Đêm qua Vương Vân không ngủ được tốt, thời điểm Đào Tiểu Muội hầm xong canh gà mang vào gọi cô ăn, cô đã nằm trên giường ngủ.
Đào Tiểu Muội kiễng chân kéo màn lại che cho cô, nhìn qua cô có vẻ sắc mặt rất khó coi, đau lòng ninh khẩn mày.
Cũng không biết đêm qua Vu tiểu thư ép buộc cô như thế nào, đem cô mệt thành cái bộ dáng này, nhưng là đầu tiên của Vân Tử, Vu tiểu thư cũng không biết săn sóc này nọ.
Nhẹ nhàng đóng cửa lại, Đào Tiểu Muội đi ra ngoài.
Vương Vân vừa cảm giác ngủ thẳng đến mười hai giờ, đói bụng thầm thì kêu mới tỉnh lại, mở cửa phòng ngủ ra, hương vị thơm ngon của canh gà đập vào mặt.
"Cậu đi lại đây." Đào Tiểu Muội nói, "Ăn cơm đi."
Tay nghề của Đào Tiểu Muội rất tốt, trước ăn cơm, Vương Vân uống trước một chén canh gà nhỏ.
Cô không biết Đào Tiểu Muội cố ý hầm canh gà cho cô là vì cái gì, còn tưởng rằng Đào Tiểu Muội không chịu nói chuyện bạn trai của cô ấy cho cô mà cảm thấy áy náy, cho nên cố ý hầm canh gà ăn ngon bồi thường, vì thế cũng chỉ yên lặng không hỏi nhiều.
Trong lòng lại nghĩ đến, Tiểu Muội là một cô gái tốt nhưng trăm ngàn không thể bị lừa.
Cô cũng không nói, cũng chỉ tính toán tìm người điều tra một chút, xác nhận được người kia không lừa gạt Đào Tiểu Muội, như vậy liền tùy ý Tiểu Muội được rồi.
Tổ phim 'Phúc Yên công chúa' rất nhanh liền có kết quả, Vu Thi Lam cùng Vương Vân thử vai đều được thông qua, Vu Thi Lam sắp diễn là nữ thứ chính Tạ Kiều, Vương Vân là một người diễn viên phụ Thụy An quận chúa Tạ Viện.
Một đôi chị em họ từ nhỏ đến lớn.
Vu Thi Lam cùng Emi đi đến trường học giải thích qua, bởi vì cô cũng là năm cuối, chương trình học vốn ít, trường học cũng châm chước, nếu cô đáp ứng chỉ cần các môn chuyên ngành không trì hoãn cũng có thể cho cô tốt nghiệp bình thường.
Đã không có hậu cố chi ưu, Vu Thi Lam liền nắm bắt thời gian này mà thành thật xem kịch bản.
Khi nhìn đến cô cùng Vương Vân đối diễn nhiều như vậy, nội tâm Vu Thi Lam có chút phức tạp.
Buổi tối ngày ấy, trừ bỏ cô ngoài miệng chiếm vài phần tiện nghi, các khác cũng có thể nói xem như là thiệt thòi, nhưng sau khi Vương Vân rời đi không biết bận cái gì, thế nhưng hai ngày không có phát cho cô cái tin tức gì.
Vu Thi Lam cũng tự nhiên không có chủ động liên hệ với người ta, cô liền đăng nhập cái tài khoản weibo Một gốc cải trắng trắng lại trắng, bởi vì hai ngày Vương Vân không có phát cái weibo nào, cho nên liền trực tiếp cấp cho Vương Vân một cái tin nhắn riêng.
Một gốc cải trắng trắng lại trắng: Vân Tử gần đây như thế nào không có phát weibo, còn tại bởi vì cái người phụ nữ kia làm phiền não sao? [ôm một cái] [ôm một cái] hảo tâm thương cô, hy vọng cô có thể sớm giải quyết.
Đích xác là Vương Vân đang phiền não, bất quá tạm thời là chuyện của Đào Tiểu Muội.
Bất kể thời điểm nào cô cũng cùng Đào Tiểu Muội hai mươi bốn giờ dính chặt lấy nhau, cô chính là muốn gọi người cũng không thể điều tra được cái tin tức gì của bạn trai Đào Tiểu Muội.
Bộ phim mới 'Phúc Yên công chúa' đều nhanh tiến vào giai đoạn quay phim, cô cũng vốn không có tinh lực đi quản này nọ, này hai ngày chính là đang phát lo, muốn hay không tạm thời rời nhà đi vài ngày, cho Đào Tiểu Muội nghỉ phép.
Thu được tin nhắn riêng, bởi vì lần trước Vu Thi Lam nói, cô vốn là không để ý tới, nhưng là nhất tưởng người này có hơn vạn fan, không chừng giao hảo cũng có lợi, huống chi cô đối nhân gia weibo này một thân tri thức cũng cảm thấy có hứng thú.
Vương Vân V: Không có, cái người phụ nữ kia rất tốt, tôi cũng đã cùng cô ấy đã nói rõ ràng.
[tâm] [tâm]
Vu Thi Lam không khỏi có chút buồn bực, các cô cũng không có nói rõ ràng a, Vương Vân đây là có chuyện gì, như thế nào bỗng nhiên giống như đối với sự tình của các cô không thèm để ý...!Trước mắt mới thôi, bất kể cái lợi thế gì cô ta cũng chưa có được đâu, trả giá cái gì hồi báo cái gì đều không có được liền bị dập tắt hết đi, này cũng không phải là tác phong của Vương Vân a.
Một gốc cải trắng trắng lại trắng: Chúc mừng chúc mừng, đã thấy tốt lên, về sau thích cô liền làm fan cứng của cô đi, giống như tôi vậy, chỉ thích cô một nữ ngôi sao.
[hì hì]
Vương Vân V: Cám ơn, *chớp chớp nháy*
Vu Thi Lam cũng không nhịn được mặt đầy buồn bực, bất quá mới hai ngày, Vương Vân như thế nào liền bỗng nhiên thay đổi một cơn gió.
Cô vô ý cầm điện thoại trong tay mà vuốt ve, có tâm tư chủ động liên hệ người một cái, nhưng lại như thế nào đều kéo không xuống cái mặt kia.
Vương Vân V: Kỳ thật hai ngày này có chút chuyện phiền não, một người chị em đặc biệt tốt của tôi yêu đương này kia, nhưng cũng không biết có phải hay không do tôi suy nghĩ nhiều, trong lòng luôn cảm thấy cô ấy bị lừa.
Vương Vân cũng thật sự là không thể nói người khác như thế, cô sớm đi ra đời rồi tiến vào giới giải trí, trước kia bạn bè hay bạn học cũng chỉ có Đào Tiểu Muội.
Mà lại ở trong cái vòng luẩn quẩn này thanh danh của cô lại không được tốt, này cũng là một phần vừa mới một chân bước vào trong các vòng luẩn quẩn này đều có ý đồ, có thể duy trì ở mặt ngoài khách khí là đã không sai rồi, nơi nào có thể nói chân tâm.
Thật sự bị nghẹn tức chết, lần trước ngay cả sự tình của cô cùng Vu Thi Lam đều nói cho Một gốc cải trắng trắng lại trắng lại nói một hồi, lúc này chuyện của Đào Tiểu Muội, cũng rõ ràng cứ việc nói thẳng.
Vu Thi Lam suy nghĩ một vòng, cuối cùng liền đem cái chị em tốt của Vương Vân yêu đương xác định là vì Đào Tiểu Muội, dù sao lần trước tại khách sạn, trong phòng cô ta có người, nhưng Vương Vân như hoàn toàn không biết cô ta yêu đương.
Cô nghĩ nghĩ, bận rộn cúi đầu đánh chữ.
Một gốc cải trắng trắng lại trắng: Có dấu hiệu gì sao?
Vương Vân V: Cô ấy là chị em tốt của tôi, chuyện gì của tôi cô ấy cũng biết, lúc trước chuyện của cô ấy tôi cũng đều biết.
Nhưng lần này luyến ái, cô ấy hoàn toàn không muốn cho tôi biết người con trai đó là ai, thậm chí ngay cả gặp mặt đều không được.
Một gốc cải trắng trắng lại trắng: Chị em tốt của cô, hẳn là tuổi so với cô lớn hơn không sai biệt lắm đi.
Vương Vân V: Ân, cùng tuổi với tôi.
Một gốc cải trắng trắng lại trắng: Nếu như vậy, tôi cảm thấy cô cũng đừng quản cô ấy, tuổi này của cô ấy cũng đã trưởng thành, đối với chuyện tình gì của mình hẳn là cũng đều biết, hẳn là có thể nắm chắc.
Vương Vân V: Bạn hẳn là còn nhỏ? Tôi lo lắng là, phụ nữ khi đã yêu, thường thường dễ bị đàn ông lừa gạt.
Nếu tôi không kéo cô ấy đúng lúc lại một phen, tôi sợ cô ấy sẽ xảy ra chuyện.
Vu Thi Lam không khỏi muốn hỏi, chẳng lẽ cô bị đàn ông gạt rồi sao? Thật là có khả năng, tuy rằng rất sớm đã bước vào giới giải trí, nhưng nhìn lại thật sự không phải là một người thông minh, bị lừa gạt không phải là không có khả năng.
Có lẽ vì Vu Thi Lam không có nhiều bạn bè, chỉ là thời trung học khi còn là một cô bé cũng đều độc lập, không lừa người khác liền không sai, cho nên cô ngộ đến chuyện như vậy, chính là tính chiếm thế thượng phong.
Một gốc cải trắng trắng lại trắng: Người trưởng thành có cái quyền lựa chọn chính mình muốn làm cái gì, cho dù cô ấy có bị lừa, cũng có thể đi con đường này, chỉ có thể như vậy biết được nặng nhẹ kiêng dè.
Nếu như cô ngăn trở, lại là người bạn tốt, cô ấy cũng không thể hướng cô mà nói, cô chính là muốn chia rẽ người khác.
Đến thời điểm đó, có lẽ không chỉ không giúp được cô ấy, còn bị cô ấy đẩy ra xa, chờ cô ấy thật sự bị lừa, đến lúc đó sẽ ngượng ngùng mà quay về, không có đường lui.
Vương Vân nhìn tin nhắn riêng trên di động, trầm mặc.
Cô phải thừa nhận cái này, cái người Một gốc cải trắng trắng lại trắng nói rất có đạo lý.
Hiện tại Đào Tiểu Muội không muốn nói cho cô biết, tại trong lòng cô, Đào Tiểu Muội không chỉ là bạn thân mà còn là một người rất quan trọng.
Trực tiếp ngăn cản khẳng định là không được, nhưng nếu điều tra người con trai đó không có vấn đề, đến thời điểm đem chứng cớ lặng lẽ ném tới mặt của Đào Tiểu Muội, cô ấy còn có thể kiên trì sao?
Đương nhiên, cô càng là hy vọng bạn trai của Đào Tiểu Muội không vấn đề gì.
Một gốc cải trắng trắng lại trắng: Bị nam nhân lừa, đơn giản là tiền tài nữ sắc, bạn của cô bên kia, cô chú ý điểm này là được.
Tiền tài không có, nhưng là nữ sắc khẳng định là đã bị lừa, bất quá luyến ái cũng chú ý lưỡng tình tương duyệt, nếu Đào Tiểu Muội không thật sự thích hắn, sẽ không có cái bị lừa này.
Vương Vân quyết định muốn tại cái phương diện tiền bạc cùng Đào Tiểu Muội nói chuyện.
Vương Vân V: Bạn nói rất có đạo lý, cám ơn bạn.
Bất quá, tôi nghĩ muốn tìm một người lén điều tra về người con trai này, nếu có vấn ffề, trực tiếp lặng lẽ đem chứng cớ đến cho cô ấy, bạn cảm thấy thế nào.
Vu Thi Lam thật có chút hâm mộ Đào Tiểu Muội, khả là Vương Vân đối với mọi người đều không có chân tâm, nhưng là đối với Đào Tiểu Muội, kia thật sự là hận không thể giao trái tim lấy ra.
Một gốc cải trắng trắng lại trắng: Tôi cảm thấy có thể, nhưng là phải giữ bí mật làm việc.
Đừng cho cô ấy biết, bất quá...!Tốt nhất cô nên tìm một cái lý do gì để cùng người chị em tốt của mình không cần gặp mặt, như vậy cô ấy cũng có thời gian đi tìm cái người đàn ông kia, đến thời điểm theo dõi cô ấy cũng có thể dễ dàng hơn.
Vương Vân cũng nghĩ làm như vậy, nhưng cô căn bản là không có lý do cùng Đào Tiểu Muội tách ra, cho dù tiến vào tổ phim, Đào Tiểu Muội là trợ lý cũng phải đi theo a.
Nếu nói đi du lịch một mình, tựa hồ khoảng thời gian này, Đào Tiểu Muội cũng không tin, mắt thấy cũng đến tháng mười, cô cũng phải gởi tiền về nhà, cô nơi nào có thể đi du lịch xa xỉ như vậy.
Một gốc cải trắng trắng lại trắng: Cô tạm thời đi đến nơi bạn trai của cô chỗ đó đợi vài ngày, [hì hì] [cười trộm] hoặc là tìm một cái khác hảo bằng hữu, nghĩ ra một cái cớ là có thể.
Vu Thi Lam cũng không biết chính mình làm sao, nếu không phải chính mình bại lộ thân phận, giờ phút này cô đều muốn trực tiếp kêu Vương Vân đến nhà cô ở vài ngày.
Vương Vân nghe lời đề nghị nhưng cũng là trực tiếp có quyết định.
Vu Thi Lam ôm điện thoại di động đợi nửa tiếng cũng không có đợi được tin tức hay cuộc gọi điện thoại đến, thất vọng rất nhiều, đột nhiên cô cả kinh.
Cô phát hiện trong lòng mình thật đúng là mong chờ, mong chờ thấy được Vương Vân, chờ mong được cùng ở chung với Vương Vân.
Sau ngày đó Vương Vân rời đi, cô cũng không có làm mộng cùng cô ấy, mặc kệ nguyên lai là mộng, hay là cái mộng xấu hổ sau này, hết thảy đều không có.
Khi cô không có làm chuyện gì, thậm chí ngày thường ngẫu nhiên liền nghĩ đến Vương Vân, cũng tận lực khiến chính mình dời đi lực chú ý, nhưng là hôm nay theo bản năng lại một loạt hành động, lại làm cho cô cả người trong khốn đốn quay đầu lại bị hắt một gáo nước lạnh.
Trừ bỏ tâm thấu lạnh, còn có trước nay chưa có thanh tỉnh.
Cô luôn luôn lý trí, lúc này thật hy vọng chính mình không có lý trí, bởi vì cô gạt được người khác, không gạt được chính mình, cô cong.
Bởi vì Vương Vân.
Cái cái người phụ nữ mà kỳ thật cô rất chướng mắt.
Bỗng nhiên cô có chút sợ hãi, tuy rằng không biết Vương Vân không có bạn bè không có bạn trai, cuối cùng có thể hay không gọi điện thoại lại đây, muốn mượn nơi này để cô cùng Đào Tiểu Muội tạm thời tách ra vài ngày, nhưng hay là dứt khoát kiên quyết tắt máy.
Vương Vân cũng không có liên hệ với Vu Thi Lam, bởi vì người lớn bỗng nhiên gọi điện thoại tới, nói mẹ của Đào Tiểu Muội té gãy chân, thiếu tiền trị liệu.
Đào Tiểu Muội trừ bỏ lập tức gởi tiền trở về, liền còn cùng Vương Vân xin phép nghỉ vài ngày, cũng chạy trở về quê.
Thừa dịp lần cô ta trở về này, Vương Vân liền chi nhiều tiền mời một thám tử tư, cũng lặng lẽ cùng Đào Tiểu Muội đi.
Cô tự chính mình thu thập hành lý, một mình ngồi máy bay đi đến địa điểm quay 'Phúc Yên công chúa'
Xuất phát Vương Vân cũng không có liên hệ với Vu Thi Lam, Vu Thi Lam cũng tự nhiên không dám liên hệ với cô ta, kỳ thật Vu Thi Lam đều có chút hối hận khi nhận bộ phim này, cô biết chính mình không cẩn thận mà cong, sợ hãi đi cùng Vương Vân lại sớm chiều cùng ở chung, liền thật sự không trở về được, vì thế liền đi phía trước cố ý tìm Emi, muốn giải trừ hợp đồng.
Không nghĩ tới Emi tâm tình không tốt hung hăng mắng cô một phen, cẩu huyết trong đầu mà đuổi lên máy bay..