Hoàng Hậu Nàng Là Của Trẫm


Nàng mỉm cười gật đầu viết lên tay của chàng:
- Ừm không biết huynh thấy ta múa có đẹp không?
Đẹp? Phải nói là quá đẹp. hình bóng tựa như tiên nữ khi máu của nàng, thật khiến chàng say mê mãi không thôi .
- Đương nhiên là đẹp rồi, từ khi sinh ra đến giờ đây là lần đầu ta thấy điệu múa đẹp như vậy
Trước giờ Thư Nguyệt vốn không thích người ta khen mình, nhưng chẳng hiểu sao khi Thiên Phong khen mình nàng thấy rất vui. Có một cảm giác gì đó rất lạ, rất lạ dâng lên trong lòng của nàng

Nàng vui vẻ viết lên tay của hắn:
- Đa tạ lời khen của huynh
- Thư Nguyệt ta có thể múa cùng muội không ? Điệu múa này ta cũng có biết đôi chút
Chàng muốn cùng múa với mình a? Nàng hơi đắn đo một chút, nàng sợ mình sẽ múa sai điệu như thế sẽ rất mất mặt trước chàng .
- Muội cho phép chứ?
Sau một hồi suy nghĩ Thư Nguyệt quyết định cho chàng múa với mình , lần này nàng hơi hồi hộp vì đây là lần đầu nàng múa với một nam nhân.

Ở hoa viên không có một âm thanh gì, chỉ có mùi hương thơm nhè nhẹ của loài hoa mẫu đơn nàng yêu thích , và hai bóng hình đang cùng múa với nhau. Cả hai người như cặp thiên nga tuyệt đẹp, ở nơi này chỉ có họ, chỉ có hai trái tim đang rung động. Nàng chính là ngọc nữ còn chàng chính là tiên đồng, đời này có lẽ nguyệt lão đã kết dây tơ hồng cho hai người. Mãi mãi bên nhau....mãi mãi không chia lìa
Mới đó mà trời đã sáng, mặt trăng đã trả lại vị trí thường ngày ặt trời. Những tia nắng hồng đã xuất hiện, đâu đó tiếng chim kêu báo hiệu ngày mới đầy tốt lành. Trời snags cũng là lúc nàng phải trở về, Thư Nguyệt lưu luyến nhẹ nhàng viết lên tay của hắn:
- Đa tạ huynh đã múa cùng ta , đó là điệu múa đẹp nhất mà ta từng múa.
- Ta phải đa tạ muội mới đúng
Nàng mỉm cười viết tiếp:
- Giờ ta phải trở về rồi, nếu có dịp nhất định chúng ta sẽ cùng nhau múa một điệu nữa
Nhất định ta và nàng sẽ cùng múa với nhau nữa, chúng ta còn một đời để múa với nhau ka mà. Một đời không đủ thì đời sau sau nữa


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận