Một ngày nhạt nhẽo lại trôi qua......
Hứa Thanh Thanh vừa thức dậy liền ngáp dài mấy cái, nhìn khắp nơi không thấy Trúc La đâu, đột nhiên nghĩ ra một ý tưởng vô cùng " đẹp đẽ "!
Đó chính là đi tham quan hoàng cung!. Nàng xuyên tới đây lại đen đủi vào cơ thể của một hoàng hậu thất sủng, ở lãnh cung tồi tàn hoang phế này...thật sự là nàng rất muốn xem sự giàu có của hoàng cung nha....trước đây nàng xem phim cổ trang, thấy hoàng cung rất xa hoa...ahaha...chắc hẳn phải...vô cùng lắm tiền....
Chỉ cần có tiền!!! Là có tất cả!!!
-"Ahahahaha"
Một tiếng cười vô cùng đáng sợ phát lên từ lãnh cung khiến mấy chú chim gần đó đều sợ hãi bay tán loạn.
Hứa Thanh Thanh đi khắp lãnh cung mới kiếm được một cái gương đồng vỡ nát...lau chùi sạch sẽ.
Ấu mai dót!!!!! Đây là ai??? Ai là đây????
Nàng đã thấy một nữ nhân khuôn mặt tuyệt diễm, cả khuôn mặt như được vẽ ra, mái tóc dài mượt như thác, làn da trắng muốt, mịn màng, mỗi tội hơi gầy...nếu mà mỉm cười lên chắc hẳn là nghiêng nước nghiêng thành, chim sa cá lặn lun qué:)))
Không ngờ mình cũng rất là mỹ lệ nha. Ahahahaha...
Không ngờ xuyên đến đây lại có được khuôn mặt như thế này..á há há
Nhưng mà....có vẻ như là...đây là nàng xuyên vào thân thể của trẻ con à? Nhìn như kiểu mới 17,18 gì đó...
Quạ ~ quạ ~ quạ ~....
Một đàn quạ bay qua....không ngờ...nàng lại trở lại một cô nương......
Nhưng mà trên người nàng lại chi chít vết thương, vết mới nhất chính là dấu của một đống roi da quất lên người nha!
Nàng nhìn khắp nơi, ngắm ngắm cái cách cửa to đùng ngăn cách lãnh cung với thế giới bên ngoài.Thật sự là quá cao...không thể nào mà trèo lên được...lại nhìn hai bên tường... Hứa Thanh Thanh nảy ra một ý tưởng điên zồ:)))
Trèo tường nha ~~~~
Nàng bắt đầu chuyến " tham quan " hoàng cung này bắt đầu từ bức tường này đi...
Nàng trèo....nàng trèo...
Và sau đó là cú tiếp đất vô cùng nhẹ nhàng ngoài dự đoán của Hứa Thanh Thanh..
Khuôn mặt nàng ngơ ngác, cảm thấy...ảo quá.....
Hay...đây là khinh công trong truyền thuyết?????
....sau một thời gian đấm tay đá chân, nàng chắc chắn cơ thể vị hoàng hậu thất sủng này có võ công, hơn nữa lại là võ công rất cao nữa! Nhìn xem...bây giờ nàng mới phát hiện ra nàng chạy rất nhanh, còn có thể bay bay nữa! Hóa ra lão diêm vương ấy chỉ lừa nàng một điều, thực hiện đúng hai điều sau cho nàng!ahaha!!!
Nhưng mà...một cô nương tuyệt mỹ lại có võ công cao cường như thế này tại sao lại muốn ở hoàng cung? Còn chịu để người ta đánh đập tàn nhẫn nữa. Không biết phản kháng hay sao? Hay nàng còn có mục đích nào khác?
Nhưng sau khi đi dạo lung tung một lát...nàng nhìn thấy một cung điện hoa hoa lệ lệ....
Hứa Thanh Thanh như bị thôi miên, cứ thế đi vào....may mà bên trong không thấy ai hết ( bánh bao: số tỷ quá may...nếu mà cóa quân lính thì...hé hé)
Và sau đó là hàng loạt tiếng " woa ~~~~" từ chỗ nào đó phát ra....
Hứa Thanh Thanh thở dốc, trèo hết mấy bức tường rồi nha...việc này...thật sự là quá!!! Quá!!! Quá mất sức aaaaaa!!!! Tuy thân thể này có khinh công nhưng nàng chưa điều khiển được nha
Nàng đang định nhảy xuống đột nhiên bị trật chân.
Thế là lập kỉ lục lần thứ hai té dập mặt từ khi xuyên đến đây...
- "aaaaaaaa "
" Rầm! "
....Hứa Thanh Thanh khóc không ra nước mắt, vết thương sau lưng từ lúc nãy đã vô cùng đau đớn... giờ lại càng thêm đau rát...
- " Ai? ". Bỗng một giọng nói trầm trầm rất dễ nghe phát ra.
Nàng từ từ ngước khuôn mặt lem luốc lên nhìn.....sửng sốt tại chỗ...
Âu mai dót ~~~~~~~~~~ mỹ nam!!!! Mỹ nam kìa bà con ới ~~~~ thật sự là mỹ nam á á ~~~~ nếu mà về hiện đại chắc chắn...chính là một soái ca ngôn tình mỹ nữ theo đuổi nha !
Nhìn xem...dường như mỹ nam vừa mới luyện kiếm xong, trên tay cầm thanh kiếm rất sắc bén nha...a...còn có mấy giọt mồ hôi đang chầm chậm chảy xuống chiếc cằm...á á!!! Khí huyết dâng trào!!!! Máu mũi suýt phun ra..may mà nàng nhanh tay bịt lại...ối dồi ôi...Đây là...nam nhân hay nữ nhân? Chẳng lẽ có nam nhân lại đẹp như thế này sao? Một thân bạch y cao quý, chất liệu vải lại rất tốt! Hẳn là rất cóa tiền!!! A...làn da lại ngăm ngăm ra dáng nam nhân, cơ thể săn chắc....âu mai dót!!!!!
Nàng thất thần....chăm chú...nhìn ai kia....
A.....nàng lục tìm hết mọi câu có thể miêu tả được...cuối cùng thốt ra hai chữ...
-" họa thủy! "
Mỹ nam đột nhiên nhíu mày, đôi mắt sắc bén nhìn nàng.
- "nhìn đủ chưa? "
Hứa Thanh Thanh bây giờ mới dần dần tỉnh lại, giơ tay lên, từ từ tát mình một cái...aaaaaa!!! Mất mặt quá!!! Oa huhuhu ~~~ không ngờ nàng lại nhìn một nam nhân tới thất thần aaaaa! Dù cóa là ngôi sao idol đẹp zai nhất nàng cũng chưa nhìn tới thất thần nha!!....thế nhưng.. đáp lại câu hỏi của mỹ nam lại là...
-" đương nhiên là chưa! "
Nàng đứng phắt dậy,mơ hồ cóa thể thấy khóe môi của mỹ nam giật giật nha!
-" ngươi là ai? "
- " ta?Ta chính là ta chứ là ai nữa..".
Không ngờ là mỹ nam nhưng đầu óc có vấn đề, đặt câu hỏi quá ngu ngốc đi! Thật tiếc cho khuôn mặt ấy! ( Bánh bao: * giật giật môi * nếu để mỹ nam biết được suy nghĩ của tỷ bây giờ xem tỷ cóa bị chặt ra không)
Mỹ nam ấy đột nhiên tỏa ra sát khi, kề kiếm lên cổ Hứa Thanh Thanh...và...
-" ấy ấy! Mỹ nam! Ta không ngờ ngươi không những đầu óc có vấn đề mà còn thích manh động nữa! ". Nói xong, nàng cầm lấy đầu thanh kiếm sắc bén gạt ra xa bản thân.
-"......". Mỹ nam khuôn mặt đen đen như đáy nồi..
Bỗng nhiên một mùi thơm phức bay đến..thành công hấp dẫn được cô nương nào đó đang đói bụng....
Hai dĩa điểm tâm đẹp mắt đang nằm ngay trên chiếc bàn đá tròn tròn.....
-" á!!!! Điểm tâm!!!!"
Cô nương nào đó chẳng thèm xíu hình tượng nào vồ đến, ăn ngấu nghiến như hổ đói....cho mỹ nam nào đó ăn bơ chất lượng hảo hạng.
Sau khi chén hết một dĩaq, nàng nhìn điểm tâm, nhìn từ trên xuống y phục của bản thân, lại nhìn y phục của mỹ nam..sau đó lại nghĩ ra một ý tưởng điên rồ...
Hứa Thang Thanh nhanh chóng tới gần mỹ nam đang chăm chú nhìn bản thân. Không nói một lời " roẹt " một tiếng...xé phăng cái áo của mỹ nam...nhàn nhã mà bọc điểm tâm thật cẩn thận....
-" đa tạ mỹ nam! Có duyên gặp lại! "
Nói xong liền trèo lên tường chuồn mất.....
Mỹ nam kia đứng như trời trồng, ngạc nhiên vô cùng....
Đây là lần đầu hắn thấy có người vô lễ với hắn như thế!!! Còn dám động thủ với y phục của hắn!!!!!
Thế nhưng, lần đầu tiên có nữ nhân phi lễ với hắn mà hắn lại không hề tức giận, thậm chí còn có chút tò mò về nàng.
Nàng ta tuy khuôn mặt bị bẩn nhưng vẫn không thể che dấu được nàng ta chính là một mỹ nhân, còn đẹp hơn cả mấy phi tần chán ngắt son phấn lòe loẹt, còn có chút trẻ con...nhưng lại có vẻ tồi tàn hơn cả nô tỳ.. thế nhưng bước chân lại nhẹ nhàng....hẳn là người có võ công !
Nàng ấy là ai? Sao lại vào trong hoàng cung? Mục đích của nàng là gì?
Mấy câu hỏi cứ xoay đi xoay lại trong đầu hắn....
-" hoàng thượng, tướng quân cầu kiến "
Hắn quay lại nhìn tên thái giám.
-" Ngự Thư phòng. ". Hắn là đúng chuẩn kiểu người kiệm lời hà.....
-" vâng ạ ".
---- lãnh cung ----
Hứa Thanh Thanh cười híp mắt, một tay cầm đống bạc trắng nàng vừa trộm được, một tay cầm đống điểm tâm đẹp mắt nàng lấy từ chỗ mỹ nam....ahaha! Tuy khá ít nhưng vẫn có thể bù đắp cho nỗi đau đớn ở sau lưng của nàng.
- " Trúc La! Mau ăn đi! "
Trúc La có vẻ vô cùng giật mình, ngơ ngơ nhìn đống điểm tâm lại nhìn đống bạc, khuôn mặt từ từ tái mét...
-" nương nương...đây là từ đâu mà có??? "
....thêm một câu hỏi ngu....
-" đương nhiên là trộm rồi! "
-" TRỘM???? ". Trúc La nghe xong liền ôm mặt hét lên làm Hứa Thanh Thanh giật mình suýt ngã. Ôi zào, chỉ là trộm xíu thôi, làm gì to tát zợ?
-" nương nương! Đây, đây thật sự là trộm sao???? "
- " ờ ờ. Mau ăn đi. "
-" nhưng...nương...nương..."
-" có ăn không? Đây là mệnh lệnh! Cấm cãi! ". Hứa Thanh Thanh thật sự mệt mỏi rồi, đành dùng " uy quyền " chỉ có tác dụng với Trúc La để ra lệnh! Khưa khưa khưa ~~~
- " vâng, đa tạ nương nương! "
~~~~~~~~~~
mọi người đã dọn nhà ăn tết chưa? Hiuhiu ~~~ Bánh bao dọn suốt 3 ngày mới xong ~~~ đau khổ quá mà ~~~ oahuhuhu!!!!
Chương 4 đăng trong đêm giao thừa nga ~~~~~
Vote nha ~~~ tết phải vote chứ ~~~ coi như chúc tết Băng nha ~~~~
Vote cho vui nha ~~~ mà không vui vote rồi sẽ zui ~~~
Tết zui zẻ. ( mặc dù tết của Bánh bao rất bùn tẻ)