Tháng 12, thời tiết bắt đầu se lạnh, cây cối bên ngoài đã rụng hết lá, chim chóc cũng không còn ríu rít nữa, từng đợt gió thổi vào căn phòng khiến Hạ Nguyệt lạnh run. nàng vội đóng cửa phòng. Với cái thời tiết lạnh lẽo này mà được ngâm mình trong nước nóng thì tuyệt vời biết bao. Nghĩ là làm, nàng sai cung nữ chuẩn bị nước ấm rồi bảo họ ra ngoài. Khi trong phòng không còn một ai, nàng từ từ cởi bỏ lớp y phục trên người. Làn da trắng nõn của nàng từ từ hoà vào dòng nước, nước nóng khiến nàng dễ chịu hơn. Hạ Nguyệt nhìn kĩ thân thể của mình, phát hiện mình trắng hơn so với lúc ở ngoài kinh thành, bất giác nàng sờ vào vết sẹo trên ngực. Khi nhập vào xác Hạ Nguyệt, nàng đã thấy nó, nhưng không biết vì sao. Đang hưởng thụ cảm giác thoải mái thì đột nhiên nghe tiếng bước chân trong phòng. Không phải chứ, nàng đã khóa cửa phòng rồi mà! Vậy ai có thể vào chứ? Là ma sao? Mới nghe thôi mà da gà nổi lên rồi. Hôm qua lúc đi đến Lục Hoa cung thỉnh an Thái hậu nương nương, nàng nghe hai cung nữ kể rằng trong cung có một phi tần bị chết oan, vong hồn chưa siêu thoát nên ở trong cung dọa người( T/g: phi tần đó là chị đó =.=) Hạ Nguyệt vốn không sợ trời, không sợ đất, mà thứ nàng sợ nhất trên đời...là ma! Có khi nào tiếng động ban nãy là của nàng phi tần đã chết?
Hạ Nguyệt cũng không còn tâm trạng để tắm nữa, nước nóng trong thùng cũng đã nguội lạnh, nàng cứ có cảm giác sau lưng có ai. Một cảm giác ớn lạnh từ từ truyền tới, một luồng gió lạnh thổi qua khiến nàng rùng mình ( Hãy thông cảm cho sự hư cấu của tg >-