Hoàng Tử Là Nữ Nhi: Triệu Hồi Sư Nghịch Thiên


Hắn dường như không tin vào những gì mà mình nghe được.

Ngải Toa mà bị sang bằng ư? Không đời nào lại có chuyện đó.

Người duy nhất có thể xóa sổ Ngải Toa chỉ có một kẻ đứng ở đây.

Phải, chính là hắn nhưng hắn đang đứng ở đây thì kẻ nào đã làm ra chuyện này.

Trong đầu tên quân sư xuất hiện hàng loạt những nghi vấn.

Đầu hắn đau như búa bổ, từng tế bào trong cơ thể hắn bắt đầu nháo nhào lên.

Cánh tay của hắn bỗng nhiên rớt xuống đất như một đống bầy nhầy kinh khủng.

Phần thịt thối rửa rớt xuống đất lặp tức sinh dòi bò khắp cánh tay đang bị phân hủy.

Hắn tóm lấy vài tên đứng bên cạnh mình rồi bắt đầu hút máu ăn thịt.

Cánh tay bị rớt lúc nãy cũng mọc trở lại.

Tưởng chừng có thể phục hồi lại.

Nhưng, tốc độ thối rửa của cơ thể hắn ngày càng nhanh và nhanh hơn lúc ban đầu.

Lúc đầu là thịt bị thối rữa rồi tới mắt cũng bị rớt ra khỏi gương mặt.

Cơ thể không còn nguyên vẹn, chỉ còn lại bộ xương sườn chứa tim, gan và ruột.

Phần cơ thể bị nát rồi ra bã, ai thấy cảnh tượng này cũng đều phải nôn mửa, sợ quá thì ngất xỉu tại chỗ.


Đám dòi cứ bò lúc nhúc không ngừng nghỉ ăn hết thịt của hắn.

"Ọe.", ai nấy cũng đều nhăn mặt khi nhìn thấy cảnh tượng thật kinh khủng như thế này.

Đám dòi sau khi hấp thụ hết số lượng thức ăn dồi dào thì phát sinh đột biến.

Chúng trở nên to lớn và trở thành những con quái vật hung hăng rồi tấn công vào kết giới của Mặc Chi nhưng đều phản tác dụng.

Kết giới của Mặc Chi bây giờ như một tấm gương, cứ lao vào là trở ra lại chỗ cũ.

"Nhiệm vụ đã hoàn thành, chủ nhân đang trên đường trở về đây.", "Ta biết rồi, ngươi trở về đi.", Huyền Ly gật đầu.

Mặc Chi xong khi nói dứt câu ý thức mất dần rồi hóa cát tan biến theo cơn gió.

Những người đứng bên dưới thì chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra khi thấy Mặc Chi bị tan biến.

Họ cảm thấy vô cùng sốc, nét mặt cũng thay đổi không còn ý chí chiến đấu nữa.

Ai nấy cũng đều rơi lệ trước sự ra đi đột ngột của Mặc Chi, riêng chỉ có ngũ trưởng lão là phải nén đi đau thương để giữ bình tĩnh trấn an mọi người.

"Ngay cả Mặc Chi cũng thua thì làm sao chúng ta có thể địch lại chúng đây?", những luồng suy nghĩ tiêu cực bắt đầu hiện hữu.

Không hiểu tại sao, ngay lúc này đám quái vật dường như trở nên nguy hiểm hơn và càng ngày càng tấn công dữ dội hơn bao giờ hết.

Nguyên nhân này là do đâu? Là do luồng năng lượng tiêu cực khi nãy đã tiếp thêm sức mạnh cho chúng và qua đó chúng cũng truyền sức mạnh cho phe địch thông qua những con quái vật khổng lồ.

Phát động tấn công lần này không chỉ lũ quái vật thông thường mà còn có cả binh đoàn của Huyết Lệ Lâu tham chiến.

Kết giới của Mặc Chi chỉ cản được những đòn tấn công vật lý còn về phép thì lại là một chuyện khác.


Đại Đầu phát động tấn công, tất cả thành viên của Huyết Lệ Lâu cầm một sợi xích bằng đồng liên tục hô to chú ngữ.

Phòng ngự của Mặc Chi liền bắt đầu suy yếu.

Kết giới của Mặc Chi dày năm lớp mà bây giờ chúng đã bắt đầu phá vỡ lớp thứ tư.

Huyền Ly nhăn mày truyền ám nguyên tố vào đỉnh của kết giới kim tự tháp tiếp tục duy trì kết giới kim tự tháp chờ thời cơ đến và tiếp tục hành động theo kế hoạch.

Hai mươi phút trước.

"Bọn chúng xuất chiêu rồi kìa.

Ngươi không tính động thủ hả?", Huyền Ly nhìn Mặc Chi đang với vẻ mặt suy tính.

"Hừmm, có cách nào để tạo ra một Mặc Chi khác không nhỉ?", Mặc Chi đang vô cùng tập trung nhìn Huyền Ly mà nói.

Một Mặc Chi khác sao? Nói cách khác là tạo ra một phân thân à?
"Dễ thôi mà! Chỉ cần có thứ gì đó của vật gốc làm tiền đề để tạo ra một cơ thể mới là được.", "Ý lão nói là một cái gì đó trên người của ta à? Cái gì được nhỉ?", Mặc Chi dường như được Huyền Ly khai sáng một cách triệt để.

"Đúng rồi, là tóc! Hồi còn trong điện Long nữ ta nhớ lão đã cất phần tóc mà ta cắt đi mà đúng không?", Mặc Chi đã nghĩ ra kế hoạch.

"Ừ thì có nhưng mà nó đẹp lắm nên là ta không nỡ.", Huyền Ly có chút xót xa khi đưa ra mớ tóc.

"Vậy, làm sao để tạo ra phân thân?", lại một câu hỏi khác.

"Chỉ cần nghĩ đến thứ mà ngươi muốn tạo ra rồi truyền ám nguyên tố vào là được.

Và đó cũng là lợi ích của những ai sở hữu ám nguyên tố.", Huyền Ly giải thích cặn kẽ.


Mặc Chi định quơ lấy một nắm tóc thì bị Huyền Ly đánh vào tay rồi nhăn nhó nói.

"Hai ba sợi thôi.

Bởi vì năng lượng của ngươi là rất lớn nên hai ba sợi là đủ", "Rồi rồi, biết rồi.

Hai ba sợi thì hai ba sợi.", Mặc Chi chu miệng càu nhàu.

Mặc Chi cầm ba sợi tóc trên tay, ám nguyên tố xuất hiện và bắt đầu nặn ra hình hài của một con người.

"Có chiêu này mà lão không dạy cho ta sớm!", "Đừng nói nhiều, tập trung vô!", Huyền Ly ánh mắt sắc lẹm tay gõ đầu Mặc Chi.

Một con người hình thành, một Mặc Chi khác xuất hiện khiến cho Mặc Chi phải ngỡ ngàng.

"Đây là mình ư? Đúng thật là yêu nghiệt."
"Đừng mê mẩn bản thân mình nữa làm việc chính sự đi.", Huyền Ly thấy vẻ mặt ngu ngốc của Mặc Chi lúc này lại tiếp tục thở dài.

"Vậy lão ở đây với phân thân của ta bọn chúng có động tĩnh gì thì hành động.", "Được.", cả hai tách ra phụ trách mỗi bên.

Huyền Ly sẽ canh giữ ở đây còn Mặc Chi sẽ đi quét sạch Ngải Toa và túm cổ mấy tên dư đảng.

"Bảo trọng lão già.", "Nhà đầu người nghĩ ta là ai chứ mau đi đi." cả hai từ biệt nhau và cũng chuẩn bị hành động.

Mặc Chi đi vào không gian Long mệnh mở đường tới Ngải Toa thông qua chiếc gương.

Nàng bước qua chiếc gương và trông thấy cảnh tượng thật hãi hùng.

Mặc Chi nắm chặc nắm đấm đầy tức giận nói: "Bọn chúng chưa gì cả mà đã dám tổ chức tiệc tùng rồi à.

Xem ra ta phải đến góp vui một chút mới được.", nàng kéo mặt nạ xuống đứng trên trận pháp lục sắc bay tới cung điện nơi mà bọn man rợ kia đang tổ chức ăn mừng.

Trong cung điện.

"Ha ha kì này bọn chúng chết là cái chắc.


Ta đã chờ ngày này lâu lắm rồi.

Chúng ái khanh nâng ly cho sự kiện này nào.", vua của Ngải Toa với vẻ mặt độc ác đứng trên ngai vàng mải mê uống rượu nhưng cái ác không phải chỉ của một mình hắn mà còn có kẻ đứng sau giật dây.

"Quốc sư anh minh, kỳ này ta sẽ thống nhất cả đại lục này cũng là nhờ công của quốc sư.

Nào, ta kính ngài một ly.", tên quốc sư ngồi ở bàn ngay cạnh vua Ngải Toa, hắn khoác một chiếc áo choàng đen trên tay xăm hình một chiếc đầu lâu, gương mặt thì bị áo choàng che khuất không thấy rõ và cũng như không ai biết hắn là ai, tuy trong lòng có chút khinh bỉ những tên vô dụng này nhưng nếu không có bọn này thì âm mưu của hắn sẽ không thành được.

Hắn mỉm cười một cách giả tạo nâng ly "Bệ hạ không cần phải lo lắng, đội quân mà ta đã phái đi sớm sẽ có kết quả thôi.", "Quốc sư nói phải, cái gai kia luôn làm ta phải đau nhức cả mấy năm nay cuối cùng cũng đã bẻ gãy được chúng khiến cho tâm trạng của ta thoải mái biết nhường nào.", vua Ngải Toa cười lớn với vẻ mặt đầy thâm độc.

Tên quốc sư đang uống rượu thì bỗng dưng thì ngừng lại.

"Có chuyện gì vậy?", "À không chắc là ta nhầm thôi không có gì đâu.", hắn dường như cảm nhận được có điều gì đó thay đổi nhưng thôi chắc cũng không có gì đáng ngại.

Bên ngoài cung điện.

Mặc Chi đứng trên cao nhìn xuống khung cảnh vô cùng tráng lệ, giăng đèn kết hoa sáng rực cả một mảnh trời.

"Ha! Để ta cho các ngươi thưởng tiệc trên không một lần cho biết.", Mặc Chi cắn ngón tay lấy máu của mình vẽ ra một trận pháp trên không trung.

Tay kết ấn triệu hồi kết giới.

"Tứ phương kết giới.

Khai!", một chiếc lồng hình kim tự tháp báo bọc lấy cả kinh thành và dường như cũng không ai biết có người giăng kết giới.

"Thổ độn.

Lên!" Mặc Chi vẫy ngón tay đi lên thì ngay lập tức kết giới bắt đầu di chuyển, nó bắt đầu tách ra khỏi mặt đất.

Cả kinh thần cứ theo đó mà bay lên khômg trung.

Trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận