Sau khi Tiểu Nhi thỉnh an xong, nàng cũng về tẩm cung nghỉ ngơi, Phương Nghi giúp nàng thay một bộ y phục, nhẹ nhàng đơn giản để nàng dễ chịu hơn.
Trong lúc nghỉ ngơi, chuyện có hài nhi luôn ở trong đầu nàng, nhưng thật sự nàng không biết phải làm sao.
Nàng biết theo luật, nếu muốn hoàng tử nối ngôi thì phải là đích tử, do hoàng hậu sinh ra.
Nếu muốn để một hoàng tử, do một phi tử bình sinh ra, để kết vị thì ích nhất, phải nhận chính cung nương nương.
Là nghĩa mẫu, như vậy mới được phong thái tử.
Nghĩ đến việc này nàng lại đau đầu, với tình hình hiện tại, nếu muốn Tử Long chịu lâm hạnh phi tử, e cũng dễ dàng gì.
Đối với một nam nhân, khi đã có được nữ nhi, mà mình yêu thương nhất thì liệu, còn chịu lâm hạnh nữ nhi khác?
Cứ nghĩ như vậy, nàng cứ nghĩ mãi, rồi dìm vào giấc ngủ khi nào cũng không hay.
****
Tử Long sau khi về cung, liền thiết triều nghị sự, đang thảo luận về biên cương, này đại cuộc đã định.
Quân ta đại thắng, các nước lân cận khác, cũng phải khiếp sợ.
Nói một lúc lại nói về việc khai chi tán nghiệp, tuy nói hoàng thượng còn trẻ, nhưng nay hậu cung đã có phi tử.
Cũng đã đến lúc hối thúc, hoàng thượng nhanh chóng sinh hoàng tử.
Tử Long ngồi trên long ỷ tỏa vẻ quy nghi:" Chuyện này, các khanh cứ yên tâm, này trẫm và hoàng hậu luôn tương thân tương ái, việc có hoàng tử chỉ là chuyện sớm muộn."
Các bá quan văn võ, nghe xong những lời của hắn, điều ngầm hiểu một điều, tình cảm của hoàng thượng đối với hoàng hậu.
Hơn những gì họ tưởng tượng, vì Tiểu Nhi không giống, như những mỹ nhân trong thiên cổ.
Mang một vẻ đẹp một cách mê hồn người, còn nàng thì khác, nàng mang một vẻ đẹp hồn nhiên, không vướng bụi trần.
Lại hiền thục, cũng chẳng có gì gọi là rũ quyến quân vương.
Trong mắt quan thần, nàng chẳng khác gì là, một nữ nhi bình thường, vì vậy.
Khi nghe Tử Long lên tiếng từ chối, việc lâm hạnh phi tử, làm tất cả quan thần trong triều bất ngờ.
****
Từ lúc về Tiểu Nhi cứ thấy không khỏe mà nắm mãi, Phương Nghi thấy nàng cứ nghỉ ngơi mãi, không thấy tỉnh lại.
Liền đi đến gọi nàng, nhưng gọi mãi nàng cũng không tỉnh.
Phương Nghi càng lúc càng sợ, nàng sờ vào trán Tiểu Nhi, thấy trán nóng hôi hổi.
Trong lòng nàng càng sợ hơn, bây giờ chủ nhân của nàng, được hoàng thượng sủng ái đến mức nào, cả hoàng cùng điều biết.
Nếu nàng hầu hạ không chu đáo, thì chém đầu chỉ là chuyện sớm muộn, Phương Nghi lo sợ chạy ra ngoài.
Cho người nhanh chóng đi truyền thái y đến, không thể chậm trễ được.
Khi truyền thái y, thì tin tức Tiểu Nhi không ổn, cũng được truyền đến tai của Tử Long.
Sau khi hắn biết được, liền đến tẩm cung của nàng, lúc ấy thái y cũng đang xem cho nàng.
Nghe Tử Long đến mọi người, cùng quỳ xuống hành lễ, Tứ Long cho tất cả đứng lên, rồi đi về phía giường lo lắng nắm tay nàng còn đang nóng.
Tử Long hương về thái y hỏi chuyện:" Hoàng hậu sau rồi? Trẫm thấy sắc mặt nàng ấy có xanh lắm."
Cựu Vương chắp tay cúi:" Khởi bẩm hoàng thượng, nương nương bị nhiễm phong hàn, chỉ cần uống sẽ khỏe."
Tử Long một bên nghe, một bên đưa tay áp vào mặt nàng, trong lòng đau vô cùng:" Vậy vì sao hoàng hậu, vẫn xanh sao như vậy."
Hắn cắt một giọng trầm lại, nhưng khiến người khác, nghe cũng phải khiếp sợ.
Cựu Vương nghe hắn nói như thế, liền sợ hãi mà rung lẫy bẫy, mà quỳ xuống:" Xin hoàng thượng tha mạng, xin hoàng thượng tha mạng."
Tử Long vẫn từ tốn không nhìn Cựu Vương:" Trẫm không muốn lấy mạng khanh, nhưng nếu khanh không cứu được hoàng hậu, thì trẫm không có lý do để giữ khanh."
Cựu Vương càng nghe càng sợ:" Thần....!Thần...!Thần có thể dùng phương thức, châm cứu giúp hoàng hậu hạ sốt ngay."
Hắn xoay lại nhìn, Cựu Vương với đôi mắt sắc lạnh:" Khanh có chắc chắn là có thể, dùng phương pháp này, hoàng hậu sẽ ổn lại không?"
Cựu Vương hít một hơi sâu, để bình tĩnh hơn:" Xin hoàng thượng yên tâm, thần tin chắc hoàng hậu sẽ không sao."
Tử Long mang tâm trạng lo lắng:" Được, trẫm cho khanh một cơ hội, nếu khanh làm không được, thì thủ cấp của khanh không cần giữ nữa."
Cựu Vương cúi người:" Ta hoàng thượng, thần sẽ làm hết khả năng."
Nói xong Cựu Vương đứng lên, mở hộp đồ lấy ra một cuộc bao kim, hắn bắt đầu chuẩn bị mọi thứ, rồi tiếp hành châm cứu.
Cứu Vương đi đến hướng cúi người về Tử Long:" Khẩn xin hoàng thượng, giời cót để thần có thể giúp, nương nương châm cứu."
Tử Long đang nắm lấy tay nàng, nghe thái y nói như thế, hắn lưu luyến buông tay nàng.
Khi hắn nhường chỗ lại có thái y, Cựu Vương bắt đầu dùng kim châm, hơ qua lửa rồi châm vào nguyệt đạo.
Châm được vài ba cây kim, thì Tiểu Nhi có chút động đậy, rồi từ từ mở mắt ra.
Tử Long ở bên cạnh quan sát, khi nàng thấy nàng mắt, Tử Long vui mừng khôn xiết, rồi hướng thái y:" Thái y khánh làm tốt làm, ha ha ban thưởng.".