nói, bụng bánh bao lão bà động một chút, ân! Ta biết nhi tử đang nói hảo!
Ngày mười bảy tháng mười, thời tiết thật không sai.
Bánh bao lão bà nói hôm nay muốn sắc phong ta làm Hoàng hậu. Hoàng hậu là cái gì? Nhớ rõ hình như là lão bà Hoàng đế? Ta đây không phải biến thành lão bà của bánh bao lão bà? Không đúng không đúng, ta mới là lão công! Thế nhưng nương bánh bao lão bà nói nếu ta không làm Hoàng hậu, bánh bao lão bà liền không làm lão bà của ta, còn không sinh hài tử cho ta!
Không có biện pháp, vì lão bà cùng hài tử, lên núi đao xuống biển lửa đều không chối từ, hơn nữa nương bánh bao lão bà nói chỉ cần làm Hoàng hậu, sau này cùng bánh bao lão bà sinh bao nhiêu hài tử cũng không có vấn đề gì. Ân! Bánh bao lão bà ngươi đợi, ta nhất định sẽ làm ngươi sinh ra rất nhiều tiểu bao tử.
Tưởng tượng tương lai bị một đám nhi tử vây gọi phụ thân, ta liền vui vẻ……
Kỳ quái! Bộ dạng các con của ta sao đều giống trong ***g hấp bánh bao thịt……Nhìn xem làm ta hảo muốn ăn…… Tính, ăn cơm, không nghĩ!
Ngày hai mươi tháng mười một, thời tiết thật sự không sai.
Bánh bao lão bà đột nhiên nói muốn đi hành cung Tây Kinh phao ôn tuyền.
Bánh bao lão bà thật là kỳ quái, không phải là tắm rửa sao? Vì cái gì nhất định phải đi đến nơi xa xôi như vậy? Huống chi còn mang theo một cái bụng to. Nhìn bánh bao lão bà cố sức trèo lên xe ngựa, ta liền nghĩ đến hình ảnh con rùa nhỏ bị lật ngửa đang giãy dụa, chẳng qua bánh bao lão bà là mang mang rùa phía trước đi.
Tính tính, lão bà lớn nhất, lão bà thích thế nào liền thế nấy.
Đi hành cung sau mới phát hiện, ôn tuyền nơi này thật đúng là có điểm không giống với trong hoàng cung, so với trong hoàng cung còn muốn lớn hơn một chút. Bánh bao lão bà hắc hắc cười, nói y sớm muốn thử xem ở trong ôn tuyền làm tình làm chuyện, còn nói đây mới là chân chính cá nước thân mật.
Ta là không có vấn đề, bất quá bánh bao lão bà, bụng ngươi to như thế……Có thể hay không hệ số khó khăn cao một chút?
Bất quá làm được lần thứ tám, ta liền phát hiện ta rất có vấn đề. Bánh bao lão bà từ sau khi mang thai thật là nhu cầu vô độ, thật đáng sợ! Ô ô ô……Người ta đã không cử, còn muốn làm……
Bánh bao lão bà cũng nhìn ra vấn đề của ta, cười to nói hoàn hảo y định liệu trước mọi chuyện nên đã chuẩn bị rượu, bởi vì uống rượu xong ta sẽ có một chút thô lỗ, cho nên y không đến vạn bất đắc dĩ là sẽ không lấy ra.
Quả nhiên uống rượu xong, ta liền biến thân trở thành siêu cấp Tiểu Tứ, ôm lấy bánh bao lão bà liền hắc hưu hắc hưu……
Ngày hai mươi hai tháng mười một, thời tiết kỳ thật không sai.
Ta cuối cùng tỉnh rượu. Bởi vì hôm trước uống một bầu rượu to, siêu cấp Tiểu Tứ duy trì thời gian dài, ta ôm bánh bao lão bà từ trong nước làm đến trên giường, lại từ trên giường làm đến trên bàn cơm, sau đó lại làm đến bên trong hoa viên, toàn bộ hành cung tha một vòng mới lại về trên giường.
Khi lúc ta tỉnh rượu, bánh bao lão bà nhìn qua mệt chết đi, càng không ngừng mở lớn miệng thở dốc, nói: “Trẫm thất sách, hẳn là cho ngươi uống nửa bình là đủ rồi……Quả nhiên lòng tham không có kết cục tốt……” Rồi mới ôm bụng kêu lên đau đớn.
Ta lúc ấy nóng nảy, hoàn hảo khi rời đi A Nhị có để lại địa chỉ, ta kêu bánh bao lão bà cho ta rượu. Bánh bao lão bà lúc ấy mặt đều tái rồi, ta nhanh chóng nói ta không phải muốn làm, uống rượu biến thân thành siêu cấp Tiểu Tứ tài năng đi tìm A Nhị. Bánh bao lão bà ban đầu còn không muốn, sau thật sự đau bụng đến khó chịu mới cho ta rượu.
Quả nhiên vừa uống rượu, siêu cấp Tiểu Tứ rất nhanh tìm thấy A Nhị, bên người A Nhị không biết lúc nào có hơn một nam nhân, bụng to cùng bánh bao lão bà không sai biệt lắm, thế nhưng việc cấp bách là cứu lão bà!
A Nhị cấp bánh bao lão bà xem qua rồi nói: “Thật bội phục các ngươi, thai loại Sơn mị đánh chết không xong đều có thể bị các ngươi làm được động thai khí, suýt nữa sinh non.”
Bất quá nhìn bộ dáng bánh bao lão bà thực thích, A Nhị ngầm còn hỏi ta làm sao cỏ thể làm tiểu thụ tiêu hồn đãng phách.
“A Nhị ngươi đều sắp làm phụ thân của hai đứa con, làm sao còn hỏi ta vấn đề này?” Ta không lưu ý nói ra khỏi miệng.
Vốn tưởng rằng A Nhị sẽ thực sinh khí, nhưng là A Nhị tuy rằng thực sinh khí, thì cũng không có giống như trước gõ đầu ta, mà là muốn ta nói cho hắn biết.
Ta đương nhiên sẽ nói cho A Nhị, bất quá làm cái trao đổi, trước khi hài tử được sinh ra, thì A Nhị phải cùng chúng ta cùng nhau ở trong hoàng cung.
Ngày hai mươi ba tháng mười một, thời tiết không tốt!
Nương bánh bao lão bà biết chuyện bánh bao lão bà thiếu chút nữa sinh non, liền nghiêm cấm trước lúc nhi tử sinh ra, ta cùng bánh bao lão bà không được thân mật, còn không cho ta cùng bánh bao lão bà một mình cùng một chỗ, còn đem giường của nàng cũng chuyển đến phòng đến chúng ta, nói muốn coi chừng chúng ta, miễn cho ngoan ngoãn tôn tử của nàng bị chúng ta làm không có.
Ô……Nhi tử nha, ngươi sớm đi ra được không a? Thế giới bên ngoài thực xinh đẹp, có thật nhiều ăn ngon gì đó, ngươi ở trong bụng bánh bao lão bà một điểm đều không vui!