Nàng hả hê cầm lệnh bài lên tay trong lòng nghĩ ra nhiều trò vui,miệng cười chúm chím.Quên luôn sự hiện diện của ai kia hắn cảm thấy mình như bị nàng bỏ rơi nên hắng giọng nói:
«Ta cho nàng 3điều kiện rồi nàng cũng phải trả cho ta cái gì chứ,đó cũng là nụ hôn đầu của ta mà»hắn làm vẻ mặt dễ thương,tội nghiệp vô cùng((còn đâu hình tượng lạnh lùng phúc hắc nữa chứ T_T)).
«Cái gì giờ bắt ta bồi thường,nụ hôn đầu ai tin chứ»Nàng trề môi khinh khinh nói.((hk tin cũng pải tin))
«Vậy là nàng không bồi thường cho ta sao»hắn cười tà hỏi và tiến đến gần nàng từng bức chậm rãi.
«Ngươi cái gì cũng có,còn ta cái gì cũng thiếu ta chã có gì bồi thường cho ngươi cả»Nàng lùi lại khi thấy hắn đang đến gần.
«Vậy ta đành lấy cái này bồi thường vậy»hắn nói dứt lời không cho nàng nói gì thêm hắn túm lấy người nàng không cho nàng chạy«buông ta ra ngươi làm gì....um...um...um »Nàng chưa nói hết thì một lần nữa cánh môi anh đào bị hắn chiếm lấy,nàng ngây người đơ ra như tượng đá mặc hắn tự tung trên môi mình.Cái lưỡi nóng ấm cậy miệng nàng ra rồi trường vào quấn quýt lấy cái lưỡi của nàng,hút đi mật ngọt trong khoang miệng nàng,nàng thì vẫn ở trạng thái ngây ra hắn thì vân quắn quýt môi lưỡi với nàng.
~~Sau một hồi lâu~~
Nàng và hắn thấy khó thở vì thiếu khí,hắn miễn cưỡng buông nàng ra trong mắt thể hiện sự nuối tiếc.Nàng thở dốc sau nụ hôn của hắn khuôn mặt nàng bây giờ đỏ rây nhìn hắn chầm chầm không nói nên lời.
«Ta lấy cái này xem như bồi thường vậy»nói xong hắn cười bước đi để lại một câu nói«lần sau ta lại đến».
Hắn đi đã xa mà tinh thần nàng vẫn ckưa được phục hồi.Cho đến khi«tỷ..tỷ..tỷ sao vậy sao lại đứng đây»Lệ nhi ra sức gọi nàng.Khi thấy hoàng thượng vừa bước ra khỏi cửa Lệ nhi thấy lo lắng cho nàng mới đi vào xem như thế nào,nào ngờ thấy nàng đứng như trời trồng,kêu hoài không phản ứng khuôn mặt thí đỏ rây rắt.
«tỷ..tỷ..tỷ...tỷ»lệ nhi kiên trì gọi
Cuối cùng nhờ sự cố gắng của Lệ nhi hồn nàng đã trả về xác lúc này nàng mới có phản ứng.«sao..sao em kêu ta có việc zì»nàng cố gắng bình tĩnh hỏi lại Lệ nhi.«tỷ sao thế lúc hoàng thượng vừa rời đi tỷ đứng đơ ra,mặt thì đỏ rây,muội kêu mãi mà không thấy tỷ phản ứng,hoàng thượng làm gì tỷ vậy?»Lệ nhi hỏi với khuôn mặt rất ư là gian xảo.
«làm...gì...sao»bổng nàng lại nhớ truyện xảy ra khi nảy khuôn mặt lại đỏ lên,làm lệ nhi bắt đầu lo lắng«tỷ không sao chớ sao lại đỏ mặt như vậy tỷ bị sốt àk».
«Ta không sao em đi làm việc ta mún nghỉ ngơi»nàng nói một lí do vô cùng vô lí vì nàng mới ngủ thức dậy mà.«Vậy muội đi trước»biết nàng viện lí do Lệ nhi cũng không vạch trần lui xuống cho nàng nghỉ((chuyện đó điều tra sau)).Đóng lại cửa phòng nàng lại thẩn thờ nghĩ đến nụ hôn lúc nãy,càng suy nghĩ thấy càng rối nàng lắc đầu nhẹ để xua tan suy nghĩ đó và tự an ủi mình”đó chỉ là một sự cố mà thôi”((sự cố ý ấy)).
Khi đã bình tâm suy nghĩ,dẹp quăng luôn nụ hôn lúc nảy trong đầu ra,nàng chỉnh trang lại trang phục bước ra khỏi phòng.Lúc này Tuyết nhi cũng đã đi dò la về tới.
Nàng,Lệ nhi và tuyết nhi cùng đi ra hậu viên của cung bàn chuyện.
«Sao rồi ả ta thế nào rồi»nàng hỏi.
«Thì ả bầm dập chứ sao nghe nói là ả bị hành sát dữ lắm,em nghe bọn nô tì nói với nhau rằng khi tắm cho ả thấy người ả không còn lành lặn nữa,mún lành ít nhất phải nửa tháng»Tuyết nhi vừa nói vừa cười hắc hắc vui sướng.
«Còn Tiêu Sinh thế nào rồi»nàng hỏi(Tiêu sinh là một thuộc hạ của nàng,tính tình trăng hoa bay bướm nhưng làm rất được việc,cũng là tên nôtài làm chuyện kia cùng ả Thanh Lam công chúa ấy)
«Tiêu Sinh đã bình an thoát khỏi cung khi hắn đi còn cảm ơn tỷtỷ đã cho hắn một đêm vui sướng như vậy»Tuyết nhi nói.
«Đắc tội với tỷtỷ quả là xui xẻo sau này muội phải chú ý không khéo như thanh lam công chúa thì khổ»Lệ nhi nói,tuyết nhi gật đầu đồng tình.
«Hai em yên tâm ta sẽ tìm một nơi thật tốt an bài cho hai người đảm bảo chất lượng nha»Nàng đùa cợt nói lại với song nhi.
«vậy chúng ta nên cảm ơn tỷ à»
«Oh không cần đừng khách sáo»..
..
...
....
Cả 3nói chuyện đùa giởn với nhau vui vẻ thì tấm lệnh bài hắn đưa cho từ người nàng rớt xuống.Lệ nhi nhặt đx hỏi«cái này là gì của tỷ sao»nhìn tấm lệnh bài nàng mới nhớ«ồ của ta lệnh bài ra vào hoàng cung đó mà...»đột nhiên nàng nghỉ ra một ý tưởng hay,quay sang bảo song nhi«2e mún đi chơi không».«Muốn nhưng tụi em đâu được ra khỏi cung».«thì 2e làm theo ta...........................____.............®®©®®©®®®.
«Hiểu không»nàng nói một tràng rùi hỏi lại song nhi,«bọn muội hiểu rùi»lệ nhi trả lời mà mặt không kèm được hứng thú.«Vậy ta về chuẩn bị gặp nhau ở cổng hoàng cung».
«Vâng».
~~~~~~~thời gian về cung~~~~~
Nàng về phòng đóng cửa lại”bôi”bôi”chét”chét”lên mặt thay đổi y phục thái giám bước ra khỏi cung.Trước cổng hoàng cung song nhi cũng với khuôn mặt”bôi”bôi”chét”chét”ăn mặc giống thái giám đứng đợi nàng.
Ba người bước tới gần cổng bị tên thị vệ ngăn lại tra hỏi:
«Các ngươi là ai»
«Ta là thái giám mới vào cung,hoàng hậu sai ta xuất cung mua một số đồ dùng»nàng cất giọng the thé vì dùng thuốc chuyển giọng.
«Lệnh bài đâu»tên gác cổng hỏi.
«Đây»nàng chìa lệnh bài ra.
Thị vệ gác cổng cho nàng qua còn song nhi thì không qua được.Nàng nhanh trí lấy một thỏi bạc dúi vào tay thị vệ nói«đó cũng là người của nương nương sai đi,mong huynh giúp đở».Thấy bạc tên thị vệ sáng mắt cho 3người ra khỏi cung,trốn thoát an toàn.
~~~~Kinh thành~~~~
«A lớn quá đông người nữa thích quá»lệ nhi la lên như trẻ con,tuyết nhi cũng vậy.
Cả 3kéo nhau vào một tiệm quần áo thay đồ giả nam nhi tẩy trang.Chủ tiệm đón tiếp 3người niềm nở,3người chọn 3bộ trang phục thay song rùi đi ra,trả bạc rồi bắt đầu đi dạo.
Họ đi đến đâu là nữ nhân bu đến đó,trở thành tâm điểm kinh thành,cũng không thể trách được vì họ quá tiêu soái khôi ngô.Nàng bạch y phấp phới, khuôn mặt lãnh băng anh tuấn,Lệ nhi tuyết nhi trường y tôn lên vẽ đẹp anh tuấn, ấm áp mị lực thu hút người nhìn.3người họ 1lạnh giữa 2ấm trong thu hút vô cùng.
Đi 1đoạn đường nàng dừng lại khi thấy bản hiệu”Xuân Tiêu Lâu”nàng cảm thấy có hứng thú với nơi này song nhi cũng không có ý kiến thế là cả 3cùng bước vào được Mama dẫn dắt vào bên trong.Bước vào kỷ viện mùi son phấn nồng nặc làm cả 3khó chịu nên họ lên lầu uống trà và để 6mỹ nhân hầu hạ.