Hoàng Lãnh Phong, Anh Chỉ Là Tép Riu !

Ưm ưm. Tiếng nói của ai đó khẽ vang lên dù rất nhỏ nhưng cũng đủ để làm 5 con người kia quay lại nhìn. Mắt nó nhắm hờ nhìn 5 con người trước mặt mình. Người thì tóc tai bù xù như ổ quạ, người thì quần áo xốc xếch.
- Thiên Băng dậy rồi hả - 5 con người đồng thanh
- Ừ - nó mệt nhọc nói
- Các người có nghĩ là nên về tắm rửa không ? Bốc mùi quá đấy - nó nói rồi cười ha hả
5 người nhìn lại mình rồi nhìn nó xấu hổ
- Công nhận bốc mùi thật á - Kin cười
- Go home - nó ( về nhà )

- Ở 1 mình không sao chứ ? - Zin lo lắng
- Làm giấy ra viện đi - nó mệt mõi
- Không được em mới tỉnh - Han ngăn không cho nó xuất viện
- Không làm tôi phá banh cái bệnh viện này - nó nhếch môi
5 con người chung 1 cảm giác rùng mình
- Thôi được rồi nhưng phải có bác sĩ về nhà - Han
- Được - nó bước ra khỏi nhà

* Biệt thự Angel
Nó vừa bước vào nhà đã thấy Lâm Gia Vy ở nhà mình. Đang mắng quản gia của cô
- Tôi không dạy lại ông tôi không phải Lâm Gia Vy - Vy ( mọi người nhớ là ai chứ ? )
- Hôm-nay-tôi-không-dạy-lại-cô-tôi-không-phải-Hàn-Thiên-Băng - nó gằn từng chữ
- Sao cô lại ở đây - Vy nhìn nó
- My home - nó nói ( nhà của tôi )
- Tại sao cô ta lại ở đây - nó nói với giọng lạnh buốt
- I Don't Know ! - 4 người kia đều không biết chỉ có ông Trương là im lặng lo lắng nhìn nó


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận