Hoàng Hậu Chính Là Thiên Hạ


Chung Niệm Nguyệt thong thả ăn hết phân nửa hộp thức ăn.

Hôm nay Tấn Sóc Đế thật sự rất 'hào phóng', cái gì cũng có, không còn quản nàng như trước kia nữa.

Chỉ tiếc là nàng vẫn không thể ăn hết được.

"Hương Đào, đậy lại đi."
"Dạ."
Hương Đào liền đáp lại, vội vàng bước tới đậy hộp thức ăn lại.

Lúc này một cơn gió lạnh thổi tới, bụng các nàng không nhịn được mà kêu òm ộp hai tiếng, trong lòng không nhịn được mà có chút oán trách Trưởng công chúa, đang yên đang lành tự nhiên lại bày ra việc làm điểm tâm từ cánh hoa, cái gì mà Bách Hoa Tô với chả Tô, ngắm hoa là được rồi, để cho các nàng ăn điểm tâm như bình thường không tốt hơn sao?
Hiện tại thì hay rồi, các nàng đều trở thành trò cười trước mặt Chung Niệm Nguyệt!
Trong lòng các nàng cảm thấy có chút khó chịu, chỉ có thể uống trà đợi thời gian trôi qua.

Thời gian đã qua lâu mà Trưởng công chúa vẫn chưa chịu lộ mặt, vốn dĩ các nàng còn cảm thấy bà ta là người hoàng thất hơn nữa còn là tỷ tỷ của Tấn Sóc Đế, đương nhiên nên làm bộ làm tịch một chút, các nàng cũng cực kỳ hâm mộ, hận không thể có được địa vị như bà ta.

Nhưng hiện tại thì sao?
Không phải Trưởng công chúa quá kiêu căng rồi sao!
Mỗi người đều có một suy nghĩ khác nhau.

Không biết là ai đã lên tiếng bắt đầu trước: "Các ngươi có biết chuyện hôm trước không, Chu gia đã bị cháy hết rồi?"
"Làm gì mà cháy hết? Rõ ràng chỉ cháy có một nửa, một nửa kia vẫn ổn mà.

Chỉ có chết một vài chủ tử thôi, hạ nhân vậy mà còn sống rất tốt, hạ nhân của phủ này đúng là vô dụng."
"Sao mà lại liên quan tới hạ nhân?" Chu tiểu thư cười lạnh nói: "Ta đã nghe Tam thúc nói, Chu Ấu Di kia nổi lên sát tâm muốn giết Nhị thẩm của nàng ấy.

Trước giết người sau lại phóng hỏa, ngay cả hai tiểu công tử của Nhị phòng cũng bị chôn vùi trong biển lửa."
Chung Niệm Nguyệt không nhịn được mà cau mày..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui