Hoàng Hậu Nương Nương Đích Ngũ Mao Đặc Hiệu

CHƯƠNG 316: BẢY NGÀY DU KẾT THÚC

Editor: Luna Huang
Sứ giả tiến cung liền chưa ra, cả ngày không thư, để Vô Niệm tức giận thẳng giơ chân. Có thư trong tay còn dám càn rỡ thành như vậy? Đô binh lâm trì còn chém người của hắn?

Ngự Cảnh lý giải Vô Nhiên, những thứ này đều nằm trong dự liệu. Hắn cần binh lực tận lực đến gần đế đô kính bắc hơn nữa, chống lại như trước không cường liệt, binh lực ở ngoài thành đóng trại, chờ Vô Nhiên chủ động đứng ra.

Vu Xá Nguyệt không hiểu binh pháp lắm, lúc đó nàng chỉ cho là bọn họ xông thẳng đế đô là bởi vì đối phương quá ngu xuẩn. Nhưng Vô Niệm lại biết, đây cũng là bởi vì quyền lợi hoàng đế cho Ngự Cảnh sớm vượt qua dự tính của hắn, có thể vượt qua hoàng trừ chân chính.

Lần này động tác của bọn họ tạo thanh thế lớn, nhưng mà ở trong lòng hắn đoán chừng một phen, trên cơ bản bản thổ Hàn Địa binh lực sẽ không có hoạt động…

Cứ như vậy giằng co hai ngày, Vô Nhiên bên kia không nén được tức giận. Cũng đúng, dưới loại tình huống này có tin không thể động, còn phải đại quân vây quanh nhìn chằm chằm, áp lực quá lớn.

Đây sẽ biến thành sứ giả trong cung mang thư qua bên này, Vu Xá Nguyệt cũng xem thư, đại khái ý tứ đó là: Ngự Cảnh như vậy là tạo phản, còn hắn thì bảo hộ hoàng cung an toàn, nếu bọn họ muốn vào cung thăm hoàng thượng có thể, thế nhưng không được màn bất luận binh lực gì.

Phản chính Ngự Cảnh không có ý định động thủ thật, như vậy chính là kết quả hắn muốn. Vì vậy, Ngự Cảnh, Vu Xá Nguyệt, Vô Niệm, Vô Mộng bốn người theo sứ giả đi tới thành môn khẩu, phía sau bọn họ xa xa mới là binh lực đóng quân.

Sứ giả xác định bốn người này không mang khí trước, lúc này mới tiên tiến thành môn thông báo.

Sau một lúc lâu, thành môn mới toàn bộ từ từ mở ra. Nhưng nghênh tiếp bọn họ cũng là từng hàng cung tiến thủ tiễn thủ cùng hàn quang.

Khoảng cách gần như thế cùng độ dày đặc đoán chừng là có thể chết. Sắc mặt Ngự Cảnh lạnh xuống, thật đúng là bẩy rập vụng về của Vô Nhiên.

Võ tướng xuất hiện ở xuất hiện ở, cao giọng thẩm phán bọn họ: “Bọn ngươi loạn thần tặc tử! Không có thị hoàng uy, cấu kết ngoại đảng ——”

Vu Xá Nguyệt đứng ở phía sau Ngự Cảnh, nàng vừa thấy người đi ra, tiện tay cầm súng lên ngắm. Theo âm hưởng của ống hãm thanh, trên trán của võ tướng kia xuất huyết động, cắt đoạn lời nói ở trong không khí.

Ai cũng không phản ứng kịp, thân thể trọng trọng của võ tướng bỗng nhiên nện xuống giữa hai phe phát sinh một tiếng vang thật lớn.

Trong cửa thành ồ lên một mảnh, ai cũng không có thể thấy rõ quỹ tích của đạn, không biết thế nào người liền chết như vậy, liên tưởng đến mấy ngày trước đây quỷ quái quấy phá trong thành thì càng lòng người bàng hoàng.

Vọng Thư Uyển.com
Không đợi bên kia có phản ứng nữa, thành tường ba người liền động. Bọn họ cấp tốc tiến lên, đồng thời trong tay bay vụt ra vật thể không rõ màu đen. Sau đó dưới chân thành tường nổ tung một vòng, nổ vang đinh tai nhức óc kèm theo đá vụn nê tuyết bay khắp bầu trời. Ba người kia thoáng qua liền vọt vào thành mất bóng, trong hỗn loạn, không ai bắn tên, Vu Xá Nguyệt đứng tại chỗ không bị thương chút nào.

Thành môn đã tổn hại, kỵ binh xa xa chạy tới, tiếp nối Vu Xá Nguyệt liền đi theo vào thành.

Một đường đuổi tới gần cửa cung, Vu Xá Nguyệt chỉ thấy được Ngự Cảnh đứng ở trước cửa cung, quanh mình không có một bóng người. Nàng nhảy xuống ngựa nhào qua hỏi: “Bọn họ đâu.”

Ngự Cảnh ôm nàng nói: “Trà trộn vào cung.”

“Ai?” Vu Xá Nguyệt bật người liền biết, “Ngươi mang mặt nạ ra rồi?”

“Ân, hơn nữa hai vị tướng quân binh quyền lớn nhất cũng là người của chúng ta, bọn họ sẽ rất tiện.”

“Được rồi…” Nàng hô xả giận, “Xem ra các ngươi kế hoạch được rồi.”

Ngự Cảnh cũng không tính vào cửa, chỉ là thay đổi một quan khẩu đóng quân. Theo đột tiến thành chỉ là một phần binh lực nhỏ, nhưng là cũng đủ vây quanh hoàng cung rồi.

Chỉ chờ không được một ngày, cửa cung vẫn cố thủ bị đẩy ra. Vô Niệm hăng hái bừng bừng giục ngựa đi ra, tựa hồ là mang đến tin tức tốt.

Nhưng đón đại môn mở rộng, Ngự Cảnh thậm chí cũng không dự tính đi vào, lôi kéo Vu Xá Nguyệt liền muốn xoay người ly khai.

Vô Niệm có chút kinh ngạc đuổi theo ngăn cản một chút, nhưng Ngự Cảnh nói với hắn: “Xem ra Vô Ngọc không có chuyện gì, ta liền không đi gặp hắn nữa.”

Vô Niệm sửng sốt không hỏi nhiều nữa, gật đầu mang theo những người khác vào thành môn. Hai người cũng không giao lưu cái khác, tựa hồ có ăn ý đặc thù.

Đợi người chung quanh tất cả đều đi rồi, Vu Xá Nguyệt hỏi hắn: “Vô Ngọc là ai?” Vừa hỏi xong lại lập tức tự đáp, “Nga đã biết đã biết!”

Nhất định là hài tử thân sinh duy nhất của quân vương Hàn Địa. Ngự Cảnh đây là có thể, làm công cho hoàng đế Long Phục bị người ta kiêng kỵ. Trở về giúp anh em bà con giành chính quyền, còn sợ anh em bà con kiêng kỵ, có mệt hay không a…

Nàng nghĩ thế nào liền cứ hỏi thế đó, “Ngươi đều không cảm thấy mệt chết sao?”

Ngự Cảnh rũ đôi mắt xuống, “Chủ yếu là, cữu cữu vẫn còn.”

“Nga… Cũng đúng.”

Tuy nói nhớ thương, lại không thể tiến cung thăm viếng. Nếu là thân thể cữu cữu hoàn hảo còn chưa tính, chỉ là không biết người còn ở đó hay không thồi, bệnh tình như thế nào. Vô Nhiên bức vua thoái vị hắn lại có thể mang binh áp chế nhanh như vậy, Vô Ngọc tuyệt đối sẽ đa tâm.

Người kia từ nhỏ tâm tư nặng, dù cho cữu cữu giữ gìn quan hệ của bọn họ, cũng là khó có thể tiêu trừ đề phòng, đế vương thế gia phần nhiều là như thế.

Lúc đến trận thế lớn, trở lại cũng chỉ có bốn năm người khinh trang đơn giản. Những người đó một bộ phận ở lại Hàn Địa cùng thế lực của Ngự Cảnh chắp đầu, còn dư lại liền đi theo hộ tống trở về.

Dọc theo đường đi mặc dù xem qua tất cả đều là máu, thế nhưng không gió cũng chẳng lạnh. Vu Xá Nguyệt cố sức kẹp chặt bụng ngựa, hí mắt nhìn cảnh sắc bốn phía. Ngự Cảnh thoáng nhìn nàng ra vẻ thảnh thơi kì thực thân thể buộc chặt, cười nhạo nàng nói: “Ta còn nghĩ nàng thứ gì cũng biết.”

Vu Xá Nguyệt lười biếng nói: “Dựa vào cái gì muốn ta thứ gì cũng biết vạn năng như vậy người còn có chỗ dùng sao a.”

“Đúng, nàng nói đúng.”

“Đáng tiếc, chưa đi đến hoàng cung nhìn… Địa bàn của huynh đệ ngươi đặc sắc như vậy, hoàng cung nên càng đẹp mắt đi, có cơ hội vẫn là muốn đi vào.” Vu Xá Nguyệt lúc nói không nghĩ tới, tiếp qua không lâu sau triệt để thực hiện cái ý nghĩ này.

Ngự Cảnh suy nghĩ một chút nói: “Kiến trúc phong tình trái lại đẹp, người thì không nhất định.”

——

Tới gần biên cảnh, nhiệt độ không khí tăng trở lại rất nhiều, mọi người đến một chỗ trước sau không có người ở nghỉ ngơi, tiếng vó ngựa dồn dập dần dần từ xa đến gần. Mọi người cảnh giác đứng dậy, mấy người tùy tùng thị vệ đưa tay đặt ở bội kiếm.

Trong sương mù thân ảnh dần dần rõ ràng, Vu Xá Nguyệt thấy rõ người tới cái ót thoáng chốc ông ông tác hưởng.

Vọng Thư Uyển.com
“Sao ngươi lại tới đây.” Ngự Cảnh chất vấn nàng.

Vô Mộng xuống ngựa chậm rãi bước đến, nàng để ý cũng không để ý Vu Xá Nguyệt, một đôi mị nhãn chỉ thấy Ngự Cảnh, cô đơn nhỏ giọng nói: “Ta… Không có biện pháp ở Hàn Địa nữa, công chúa này ta làm cũng không lâu, để ta đến Long Phục cùng ngươi đi.”

Tay của Vu Xá Nguyệt nắm chặt trong tay áo, cũng may Ngự Cảnh thật biết điều cự tuyệt nàng, “Ngươi đang suy nghĩ gì? Vô Ngọc cũng sẽ không làm gì ngươi, huống hồ còn có Vô Niệm ở bên cạnh.”

Khóe miệng Vô Mộng lộ ra dáng tươi cười thê thảm, “Thái tử ca ca cũng sẽ không cho phép hắn luôn đứng ở kính bắc, hắn không bảo vệ được ta lâu. Dù cho thái tử ca ca không động thủ, hắn chỉ cần mặc kệ ta, cái này cũng đủ đối phó ta.”

Vô Ngọc là con nối dòng duy nhất của lão hoàng đế, chỉ là hắn không giống phụ thân hắn sẽ biện người như vậy. Vô Ngọc biết tất cả huynh đệ tỷ muội khác đều là dùng để làm phụ tá cho ván cờ sinh tử của hắn, hắn vẫn như cũ toàn bộ ôm địch ý đối thủ cạnh tranh, cùng với nhận tri cao cao tại thượng.

Dù cho hắn đối với Ngự Cảnh thái độ tốt chút, đại khái cũng là bởi vì Ngự Cảnh ở Long Phục.

Vu Xá Nguyệt nén giận chờ, cuối cùng Ngự Cảnh nói: “Vậy ngươi phải đi thuyết phục hoàng thượng, hoàng thượng đồng ý, cũng phải ở tại Ngự vương phủ.”

Vô Mộng cười rộ lên, “Được, ta sẽ nghĩ biện pháp.”

Đoạn đường này Vu Xá Nguyệt đều tức giận, một điểm sắc mặt tốt cũng không cho Ngự Cảnh. Trái lại Vô Mộng ôn hòa rất nhiều, sắc mặt ôn hòa thái độ cũng ôn hòa, thậm chí cũng không nhiều lời như trước.

Hồi Long Phục chuyện thứ nhất đương nhiên là tiến cung nhận sai với hoàng đế, Vu Xá Nguyệt thanh lệ câu hạ nói là Ngự Cảnh gạt nàng cái gì mà Hàn Địa rất đẹp chơi rất vui nhưng thực tế ngoại trừ tuyết không có gì cả, hoàng đế vốn cũng không tiện động nàng, tự nhiên là quở trách Ngự Cảnh một trận, lại phạt chút bổng lộc các loại.

Vô Mộng bên kia lý do là ở lại Hàn Địa quá mức thương tâm, ở mấy ngày tiêu mất sầu khổ, chuyện này xem như là quá khứ không đến nơi đến chốn.

Vu Xá Nguyệt từ hoàng cung đi ra không muốn đi với Ngự Cảnh, nên trở lại tướng phủ ở với Vu Tử Nghị, vừa nhìn chính là nổi nóng. Ngự Cảnh vốn là muốn lưu nàng, nhưng bỗng nhiên lại đổi chủ ý, trực tiếp gọi A Ngôn tiễn nàng về.

——

Vu Tử Nghị được tin tức sớm ở cửa chờ nàng, hôm nay tướng phủ trên cơ bản không có thay đổi gì, chỉ là phủ đệ bảng hiệu bị lấy xuống, Vu Xá Nguyệt vẫn chưa thu xếp treo cái gì, cứ như vậy cô linh linh như vậy. Hồi lâu chưa trở về, Vu Xá Nguyệt còn có chút cảm khái nhỏ.

Vào cửa nàng phát hiện hạ nhân cũng không đổi, bất quá thái độ trái lại như thay đổi một dạng. Rất cung kính kêu “Công chúa, công tử.”

“Điều giáo của ngươi tạm được a.”

Vu Tử Nghị cười cười, “Có tỷ tỷ làm chỗ dựa, cũng rất thuận lợi.”

Bọn họ cũng không dạo nhiều, trực tiếp trở về tây viện. Tuy rằng tây viện quá mức đơn giản nhưng Vu Xá Nguyệt không muốn ở địa phương khác, một là không có quen, hơn nữa nàng cũng ghét các loại di nương tỷ muội gì đó. Tây viện vẫn là rất ngăn nắp sạch sẽ, xem ra vẫn luôn có người thu thập, trở về ở mấy ngày rất tốt.

Vu Xá Nguyệt tiến thất nằm ngủ một hồi, A Ngôn trở về mang Ngưng nhi đến. Ngưng nhi vẫn luôn rất hưng phấn, nói thẳng có loại cảm giác trở lại quá khứ.

——

Nàng dường như tiểu tức phụ bị ủy khuất qua một đêm ở nhà mẹ đẻ, sáng sớm ngày thứ hai, nàng mới vừa dậy Ngưng nhi chạy vội tiến thất lôi kéo nàng kích động nói: “Tiểu thư tiểu thư, theo tin tức đáng tin, tiểu vương gia hôm nay tiến cung thỉnh chỉ!”

Tin tức đáng tin này chính là A Ngôn vừa nghe được nói cho nàng biết, Vu Xá Nguyệt lười biếng hỏi, “Thỉnh chỉ làm cái gì.”

Ngưng nhi nhảy kêu, “Còn có thể cái gì a tiểu vương gia đó là dự định thỉnh hoàng thượng tứ hôn rồi!”

A Ngôn đứng ở cửa, “Chủ tử có rất ít chuyện này muốn đi tìm hoàng thượng thông báo, tam tiểu thư đừng nóng giận.”

Bất quá Vu Xá Nguyệt không để ý hai người này thổi gió bên tai nàng, A Ngôn lúng túng tiếp tục nói: “Công chúa nàng hiện tại nháo một ít tính tình đều là bởi vì trong lòng không thoải mái, nhưng chủ tử thích tiểu thư, nên chuyện của công chúa người không cần để ở trong lòng.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui