Hoàng Hậu Phúc Hắc Của Trẫm

Edit: PT a.k.a Ring.

“Nàng nói như vậy, lòng tin của ta hình như khôi phục một chút, nói thêm vài câu nữa đi a.” Tiềm chất vô lại của Điền Triết Hiên hoàn toàn được phát huy.

“Hoàng thượng thời gian không còn sớm nữa, người cũng nên làm chút chuyện quan trọng có ý nghĩa đi.” Hủ Liên trong lòng so sánh tính cách của hai “Điền Triết Hiên”, rõ ràng so với ‘hắn’ ở hiện đại, Hủ Liên ưa thích tên vô lại trước mắt hơn.

“Hoàng hậu thực sự là không hiểu phong tình a.” Thì thào nói, bóng dáng cao to của Điền Triết Hiên biến mất trước mắt Hủ Liên.

“Nếu so sánh Điền Triết Hiên thành thục ổn trọng ở hiện đại như con báo, như vậy vị trước mắt này chính là hồ ly a.” Hủ Liên tựa bên cửa sổ “Mặc dù ở cạnh ta còn có vẻ thiếu thành thục, nhưng mà đùa giỡn hắn cũng thú vị.”

Từ ngày đó trở đi, Hủ Liên mỗi ngày đều đến Từ Trữ Cung của Thái hậu dùng bữa sáng, Thái hậu cũng vô cùng thích Hủ Liên.

Nhưng thật ra Hồng Quý phi gần đây im lặng không ít, dù sao sát thủ của mình toàn quân bị diệt, một hạt bụi cũng không còn. Lan Quý phi thấy tình huống không ổn cũng không dám ra tay, ai biết sau lưng Hoàng hậu này còn có thế lực đáng sợ nào nữa.

“Mẫu hậu có chuyện gì mà cười thoải mái như vậy?” Đột nhiên nhiệt độ hạ thấp, vang lên thanh âm mang theo ý cười, Hủ Liên không cần quay đầu lại cũng biết đích thị là Vũ Vương kia.

Không phải nói hắn là nhân vật không thường xuất hiện, rồng thần thấy đầu không thấy đuôi sao? Sao cô luôn có thể gặp được hắn. Biểu tình Linh Lung cùng Thái hậu có chút kinh ngạc, hiển thiên thấy kỳ quái khi gặp Điền Triết Dực ở đây.

“Hoàng nhi gần đây không ra ngoài du ngoạn sao?” Thái hậu biết nhi tử trước mắt không màng thế sự, chỉ say mê võ học.

“Bởi vì trong cung thấy được thứ mình muốn, cho nên muốn ở lại một thời gian.” Điền Triết Dực hé ra một nụ cười lạnh lẽo.

“Là vật gì có thể giữ chân Hoàng nhi vậy, ai gia thật ra rất muốn nhìn thử xem.”

“Mẫu hậu không những đã gặp qua, còn rất thích thứ này.” Mi mắt Hủ Liên nhảy lên một cái,chỉ sợ là có liên quan đến bản thân cô, hôm nay cũng chỉ có thể tùy cơ ứng biến.

“Ai gia gặp qua? Chẳng lẽ là kỳ trân dị bảo gì được tiến cống?” Thái hậu lộ ra biểu tình nghi hoặc.

“Nếu như nhi thần nói muốn, Mẫu hậu không biết có chịu nhường lại không?”

“Hoàng huynh thích là trân bảo gì, lại muốn yêu cầu Mẫu hậu nhường lại?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui