Xa xa , Har-Ra vẫn gọi tên của Menes trong cơn mê sảng :
- Menes ... chàng ơi ... thiếp lạnh ... lạnh lắm ... Menes ...
Một toán người thì thào :
- Cô ấy cứ như vậy rất lâu rồi , sao vẫn không tỉnh ...
- Har-Ra , nàng ấy đâu ?
- Các người là ai mà sông vào đây thế này .
- Ôi ... Har-Ra xinh đẹp cao quý ... chúng ta lại gặp nhau rồi .
- Hoàng tử , mau đi thôi .
Har-Ra một lần nữa rơi vào tay của hoàng tử Inami , Inami bế Har-Ra đi , cận vệ của chàng trả tiền cho đám người kia vì đã chăm sóc cho nàng .
Har-Ra tỉnh dậy , đập vào mắt nàng là hoàng tử Inami , nàng la lên trong hoảng sợ :
- Trời , hoàng tử Inami , sao anh lại ở đây .
- Vinh hạnh quá , nàng còn nhớ ta ư .
Inami định hôn Har-Ra nhưng lại bị nàng tát ột cái kèm theo lời nói :
- Tránh xa tôi ra .
- Ôi trời ơi , nàng hà tất phải xúc động như thế , lỡ ảnh hưởng đến đứa bé thì ta không chịu trách nhiệm đâu .
Har-Ra run run ôm miệng lẩm bẩm :
- Đứa ... bé ...
Sau đó một tay nàng ôm bụng , tay kia ôm mặt khóc nức nở vì vui mừng :
- Menes ... chàng ơi ...
Inami giận run nói lớn :
- Đừng có gọi tên hắn nữa ... ta không tốt sao , ta sẽ lo cho nàng và đứa bé .
Vừa nói chàng vừa ôm lấy nàng , nàng đẩy chàng ra vừa khóc vừa nói :
- Tôi không thể ... cả đời này tôi chỉ muốn ở cạnh Menes thôi ... hu hu hu ... làm ơn cho tôi về với chàng ...
- Ta không muốn , nàng nghỉ ngơi đi .
Inami rời khỏi phòng , một cô thị nữ đi vào , nhìn Har-Ra yếu ớt tiều tụy mà thấy thương , cô dọn thức ăn cho Har-Ra và nói :
- Lệnh bà ăn chút gì đi ạ .
- Không , mang đi đi .
- Lệnh bà phải ăn thì mới có sức để chạy trốn chứ .
- Cô ... cô ...
- Em đến đây để cứu cha , cha em là tộc trưởng tộc Ptah , không may bị bắt làm nô lệ khi đi săn , tìm mãi mà không thấy cha , chắc em bỏ cuộc quá ... hu hu ...
Cô gái khóc thút thít , vừa lau nước mắt vừa nói :
- Em biết lệnh bà là hoàng hậu Ai cập , chắc lệnh bà cũng bị bắt đến đây .
- ừm ... , em đừng bỏ cuộc , vẫn còn hy vọng mà .
- Đừng an ủi em , lệnh bà ăn đi , sau đó em sẽ giúp lệnh bà trốn khỏi đây .
- Cảm ơn em .
Har-Ra ăn , vô ý đánh rơi quyển sách ở trên bàn , bỗng dưng có tiếng ken két , một bức tường hiện ra , cả hai giật mình nói :
- Mật thất .
Dừng ăn , Har-Ra cùng thị nữ từ từ đi vào mật thất với cây đèn lửa .
Cô thị nữ la lên :
- Ôi trời ... cha ơi .
Một nhóm người bị nhốt trong khung củi , họ là những nô lệ ngầm của hoàng tử Inami .
- Cha ơi , con là San Dan nè .
- San Dan , sao con đến đây , ai đã chỉ đường cho con .
- Là hoàng hậu vô tình mở được mật thất , là hoàng hậu Ai Cập đó cha .
- Ai cập ư ...
Trong lúc họ đang nói chuyện thì Har-Ra tìm được chìa khóa , nàng mở cửa giải thoát cho họ nhưng lại nghe thấy tiếng của Inami :
- Har-Ra , nàng đã mở mật thất ư ?
-Trời ... không song rồi , là Inami , mấy người mau chạy đi .
- Nhưng còn lệnh bà , em không thể bỏ lệnh bà ở đây được .
- Inami sẽ không hại tôi đâu , nếu anh ta bắt được các người thì chỉ có chết thôi , chạy đi .
- Mau đi thôi San Dan , có đường thông ra sau núi đó .
- Nhưng cha ơi , lệnh bà ...
Tộc trưởng tộc Ptah nhìn Har-Ra nói :
- Tộc Ptah nợ Ai Cập , nếu Ai Cập cần giúp đỡ , tộc Ptah sẽ làm hết mình , cảm ơn cô ... hoàng hậu Ai Cập .
Har-Ra lo lắng nói :
- Thần linh phù hộ cho họ được an toàn rời khỏi đây .
Har-Ra giật mình khi nghe Inami nói to :
- Nàng lớn gan thật , dám thả nô lệ của ta , có phải nàng muốn chết không .
Vừa nói Inami vừa vung kiếm lên , nhưng Har-Ra không sợ , nàng mở to hai mắt nói :
- Giết tôi đi .
- Yah ... a ...
Inami vung kiếm sang bức tường bên cạnh làm cho Har-Ra sợ run người .
- Tệ thật ... nàng theo ta .
Inami kéo Har-Ra đi về phòng , Har-Ra khó chịu nói :
- Thả tôi ra .. ọe ... hơ ...
Nàng gục ngã , Inami bế nàng đi , trong tìm thức nàng mê mang gọi :
- Menes ... thiếp nhớ chàng ... thiếp ... muốn về Ai Cập .