Hoàng Hậu Bỏ Trốn

editor: Siu

Beta: NDMN

Buổi tối, Túy Xuân Lâu đối diện đã là tài sản của ta, đối diện sinh ý không tốt cho nên rất nhiều cô nương đều tới đây. Ban đầu rời Lan di đi, các cô nương đều rất không tự nhiên. Các nàng ban đầu làm sao nghĩ đến, Lan di lại nội trong thời gian ngắn ngủi liền phát triển thành quy mô như hiện tại, trong thời gian ngắn liền đem Túy Xuân Lâu thu mua. Bất quá Lan di cũng không cùng các nàng so đo, phân phó các nàng mặc vào quần áo tiếp khách. Ta hiện tại vì nghĩ xem làm cái hoạt động gì tiếp theo, aiz, nếu là cổ đại có độc phẩm, ta thật có khả năng đi buôn lậu thuốc phiện. (MN: gian thương ko nhân tính TT^TT  **Dung Dung: mặc kệ ta!)

Ngày kế, Nguyệt nhi nói cho ta biết Câu Dẫn bị một vị công tử trẻ tuổi bao. Bao Câu Dẫn chính là tốn rất nhiều tiền, người kia hẳn tiền không ít. Toàn bộ cô nương ở Câu Dẫn ra trận, hai người này cũng không vừa lòng. Kể cả hoa khôi tóc đen tiền nhiệm cũng đồng dạng phải chạy ra. Vừa lúc ta đang nhàn rỗi, vì vậy quyết định tự thân xuất mã cho hắn chọn. Nghe nói bọn họ là tới hai người, ta cùng Nguyệt nhi hai đại hoa khôi long trọng gặt hái.

Hai chúng ta mặc một thân bạch sắc sườn xám, thêu đóa mẫu đơn, đường xẻ thật dài, bắp đùi như ẩn như hiện. Đây chính là ta đặc biệt xếp đặt, chỉ có hoa khôi mới có thể mặc – hoa khôi trang phục.

Khi tới cửa, Nguyệt nhi kéo kéo áo của ta nói: “Tỷ tỷ, ta sợ hãi.”


“Sợ cái gì, hắn không ăn ngươi được.” Ta luôn luôn rất kiêu ngạo, lấy tư sắc của ta cùng Nguyệt nhi, nếu lại tiếp tục ghét bỏ thì hắn dứt khoát thành Hằng Nga từ mặt trăng xuống lộng hành rồi.

Nhìn thấy hai đại kim chủ này, ta thiếu chút nữa té xỉu. Trong đó một cái là người ta hận thấu tâm can – Trữ vương, mặt khác là một vị nhất định muốn ép cưới ta – vương tử Thiên Ly Quốc. Chúng ta thật đúng là oan gia ngõ hẹp, ta phỏng đoán hai người họ chung một chỗ, tuyệt đối không có chuyện tốt lành gì. Trữ vương tên hỗn đản này nghĩ kéo Thần Vũ vương tử giúp hắn tạo phản. Không thể để cho kế hoạch của hắn thục hiện được, nam nhân ta yêu mất bao nhiêu tâm tư mới có được giang sơn, sao có thể chắp tay tặng cho hắn.

Ta bày ra một nụ cười, nói: “Tiếu nữ tử là hoa khôi Phiêu Phiêu của Câu Dẫn /tiếu nữ tử hoa khôi Nguyệt nhi, hướng hai vị công tử thỉnh an.

Tiếp theo, ta thấy trên mặt bọn họ là kinh hãi. Ai, hóa ra khôi phục dung mạo cũng có phiền não vô tận.

Trữ vương tỉ mỉ đánh giá ta, ha ha cười nói: “Nguyên lai là hoa khôi nương tử, không trách được xinh đẹp như thế.”  lại đối Thần Vũ nói: “Vương tử, hai cô nương này so sánh với những người vừa rồi ….thật xinh đẹp hơn rất nhiều a.” Kỳ thật tóc đen cũng rất đẹp, chỉ là diễm tục một ít mà thôi.

Thần Vũ vương tử nhìn hồi lâu, nói: “Nguyệt nhi cô nương, đến bên cạnh bổn vương tử nào.” Không phải nói nam nhân chết tiệt này nhớ rõ Mai Ảnh sao? Hiện tại bổn tiểu thư ở trước mặt mà hắn không nhận ra?

Trữ vương cười nhạt: “ Phiêu Phiêu cô nương, chiều nay ngươi hãy bồi bổn vương.” Bồi cái gì mà bồi, nói nghe như ta đi bán mình vậy. Ở trước mặt ta hắn vẫn còn biểu lộ thân phận của chính mình, sợ ta không có ở đây, tựa hồ…

Ta ôn nhu cười một tiếng: “Được.” Ta nói nhỏ một tiếng, giọng điệu không phân cấp bậc.

Ta ngồi vào trên đùi, ôm lấy cổ hắn nói: “Ngài là Vương gia?”


Hắn kiêu ngạo cười: “Bổn vương chính là tứ ca của đương kim hoàng thượng. Vị này là Thần Vũ vương tử của Thiên Ly quốc.”

“Có thể hầu hạ vương gia, vương tử thật sự là vinh hạnh của chúng ta.” Nguyệt nhi chính là hoa khôi mà phóng túng không đủ, ta tuy là giả nhưng xem so sánh với hoa khôi còn có tư chất hơn a.

“Mỹ nhân, uống ly rượu này đi.” Trữ vương rót một ly rượu cho ta, ta ánh mắt cũng không động trực tiếp uống. Nghĩ chuốc say ta? Nằm mơ, ở công ty trước thanh danh của ta là gái hồng lâu, tửu lượng có thể nói là cực tốt.

Ta cười quyến rũ, trực tiếp cầm lấy bầu rượu, “Vương gia, người ta muốn làm như vậy.” Vừa nói vừa dùng hai ngón tay nâng cái miệng của hắn đổ vào. (S: cho tay vào miệng Trữ vương chăng @@) Ác tâm như ta, cư nhiên phải bồi tên này uống rượu. Bất quá trước kia có vẻ ta sai lầm rồi, hắn lớn lên là giống như biến thành tiểu thụ, bất quá cũng rất háo sắc… Không phải là nam nữ đều ăn đi?

Ta dùng ánh mắt liếc Nguyệt nhi một cái, nàng rất nhanh hiểu ý của ta. Mềm mại đáng yêu nói: “Công tử, uống rượu a, người nhìn vương gia uống nhiều như vậy.” Ta sẽ đem bọn họ chuốc quá chén, tự nghĩ ra âm mưu.

“Thật tốt a, nếu mĩ nhân bồi ta đương nhiên sẽ chịu.” Trên đầu chữ sắc có một cây đao, quả nhiên không sai.

Ta đá lông nheo, nhìn Nguyệt nhi cười thần bí.


“Vương gia, người nói Mai Ảnh cô nương hiện trong tay hoàng thượng. Là sự thật?” Một câu nói của Thần Vũ vương tử làm ta giật mình, đề cập đến vấn đề đó. Nguyệt nhi cũng theo bản năng nhìn ta, ta nháy mắt lắc đầu, mời nàng đừng hỏi.

Trữ vương cười nói: “Đương nhiên là sự thật, nếu không ta thế nào lại mời Thần Vũ vương tử từ xa xôi đến đây để xin cầu thân.”

“Một tháng trước, ta chính thức hường hoàng thượng quý quốc thỉnh cầu đám hỏi, hoàng thượng quý quốc nói hắn căn bản không biết Mai ảnh cô nương ở đâu.” Aiz, ta ban đầu xấu như vậy mà cũng họa thủy, hôm nay dung mạo không biết họa thủy thành cái dạng gì a.

Trữ vương lại nói: “Mai Ảnh cô nương văn thao võ lược, xuất thân tướng môn, người mang binh pháp kỳ thư [Võ mục di thư ], hoàng thượng là muốn giữ nàng bên người để dùng. Một nữ nhân cũng không nguyện ý cho ngươi, đương kim hoàng thượng căn bản không hề có thành ý cùng quý quốc kết minh.” Đùa sao, ta chính là lão bà của hắn, sao có thể tùy tiện tặng.

Trữ vương lại nói: “Vương tử, chỉ cần vương tử trợ lực giúp ta đăng lên ngôi vị hoàng đế, ta nhất định gả Mai Ảnh cô nương cho, hơn nữa …của hồi môn là ba mươi tòa thành.” Con mẹ nó, ta là người nào, ngươi cứ nói đưa là đưa. Mỗi một tòa thành trì đều là các tướng sĩ dùng sinh mệnh nhiệt huyết để đổi lấy, nói cho liền cho a. Cái tên bại hoại rác rưởi này, hắn làm hoàng đế sớm muộn gì giang sơn cũng sớm lụn bại. (MN: Đúng a! diệt vong sớm lun >”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận