Hoàng Tộc

Ni-trát gói giấy là sáng kiến của hắn, cùng viên đạn đời sau không
sai biệt lắm, sức nặng vừa đủ, giấy thuốc cứng rắn, có thể trực tiếp
rơi vào đáy nòng súng, không cần phải dùng que đẩy vào, có thể tiết kiệm thời gian lên đạn.

Nhưng hắn cảm thấy hứng thú nhất là dây châm
lửa, bởi vì dựa theo ý nghĩ của hắn, chỉ dùng hỏa dược thi hoặc là bình
sứ nhỏ, nhưng hỏa dược thi lấy rất bất tiện, mà hỏa dược lại dễ bị ẩm,
mà bình sứ lại có chút nặng.

Không nghĩ tới đám thợ thủ công lại thông minh như vậy, phát minh ra mộc bình thành mòng, trọng lượng rất
nhẹ, bên ngoài bôi có một tầng sáp không thấm nước, có thể dùng vải bông bỏ vào làm thành dây dẫn lửa, làm cho Vô Tấn sợ hãi thán phục nhất
chính là miệng bình dùng gỗ mềm nhét vào, hơn nữa trên nút bình có chặn
ngang một cây đinh gỗ, cây đinh gỗ này có thể nói là một sáng kiến vượt
thời đại, binh sĩ muốn lấy ra hay nhét vào đều dễ dàng, dùng ngón cái
nhẹ nhàng đẩy lên, nắp bình sẽ mở, Vô Tấn không thể không bội phục tính
sáng tạo của đám thợ thủ công.

Chỉ thấy động tác của Trịnh Duyên
Niên rất thuần thục, hai chân kẹp lấy thân súng, đem hỏa dược nhét vào
nòng súng, lập tức bỏ đạn vào, hắn cầm phát thương lên, lấy ra một mộc
bình, dùng móng tay ngón cái nhẹ nhàng đẩy nắp bình lên, nắp bình mở ra, đem hỏa dược rót vào nơi chứa hỏa dược, sau đó lập tức giơ súng nhắm
vách tường bên ngoài cách năm mươi bước, vừa bóp cò, chỉ nghe “oanh!”
một tiếng, ánh lửa lóe lên, một viên đạn đã chuẩn xác bắn vào vách
tường.

Hắn hướng Vô Tấn đắc ý cười cười:

- Uy lực của đạn so với tên nỏ thì hơn gấp đôi, cách sáu mươi bước có thể xuyên qua áo giáp.

Vô Tấn lại tát hắn một cái, răn dạy:

- Ai bảo ngươi bắn thật, nơi này là nhà kho súng đạn đó biết không!

Trịnh Duyên Niên xấu hổ dị thường, Ngụy Tấn vội vàng khuyên nhủ:

- Trịnh Tướng quân không biết quy củ của nơi này, mong điện hạ tha thứ cho hắn.

Trịnh Duyên Niên trong nội tâm ảo não, kỳ thật hắn biết rõ quy củ của nơi
này, hắn đã tới đây không chỉ một lần, chỉ là hắn nhất thời đắc ý nên
quên mất.

Hắn vội vàng khom người nhận lầm:

- Ty chức biết sai!

Vô Tấn vốn không phải thực muốn dạy dỗ hắn, thấy hắn nhận lầm, liền gật đầu nói:

- Lần này niệm tình ngươi không biết, tạm tha ngươi một lần, không thể có lần sau nữa.

- Ty chức nhớ kỹ!

Vô Tấn quay đầu lại hướng Ngụy Tấn nói:

- Đi xem pháo thôi.

So với phát thương, Vô Tấn càng trọng thị pháo hơn, lúc này đã bắt đầu quy mô chế tạo pháo. Không còn là Triệu lão công tượng một người bận rộn,
mà có ba mươi công tượng thâm niên chế tạo súng đạn cùng nhau tham dự.
Bọn họ bình quân tuổi chừng bốn mươi, mỗi người chí ít có hai mươi năm
kinh nghiệm chế tạo các loại súng đạn, có bọn hắn tham dự, trình độ chế
tạo pháo được đề cao thật lớn.

Bọn hắn nhất trí dùng khuôn đúc
đến chế tạo đại pháo, sau khi được thí nghiệm vài lần, độ dày của thành
pháo càng thêm hợp lý, khâu cuối cùng là tạc nòng pháo. Đám thợ thủ công thậm chí tạo ra được cự pháo nặng ba ngàn cân, có thể đem đạn pháo
bắn ra ngoài ngàn bước.

Ở bên trong một mảnh thân ảnh bận rộn,
Ngụy Tấn dẫn Vô Tấn tới trước một đại pháo nặng ba ngàn cân vừa mới hoàn thành ba ngày trước, thân pháo đen nhánh, dài hai trượng, có chín vòng
sắt, chỗ rộng nhất có thể cho một người chui vào. Vô Tấn nhẹ nhàng vuốt
ve đại pháo này, rung động trong lòng khó có thể hình dung, hắn không
thể không bội phục thông minh tài trí của đám thợ thủ công, từ bắt đầu
chế tạo đại pháo đến tạo ra cự pháo nặng ba ngàn cân, chỉ dùng hơn ba
tháng thời gian, trong đại pháo này không biết ẩn chứa bao nhiêu tâm
huyết của bọn hắn.

- Đại pháo này ba ngày trước chúng ta chế tạo
thành công, thất bại hơn mười lần, nó đến nay vẫn vô danh, mời điện hạ
đặt tên cho nó.

Lúc này, Triệu lão công tượng cũng vội vàng chạy
đến, hắn bây giờ là tổng thanh tra kỹ thuật của pháo doanh, hắn tiến lên thi lễ:

- Tham kiến điện hạ!

Vô Tấn đối với hắn rất tôn
trọng, cho dù không ít công tượng có kỹ thuật tạo pháo vượt qua hắn,
nhưng hắn là người đã phát minh khuôn đúc tạo pháo, nếu như không có
phát minh của hắn, mình làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy, đạt được lợi khí như thế này.

Vô Tấn hướng hắn chắp tay cười nói:

- Triệu sư phó lần trước đưa pháo cho ta, ta ở trên biển đã thí nghiệm
thành công, không có phát sinh tạc nòng ( *hiện tượng vỡ nòng pháo).

Nói đến tạc nòng, sắc mặt Triệu lão công tượng lộ ra chút xấu hổ, trên thực tế, hắn không có thể chính thức giải quyết nan đề tạc nòng này, là một
công tượng đến từ Kinh thành giải quyết vấn đề khó khăn này, hắn quay
đầu lại, vừa vặn người công tượng này ở phía sau hắn, hắn liền tranh thủ kéo người công tượng này lên, hướng Vô Tấn nói:

- Hồi bẩm điện hạ, nan đề tạc nòng là do Mạc sư phó giải quyết, hắn mới là đại công thần.

Mạc công tượng này ước chừng ba mươi mấy tuổi, hắn đỏ bừng cả khuôn mặt, liên tục khoát tay khiêm nhượng:

- Đây là công lao của mọi người, không phải một mình ta.

Vô Tấn thấy hắn thành thật, trong nội tâm đối với hắn rất có hảo cảm, liền cười nói:

- Mời Mạc sư phó giảng một chút, giải quyết vấn đề khó khăn này như thế nào ?

Mạc công tượng nghe nói đến kỹ thuật, khẩn trương của hắn liền dần dần biến mất, nói chuyện cũng thông thuận lên.

- Kỳ thật lúc mới bắt đầu, ta cũng cho rằng vấn đề tạc nòng là do tài
liệu, bên trong thân pháo có bọt khí tạo thành, về sau thí nghiệm lại,
vấn đề bọt khí đã giải quyết, nhưng tạc nòng vẫn phát sinh, về sau mới
phát hiện được là do độ dày có vấn đề.

Hắn chỉ chỉ đuôi pháo nói:

- Bởi vì khi bắn ra, chỗ này là nơi nóng nhất, đối với thành pháo liền
sinh ra lực trùng kích rất lớn, sau đó càng về sau, lực trùng kích lại
càng nhỏ. Như vậy, ta liền làm phần đuôi thân pháo dày thêm, lại kéo dài họng pháo ra, như vậy không chỉ có đạn pháo bắn ra xa, hơn nữa lực
trùng kích sinh ra sẽ phân tán đều đều.

Vô Tấn nhướng mày:

- Ta nhớ trước kia, thân pháo cũng là sau dày trước mỏng, có cái gì khác nhau chứ?

Mạc công tượng cười cười giải thích:

- Trước kia tuy trước sau không đồng nhất, nhưng độ dày thành pháo là
giống nhau. Kỳ thật như vậy là rất nguy hiểm, bởi vì đạn pháo nhỏ, không gian bên trong rộng, có khe hở rất lớn, một khi đạn pháo bị hỏa dược từ dưới đuôi thiêu đốt, đạn pháo còn chưa có ra khỏi nòng đã nổ tung, hơn
nữa khe hở quá lớn, đạn pháo bắn cũng không xa. Mà pháo bây giờ, chỉ là
độ dày của thành pháo không giống nhau, còn đường kính của bụng pháo là
đồng nhất, bụng pháo chỉ lớn hơn đạn pháo một chút, lại rất bóng loáng,
như vậy không chỉ không tạc nòng, hơn nữa tầm bắn xa hơn, cho nên giải
quyết được vấn đề tạc nòng. Không chỉ có vấn đề thân pháo, còn có vấn đề đạn pháo, ty chức kỳ thật chỉ giải quyết vấn đề thân pháo mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui