Phòng nó
Nó thiếp đi trên sàn nhà lạnh lẽo mà không biết thời gian đang trôi,nó quá mệt mỏi vì mọi chuyện. Những tiếng gõ cửa vang lên thức tỉnh nó, mệt mỏi ngồi dậy dụi con mắt rồi nhìn xung quanh mọi thứ như phai mờ đi, nó nhớ lại hình ảnh bị hắn cướp mất nụ hôn trong gang tấc , đưa tay chạm nhẹ bờ môi nó vịn lấy cửa đứng lên tiến thẳng vào nhà vệ sinh tắm rửa cho nỗi mệt tan dần đi . Sau khi tắm xong nó ra ngoài sấy khô tóc, tiếng gõ cửa lần nữa vang lên, không tiếng nói không lời hỏi , nó thấy lạ vì sao hôm nay quản gia sao lặng im thế , thường ngày hay nói sao hôm nay lạ thế , đoán được có ý gì nên nó tiến lại mở khóa cửa , hai cặp mặt nhìn nhau như sự bất . Nó khi thấy hắn đang đứng nhìn mình, cơn giận dữ bắt đầu dâng trào lên nó định đóng cửa nhưng hắn đã nhanh tay chụp lại được , dùng sức mạnh cố gắng đóng cửa lại nhưng đều vô nghĩa hắn giữ chặt lấy cái cửa nhưng ánh mắt vẫn nhìn nó , nó lại cố dùng sức để đóng nhưng không , hắn mạnh quá . Vì thái độ chống đối của nó hắn đẩy nhẹ cánh cửa và tiến vào phòng nó ( phòng con gái đó cha ) , do chủ quan nên nó đã để hắn vào được phòng mình , hắn lại là người phá lệ vì từ xưa đến nay nó chưa hề cho con trai nào vào phòng mình kể cả Kai và Kevin. Hắn đưa ánh mắt tò mò nhìn chung quanh thật khác biệt so vs những người con gái khác , họ chỉ thích màu nổi bật để nói lên chính bản thân, riêng nó thì lại chọn gam màu tối , nó thật hợp sở thích vs hắn, cho hai tay vào túi ; hắn ngồi xuống ghế . Còn nó đi phía sau dừng trước mặt hắn
- Có chuyện gì ? - nó hỏi theo kiểu gằn nhìn hắn
- Đi ăn ...- hắn trả lời lại
- Với ai ...- nó
- Tôi ....- hắn
- Thế thôi.....- nó
- .....- gật đầu thay trả lời
- Không đi ...- Nó nói lại rồi ngoảnh mặt đi
- Tổng giám....- hắn chưa kịp nói hết câu thì nó mới nhớ ra là có hẹn cùng ăn tối vs Khánh Hoàng .... Nhanh như chớp nó bay thẳng vào nhà vệ sinh để thay đồ , hắn nhìn nó chỉ biết lắc đầu rồi cắm phone nghe nhạc trong tâm trạng khá vui ....
Nó bước ra trong bộ váy trắng dài tay kiểu dáng giống trang phục học sinh HQ, giày bata trắng , tóc xõa để bờm thưa. Hắn đơ trong vài dây rồi mới hoàn mình lại, còn nó nhìn hắn rồi cất giọng
- Đi...., hắn chỉ gật đầu rồi đứng dậy bước đi ra ngoài , nó khóa phòng rồi đi ra sau. Nó ra sảnh thì hắn đã píp còi ra hiệu nó lên xe . Nhưng một lần nữa nó ngó lơ , nó định leo lên xe quản lý thì một thứ nắm chặt lấy cổ tay nó kéo đi , nó thì ú a ú ớ chẳng biết làm gì ; sau khi cho nó vào trong xe hắn mới bước vào xe nhăn nhó nhìn nó , nó không thèm nhìn lấy hắn dù chỉ một lần nhìn ra ngoài cửa sổ . Hắn cũng chả biết làm cách gì để nó bớt đi kiêu căng lạnh lùng, đành lái xe đi . Đi theo hướng định vị nên hắn mới nhanh chóng đến nhà hàng .... Nó mở cửa bước xuống nhìn chung quanh rồi chu môi trông vẻ khá hài lòng với tự nhiên tại đây , hắn bước ra thì lập tức bao nhiêu ánh mắt của tiếp tân nữ nhìn chăm chút , có người như muốn ngất vì vẻ đẹp chết người của hắn . Nó đến cạnh hắn rồi cả hai cùng bước vào trong,khung cảnh nhà hàng Tây Âu đúng là khác biệt so vs bên trong được trang bày lộng lẫy, ảo huyền .Nó và hắn được người quản lí dẫn đến bên trọng căn phòng thượng lưu chốn xa xỉ , những viên đá hay những ánh đèn tỏa sáng lung linh , vừa thấy khách đến Khánh Hoàng đã nhanh chân tiến tới vs vẻ kính trọng , KH mời nó và hắn đi tới phía bàn tiệc , kéo chiếc ghế nhẹ nhàng mời nó ngồi rồi nở một nụ cười như hoa , nhưng nó chả để ý . Hắn lạnh lùng tự mình kéo ghế ngồi xuống, đối diện nó . Buổi tiệc bắt đầu , những món ăn hảo hàng được đưa lên nhanh chóng mới đó đã đầy ắp bàn , các bản nhạc violong cũg như piano lần lượt vang tạo ra khung cảnh thật trữ tình.Cầm ly rượu trên tay KH nói
- Nâng ly chúc mừng cho sự hợp tác của chúng ta nào... Hắn và nó cùng cầm ly rượu lên rồi cạn ly chúc mừng , sau đó nó định ăn nhưng không tài nào cắt được thịt , cắt thì dao ra đành dao, nĩa ra nĩa mà thịt vẫn ở lại ( thông cảm chân yếu tay mềm