Xác người nằm la liệt, máu chảy thành sông như chốn địa ngục trần gian!
Thê lương khôn xiết!
Bên ngoài một từ đường ở cuối thôn, tên đầu lĩnh thổ phỉ người đầy máu đang tìm kiếm thì phát hiện một đứa trẻ đang trốn ở gần đó.
Hắn cười gằn, xách đứa trẻ run rẩy lên, thích thú với vẻ mặt sợ hãi của nó.
Dĩ nhiên, hắn càng thích cảm giác giết chóc.
Tên đầu lĩnh giơ đao định kết liễu đứa trẻ trong tay nhưng lại nghe thấy một tiếng keng chói tai, lưỡi đao gãy làm đôi.
Nhìn lại, một con tiểu cương thi đang chắn trước mặt đứa trẻ, còn lễ phép mỉm cười với hắn, giây sau, cánh tay đang cầm đứa trẻ của tên thổ phỉ liền bị vặn đứt!
Ừm, đứt lìa luôn! Đứa trẻ cũng thoát nạn!
“Á!”
Tên đầu lĩnh hét lên thảm thiết, vội rút con dao khác chém tiểu cương thi nhưng lại nghe một tiếng keng, dao lại gãy đôi.
Con tiểu cương thi này rõ ràng đao thương bất nhập!
Tên đầu lĩnh lập tức nhận ra mình không phải là đối thủ của nó, quay đầu định chạy, nhưng đã muộn!
Con tiểu cương thi có sức mạnh vô song nhanh chóng vặn đứt đầu hắn, máu phun tung tóe, thân thể không đầu gục xuống đất.
Chúc Đại Bảo khẽ liếc qua một cái chán ghét, rồi đi tìm tên thổ phỉ tiếp theo.
Cùng lúc đó, những tên thổ phỉ khác cũng chẳng hơn gì.
Chúc Tiểu Bảo và rắn độc Bé Ngoan cùng nhau xuất trận, thổ phỉ có tên bị Bé Ngoan cắn chết, có tên bị Chúc Tiểu Bảo ném từ trên cao xuống chết ngay tại chỗ.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, đám thổ phỉ ngang ngược đã chết sạch, không còn ai làm điều ác!
Chúc Đại Bảo và Chúc Tiểu Bảo thu hoạch được vô số ánh sáng vàng công đức.
Trong thôn.
Những người sống sót đều tưởng rằng đã hết đường thoát, giờ đây ngây người vì được cứu, sau đó tiếng khóc đồng loạt vang lên, một số người còn trút giận lên xác bọn thổ phỉ.
Khi hai con tiểu cương thi chuẩn bị rời đi, tất cả người dân thôn Đào Hoa đều quỳ xuống cảm tạ: “Cảm ơn cương thi đại nhân!”
“A di đà Phật, thiện tai thiện tai.
”
Một vị hòa thượng ăn mặc rách rưới hối hả chạy đến, nhìn thấy người dân quỳ khắp mặt đất còn hai tiểu cương thi đã biến mất từ lâu, ông ta chắp hai tay thành kính tụng niệm.
Sau đó ngồi bệt xuống đất gõ mõ, niệm chú siêu độ cho những linh hồn ở nơi đây: “Nam mô a di đà dạ, đa tha già đa dạ, đa địa dạ tha! ”
Pháp danh của vị hòa thượng là Vô Vi, là một cao tăng bốn bể là nhà, hiện đang tạm trú tại chùa Báo Quốc ở triều Đại Hạ.
Hai ngày trước, đại sư Vô Vi quan sát thiên tượng đêm khuya, thấy rằng thôn Đào Hoa sẽ gặp nạn lớn, cả thôn khó tránh khỏi tai kiếp nên đã lên đường cả ngày lẫn đêm đến đây.
May thay.
Mặc dù đến muộn nhưng phần lớn dân làng thôn Đào Hoa đã được cứu, không xảy ra tai họa quá lớn! Tất cả đều nhờ hai con tiểu cương thi mà dân làng nhắc đến.
Thiện tai thiện tai.
Nếu không có chúng, nơi đây vốn là vùng đất cực âm, đêm nay lại là đêm cực âm, nếu thổ phỉ giết sạch dân làng, toàn bộ sẽ hóa thành lệ quỷ, thậm chí còn có thể sinh ra quỷ vương hoặc quỷ mẫu gây hại nhân gian!
Bằng chứng là dưới sự siêu độ của chú vãng sinh, vẫn có một số linh hồn dân làng chết không nhắm mắt, muốn hóa thành lệ quỷ, không chịu bước qua quỷ môn quan.
Kỳ lạ hơn là hồn phách của đám thổ phỉ lại biến mất một cách đầy bí ẩn!
Rõ ràng có kẻ đứng sau thao túng tất cả những điều này, đối phương hẳn có mưu đồ bất chính!