Trong cơ thể nàng còn có một cảm giác kỳ lạ!
Lúc này toàn bộ Phiêu Hương Viện đều vô cùng náo nhiệt, khách quý đông nghịt cả phòng, cuộc đấu giá đã bắt đầu.
“Ta ra một trăm lượng mua đêm đầu tiên của Mỹ Nương!”
Một khách làng chơi khác liền hét lên: “Một trăm lượng mà cũng muốn mua đêm đầu của Mỹ Nương? Ta ra ba trăm lượng!”
“Bốn trăm lượng!”
“Năm trăm lượng!”
“Sáu trăm lượng!”
!
Nghe tiếng đấu giá càng lúc càng cao, Vương tú bà vui mừng khôn xiết, đặc biệt khi nghe thấy một công tử ca từ kinh thành đến hét lớn: “Tiểu gia ra một ngàn lượng vàng!”
Bà ta cười đến nỗi gần như ngã nghiêng vì mừng rỡ, đây đúng là một năm thu hoạch lớn!
Cuối cùng, vị công tử ca từ kinh thành đã thắng cuộc.
Vương tú bà tươi cười rạng rỡ, đích thân dẫn công tử ca vào phòng đã đóng kín nơi A Chúc đang đợi, bà ta còn cẩn thận cho A Chúc uống trước loại thuốc kích thích mạnh nhất, bảo đảm công tử ca sẽ được tận hưởng một đêm thỏa mãn tuyệt đối.
Thế nhưng khi cửa mở ra, mọi người đều sững sờ!
Trong phòng không phải là mỹ nhân đẹp như thiên tiên, mà lại là một nữ cương thi xấu xí đầy thi độc.
Bốn mắt nhìn nhau.
Nữ cương thi nhe răng, lộ ra những chiếc nanh sắc nhọn và móng tay dài, tựa hồ như muốn hỏi: "Kinh hỉ không? Bất ngờ không?"
“A! A!”
Hai tiếng thét chói tai vang lên xé toang bầu trời, vang vọng khắp Phiêu Hương Viện!
Vị công tử ca ăn chơi trác táng đến từ kinh thành này vốn dĩ chỉ định tìm kiếm thú vui hoan lạc, chưa từng gặp qua cảnh tượng kinh hoàng như thế, vừa thấy đã sợ đến mức tè ra quần, ngay lập tức ngất lịm!
Sau đó, hoàn toàn chìm vào cơn mê man!
Vương tú bà cũng rất muốn ngất xỉu ngay tại chỗ cho xong, nhưng bà ta không dám gục ngã, bất chấp công tử ca đã ngất đi bên cạnh, bà ta lập tức xoay người, cất bước bỏ chạy: “Cứu mạng!”
“Bớ người ta có cương thi!”
!
Vừa chạy, bà ta vừa la lớn, gương mặt già nua đầy nếp nhăn chưa từng hoảng loạn đến thế, trắng bệch như tờ giấy, đôi môi không còn một giọt máu.
Một khách làng chơi lẩm bẩm: “Kỹ viện làm sao lại có…”
Chưa kịp nói hết câu.
“Phanh!”
Một tiếng động lớn vang lên!
Hai cánh cửa gỗ bỗng bật tung và đổ sập xuống, A Chúc hiện tại đã biến thành cương thi phá cửa xông ra, hoàn toàn hiện rõ trước mặt mọi người.
Dưới ánh nến lờ mờ, cảnh tượng ấy hiện rõ mồn một.
Thực sự là có cương thi!
Lập tức, tất cả đều bị dọa sợ tè ra quần!
Toàn bộ Phiêu Hương Viện tức khắc rơi vào hỗn loạn, khách làng chơi, kỹ nữ, tay sai, ai ai cũng hoảng loạn bỏ chạy tán loạn, vừa chạy vừa gào thét trong sợ hãi: “A a a a! ”
Ồn ào đến mức làm cho A Chúc đang bay lượn trên không trung cũng cảm thấy lỗ tai đau nhức, hầy, nàng cũng không ngờ mình lại biến thành cương thi nhanh như vậy, những ngày tháng sống như người thường lại kết thúc chóng vánh đến thế.
Thế nhưng, biến trở lại cương thi thì đã sao? Dù sao nàng cũng hiểu ra một điều, Vương tú bà kia chẳng phải người tốt đẹp gì, lại còn dám bắt cóc nàng! Hừ!
A Chúc rất nhỏ nhen!
A Chúc cũng rất thù dai!
Vì vậy, cương thi A Chúc lập tức đại náo kỹ viện, làm cho toàn bộ Phiêu Hương Viện long trời lở đất, bàn ghế nào nàng thấy chướng mắt thì phá, phòng nào nhìn không ưa thì đẩy sập! Ánh nến quá chói thì đá bay!
Thậm chí nàng còn như mèo vờn chuột, liên tục trêu đùa Vương tú bà, mỗi khi bà ta tưởng đã thoát thân thì khuôn mặt cương thi của A Chúc lại bất ngờ xuất hiện ngay trước mặt bà ta.