HOÀNG CUNG
Một têm thái giám hớt hải chạy vào, khuôn mặt lộ rõ nét vui mừng. Hắn vội vã thông báo với người mặc long bào ngồi trên:
- Hoàng thượng...thái tử về rồi ạ, nương nương được cứu rồi
Nghe tin mà tên thái giám thông báo Lăng Tuyên hoàng đế vui mừng khôn xiết, nét lo lắng trên gương mặt cũng đã tan biến. Mấy ngày nay bệnh tình của quý phi chuyển biến xấu, ngươi đau lòng nhất chính là hoàng thượng. Quý phi chính là cuộc sống của hoàng thượng , mất đi quý phi hoàng thượng có lẽ cũng chẳng muốn sống nữa.
- Tốt quá mau mau truyền thái tử vào đây.
Lời hoàng thượng vừa dứt thì Thiên Phong đã vội vã bước vào, hành lễ với hoàng thượng:
- Nhi thần tham kiến phụ hoàng, nhi thần về muộn mong phụ hoàng thứ tội
- Thiên Phong con mau mau xem bệnh tình của mẫu thân con...
Chàng nhanh chóng bước tới bắt mạch ẫu thân, xem ra mẫu thân chàng bị trúng độc. Loại độc này độc tính rất mạnh, theo chàng biết nó không có ở Lăng Thiên quốc ( chém đại ). Nhưng ai là người hiểm độc tới mức ra tay với mẫu thân chàng???
- Phụ hoàng con cần hạ thảo, trùng tuyết, sâm dương ... ( *)
- Được được....phụ hoàng sẽ kêu người đi chuẩn bị ngay
Cũng may loại độc này chàng biết cách giải, trước đây chàng cùng sư phụ đi ngao du thiên hạ cũng biết được một số loại độc mà dân gian gọi là " độc nhất trong các loại độc " .
Sau khi được uống thuốc giải , chất độc trong người của quý phi cũng đã tiêu dần. Nét mặt của người đã hồng hào trở lại. Hoàng thượng luôn ở bên chăm sóc , đợicho tới khi quý phi tỉnh lại mới thôi
Giờ mối lo trong lòng chàng đã được giải rồi, nhưng chàng còn một thứ chưa làm được. Hiện tại Thiên Phong rất muốn tới chỗ của Thư Nguyệt, ôm nàng, ngắm nàng, nghe giọng nói của nàng. Chàng rất nhớ, rất nhớ nàng, nhưng tạm thời chàng không thể đón nàng vào cung được. Chừng nào những mối nguy hiểm trong cung vẫn còn , chàng tuyệt đối không để nàng bước chân vào hoàng cung. Chàng sợ cô nương yếu đuối , hiền lành như nàng không thể chống lại được những âm mưu thâm độc trong cung.
Nếu ở tẩm cung của quý phi nương nương đang vui mừng , thì ở Phượng Minh cung không khí lại đang căng thẳng. Người mặc phụng bào đang rất tức giận, trút cơn giận lên những món đồ trong cung và những nô tì.
- Ả sống rồi sao??? Đều tại tên thái tử khốn kiếp hắn đã phá hỏng kế hoạch tốt của ta. Tại sao hoàng thượng không để ý gì tới ta?? Ta yêu người như vậy hi sinh vì người nhiều như vậy, tại sao người không thể ôm ta một cái nói lời yêu thương ta chứ?? Trân nhi ngươi nói xem có phải ta không tốt...có phải ta xấu xí lắm không??
- Nương nương người bớt giận....với Trân nhi người xinh đẹp nhất, tốt nhất.....Hoàng phi chẳng bằng một góc của người
Bảo Trân là một cô nương xinh đẹp, thông minh, nàng đã vào cung được 7 năm rồi. Trong 7 năm qua nàng có được sự tín nhiệm của hoàng hậu, nàng đem lòng yêu thương thái tử. Nhưng thái tử chỉ xem nàng là người bằng hữu tốt, người muội muội tốt mà thôi.....Với bản tính hiếu thắng và sự thông minh của mình nàng đã tự thề
" Thái Bảo Trân ta nhất định sẽ lấy được trái tim của thái tử"