Hoàng Tử Là Nữ Nhi: Triệu Hồi Sư Nghịch Thiên


Vẻ mặt tươi cười che lấp đi cái sát khí vốn luôn hiện lên trên mặt nàng, một gương mặt đa sầu đa cảm.

"Các ngươi hiếp người quá đáng! Mau chọn người lên đấu đi, đừng có ở đó kéo dài thời gian.", tên quân sư lại tiếp tục cười một cách nham hiểm.

Chắc lại có âm mưu gì rồi, cứ tới đi! Mặc Chi nét mặt cũng không thua không kém nhìn hắn.

Nghe tên quân sư nói vậy đám học viên bắt đầu lo lắng đùn đẩy trách nhiệm cho nhau.

"Ngươi lên đi, lúc nãy ngươi mạnh miệng lắm mà!", "Ngươi cũng vậy chứ ở đó nói ta!", thế rồi lại xảy ra cãi vã lẫn xô xác.

"Đúng thật là, làm như vậy bọn chúng càng đắc chí hơn thôi.

Đúng là lũ ngu ngục, thay vì ở đó nói năng lung tung thì tại sao không câm cái mồm lại để cho người khác suy nghĩ.

"Chúng ta sẽ chọn người lên đ...", ngũ trưởng lão nói chưa dứt câu thì tên quân sư đưa tay ra ngăn lại rồi nói: "Các ngươi bắt chúng ta chờ đợi lâu rồi thế nên bây giờ ta muốn tên tiểu tử này ra đấu với một trăm người của chúng ta!".

Câu nói của hắn như là sét đánh ngang tai, cái gì mà một trăm chứ! Hắn có nói lộn gì không vậy? Mà người hắn chỉ lại là Mặc Chi thì chứng tỏ hắn có chuẩn bị trước khi đến đây.

"Ha! Đúng là con cáo già!", Mặc Chi chỉ khẽ cười rồi nói.

"Cáo già cũng không qua con lang sói như ngươi đâu.", Huyền Ly vừa nói thì bị Mặc Chi dậm chân một cái đau điếng, cứ như ngụ ý rằng là: bớt khịa nhau một ngày cũng không được hay sao?
"Đúng là hiếp người quá đáng!", đám học viên lại tiếp tục lùm xùm.

"Đấu thì đấu! Nhưng mà...! trước khi đi thì mong mọi người có thể thắp nén nhang thơm để mà...", tên quân sư một lần nữa tiếp tục ngắt lời nhưng lần này là lời của Mặc Chi.

"Ha ha ha! Đúng đúng, hắn nói đúng! Các ngươi nên thắp nhang cầu nguyện cho hắn lên đường bình an trở về đi! Nhưng ta sợ mới có người thứ năm là hắn đã banh xác rồi! Ha ha ha!!".

Đam Mỹ H Văn
"Có để cho người ta nói hết câu được không vậy trời! Ta còn định nói thắp nhang trước mộ của các ngươi cơ mà.

Thắp xong thì ta lại quật mộ các ngươi lên tanh bành để đất cát dô mồm các ngươi rồi trồng cây, bla bla....", nghe Mặc Chi bắn một hơi dài tưởng tượng thôi cũng đủ thấy nó ghê rợn tới mức nào.

"Buôn dưa lê như vậy cũng đủ rồi, bắt đầu được chưa?", Mặc Chi nhếch mép cười.

Ngươi được lắm, để thủ hạ của ta may cái miệng của ngươi lại." hắn phất tay một cái thì từ đằng sau lưng hắn xuất hiện vài tên có khí tức màu đen tà ác bao quanh, tay chân đều bị xích lại trông như một con thú hoang.

"Ẹc, style gì mà tả tơi vậy? Ngươi bắt ta đấu với lũ xấu xí cầy nhom giống ngươi á hả?", Mặc Chi nhìn với ánh mắt ghét bỏ tay bịt mũi để không hít phải mùi hôi thối.

"Ừ, đúng đó! Thật ra, ta bỏ đói bọn chúng mấy mươi ngày gì đó rồi ta cũng chả nhớ! Nhưng mà ngươi cố gắng đừng để sứt tay chân ra là được.

Ha ha ha ha!!!!", tên quân sư vẻ mặt tỏ ra sự biến thái.

"Được thôi! Chấp ngươi lên trước.", Mặc Chi ngoắt tay bảo bọn chúng cứ việc xông lên không cần kiêng nể.

"Chuyến này Mặc Chi lành ít dữ nhiều rồi.

Ta cảm nhận được thực lực của bọn chúng trên cơ chúng ta rất nhiều.", nghe ngũ trưởng lão nói vậy ai nấy cũng đều lắc đầu mà cầu nguyện.

"Lũ tôm tép các ngươi thì biết gì chứ! Nhiêu đây còn chưa đủ cho nàng ta khởi động gân cốt sau mấy tháng bị nhốt trong điện Long nữ.", Huyền Ly tỏ vẻ chán nản mà nói.

"Gì chứ! Hắn là ai mà lại nói như vậy, làm như là hiểu Mặc Chi lắm vậy.", lũ học viên khi nghe Huyền Ly độc miệng nói thì lùm xùm lên rồi bắt đầu chỉ trỏ này nọ.

"Nếu không phải vì tên Mặc Chi đó thì trường chúng ta có ra nông nỗi như vậy không chứ!", một tên học viên nét mặt run rẫy mà nói.

Hồ Ngọc Uyển nghe được liền túm lấy cổ áo của hắn bắt đầu xảy ra cãi vả.

"Ngươi có còn là học viên của Bách Thường hay không? Mặc Chi đã vì trường chúng ta giành về hạng nhất.

Nếu không có Mặc Chi thì ngươi nghĩ ngươi còn là học viên của Bách Thường như bây giờ ư?!", Cao Hoành Thí vô cùng tức giận và cũng muốn tẫn cho tên này một trận nhớ đời nhưng khi định dơ nắm đấm thì bị một tên học viên khác cản lại.

"Sư tỷ à, chúng ta nể tỷ là sư tỷ nên chúng ta không động thủ.

Hắn nói đúng chứ không phải sai, từ khi tên Mặc Chi này xuất hiện thì không biết bao nhiêu chuyện xảy ra với trường chúng ta.

Hết gây họa với đám hoàng thất, học viên của Hà Hoàng cũng gây chuyện, rồi tham lam bị nhốt trong điện Long nữ.

Những chuyện hắn làm từ đầu đến cuối đều là muốn kết thù cho Bách Thường."
"ẦM!!!!", một tiếng nổ lớn phát ra thổi bay tất cả mặt đất.

"Chó má! Có chuyện gì vậy?", uy lực của vụ nổ muốn làm vỡ luôn kết giới được Bách Thường làm ra.

Một cơn gió mạnh bay qua biển người.

"Chú em nói cũng đúng lắm á! Mà cũng không phải riêng gì ở đại lục Cốt Táng này.", Mặc Chi xuất hiện trên đống xác chết ngồi chống cằm.

"Trời đất, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Trận đấu nó như thế nào vậy? Ai nói cho tôi biết được không?", hàng loạt câu hỏi xuất hiện với muôn vàn nghi vấn.

"Nói là gây họa thì cũng không đúng lắm, đó chỉ là một sự ngẫu nhiên từ đại lục Changlassis, trong lúc đi dạo chơi rồi về nhà thôi...!nhỉ, Huyền Ly?", "Đừng có nhìn ta!", Huyền Ly chỉ biết nhìn đi chỗ khác rồi đáp.

"Vậy rốt cuộc là ngươi gây ra chuyện gì?" "Nhắc tới đại lục Changlassis thì ta nghe nói một năm trước đã có một thiếu niên đã làm thay đổi cuộc đời của một nàng công chúa nước láng giềng.", một cô gái từ trong đám đông rụt rè nói.

"Vậy rốt cuộc thay đổi cuộc đời có nghĩa là sao? Chỉ là một nữ nhân thì có vấn đề gì?", có thể việc này cũng là việc mà tên quân sư cũng không thể ngờ tới.

Người phá hỏng kế hoạch liên hôn ngày đó lại chính là kẻ đứng trước mặt mình - Mặc Chi!
"Họ nói rằng, thiếu niên đã thuyết phục cả hoàn triều bãi bỏ tục lệ hòa thân thay vào đó là nghị hòa thiết lập liên minh của hai nước.

Theo như tôi được biết thì bây giờ các bộ lạc lớn cũng đã kết minh với hoàng triều.", lúc đầu thì Mặc Chi nghĩ nó cũng chỉ là một vấn đề không mấy là lớn nhưng thì ra ở đại lục này tư tưởng vẫn còn lạc hậu như vậy.

Việc mà nàng làm đã thay đổi hầu như tư tưởng của đại lục Changlassis trở nên tiến bộ hơn nhiều so với một năm trước đây.

Nghĩ lại thì thật hoài niệm khoảng thời gian sống trong làng.

Mặc khác, Mặc Chi cũng gián tiếp làm đổ vỡ kế hoạch của tên quân sư mà không hề hay biết.

"Người gây ra sự kiện đó cũng tên là Mặc Chi.", cô gái kia khẳng định một cách chính xác và chắc chắn.

Mọi ánh mắt đều nhìn về một phía, chính là Mặc Chi này đây ư? Tên quân sư nghe xong mặt mày có chút choáng váng, kế hoạch mà hắn bày ra ngày đó thất bại, sau khi trở về báo cáo thì bị cấp trên trừng phạt và hạ một cấp bậc.

Vốn dĩ hắn định sẽ sử dụng việc hòa thân này cài thân tính của mình vào nội bộ lập kế li gián để thu hút các phần tử phản động gia nhập Huyết Lệ Lâu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui