Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn

Nàng bắt đầu nghĩ lại xem chính mình trước kia có hay không làm một ít chuyện tình khác người. Suy nghĩ thật lâu, nàng mới phát hiện… Lúc trước mỗi việc nàng làm, đối với Đoan Mộc Lang Hoàn mà nói, từng chuyện từng chuyện đều là khác người. Từng chuyện từng chuyện đều là kinh thiên động địa. Cùng với xã hội phong kiến này hoàn toàn không phù hợp. Có thể là nhìn ra Tô Tiểu Tiểu hờ hững, Đoan Mộc Trường Khanh nói: “Muội muội, thật lâu không ra vùng ngoại ô thưởng mai. Ngày hôm nay tiết trời đang lạnh, vùng ngoại ô hoa mai bộ dạng thập phần xán lạn, hay là, chúng ta cùng đi thưởng ngoạn?” Mục đích Tô Tiểu Tiểu trốn ra ngoài vốn là đi tới cửa hiệu cầm đồ tìm ông chủ hỏi cho rõ ràng, A Bạch đến tột cùng là đi đâu vậy. Chính là, không nghĩ tới sẽ do Đoan Mộc Trường Khanh dẫn theo nàng đi ra. Mà nàng lại không có khả năng đi nói với Đoan Mộc Trường Khanh nàng muốn đi tới hiệu cầm đồ. Đang yên lành một cái thiên kim thế gia đi mở cửa hàng làm gì, cũng không phải không có tiền dùng. Nếu nói ra, nhất định sẽ bị Đoan Mộc Trường Khanh, thậm chí là cả Đoan Mộc Gia hoài nghi. Cho nên, tuyệt đối không thể nói với Đoan Mộc Trường Khanh nàng muốn đi hiệu cầm đồ. Cho dù, Đoan Mộc Trường Khanh là thật tâm thương yêu cô muội muội Đoan Mộc Lang Hoàn này. Phàm là thế gia, liền sẽ giống như hoàng cung. Đều lục đục như nhau. Nói không chừng, một ngày kia Đoan Mộc Trường Khanh làm gì, cũng có thể đem muội muội nàng đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió. Tuy rằng nên thành thật với nhau mới phải, nhưng là Tô Tiểu Tiểu chỉ là muốn tự bảo vệ mình mà thôi. Nàng đã không có vận khí tốt như các nữ chủ xuyên qua trong tiểu thuyết, cũng không đánh đâu thắng đó, nàng chỉ là một nữ nhân bình thường. Cho nên, trước mắt nàng chỉ có thể nói một câu. “Được, chúng ta đi thưởng mai.” Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng. Điểm này, Tô Tiểu Tiểu rất tin tưởng. Dù sao vẫn còn ba ngày nữa, nàng không lo không tới được tiệm cầm đồ. Sau đó, Tô Tiểu Tiểu cũng quả nhiên cùng Đoan Mộc Trường Khanh đi thưởng mai. Hoa mai thực rất đẹp, nhưng là Tô Tiểu Tiểu lại hoàn toàn không có tâm tư ngắm hoa. Đoan Mộc Trường Khanh cũng tự nhiên là chú ý tới. Nhưng hắn cũng không có biểu hiện ra ngoài, chính là tỉnh bơ nói: “Muội muội, trời lạnh, chúng ta trở về đi.” Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu. Mà trên đường hồi phủ, Tô Tiểu Tiểu đột nhiên nhìn thấy hiệu cầm đồ cách đó không xa, nhưng là hiện giờ bên cạnh có Đoan Mộc Trường Khanh, bằng không nàng nhất định sẽ lao xuống, sau đó chạy vào trong tiệm cầm đồ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui