Tiếng chuông reo lên, đã tới giờ vào lớp, tiết học tiếp theo là môn Lịch sử...
Giáo viên bước vào.
1 phút, 2 phút,... 5 phút trôi qua... Cô giáo có mái tóc nâu bóng xõa ngang vai, gương mặt trái xoan, đôi mắt to, đen láy đang nhìn đám học trò của mình bằng một ánh mắt tức giận, điều đó thật khiến học sinh ở dưới không khỏi lạnh-sống-lưng.
- LỚP TRƯỞNG ĐÂU?
Cô đứng dậy gắt lên, học sinh dưới lớp im thin thít chờ đợi điều kinh khủng tiếp theo sẽ xảy ra. Ai cũng biết cô Lan dạy Lịch sử nổi tiếng khó tính ở trường, sao lại dạy đúng lớp 8A1 cơ chứ, cả lớp cúi đầu xuống ôm theo một suy nghĩ "Hôm nay lớp chết chắc rồi..."
- Tôi hỏi lớp trưởng đâu!!! Có biết trễ bao nhiêu phút rồi không? Các em không biết điều tối thiểu bắt buộc phải có mỗi khi giáo viên bước vào lớp là phải báo cáo sĩ số hả? Mới buổi đầu tôi lên lớp mà các em cư xử như vậy à? Một lớp chọn của khối 8 mà lại ý thức kém như vậy...
- Dạ... Dạ thưa... thưa cô, Lớp trưởng... bị... bị đau bụng nên ở dưới phòng y tế rồi... ạ! - Nhỏ Thanh đứng lên, nghĩ mãi mới ra một cái lí do hết sức... "chính đáng" như vậy. Cả bọn đủn đẩy mãi, cuối cùng Thanh lãnh "trách nhiệm" đứng lên báo cáo với cô, vì nhỏ thân với lớp trưởng Mai Vy nhất mà...
- Em là Lớp phó?
Giọng cô Lan vẫn không có dấu hiệu nguôi giận.
- Dạ? Dạ... À vâng... Thưa cô sĩ số lớp là 32/34 ạ, bạn Vy dưới phòng y tế, còn bạn Mai Anh... bạn Mai Anh...
Nhỏ vẫn chưa nghĩ ra lí do gì để nói với cô thì...
- Bạn Mai Anh ở sau trường ạ, em vừa thấy bạn ấy đi cùng với một anh lớp 9 ra đó. - Là giọng của Mai Vy, cô lù lù xuất hiện trước bao ánh mắt ngỡ ngàng xen lẫn ngạc nhiên, lo lắng... Khó khăn lắm Thanh mới nghĩ ra một lí do vắng mặt cho cô, vậy mà... giờ coi như xong rồi! Mai Vy ơi là Mai Vy...
- Vy... Vy... cậu khỏi... đau bụng rồi sao, sao không ở phòng y tế mà lại lên đây chi cho mệt vậy?
Thanh tìm cách chữa cháy, nhỏ nhìn về phía Thanh, hai ánh mắt nhìn nhau một lúc, có vẻ như nhỏ đã hiểu ra điều gì đó qua nét mặt Thanh. Quả không uổng 5 năm chơi với nhau...
- À... à... dạ thưa cô, chuyện là thế này... Em bị đau bụng, xuống phòng y tế uống thuốc rồi em thấy đỡ hơn, nhưng nhớ ra tiết này học môn Lịch sử, một môn rất quan trọng, mà cô dạy lại dễ hiểu, em không muốn bỏ một tiết học quý giá như vậy nên em gắng lên lớp để học ạ - Nói tới đây mặt nhỏ đột nhiên nhăn nhó, tỏ vẻ ngây thơ, vô (số) tội.
Được cái cô Lan này lại ưa nịnh, nghe nhỏ nói vậy tưởng thật liền xua xua tay ý bảo nhỏ vào lớp đi. Nhỏ nhìn hành động của cô thì mừng rơn, tưởng cô này khó thế nào, hóa ra cũng chỉ ưa nịnh, lần này mày chết chắc rồi Mai Anh ạ, dám đấu với tao này - Mai Vy cười một cách nham hiểm.
- Thôi được rồi, lớp vào bài hôm nay, lát nữa cô sẽ ghi Mai Anh bỏ giờ.
Không khí trong lớp trùng xuống, bị ghi sổ đầu bài chắc chắn lớp sẽ bị trừ điểm, lớp trưởng đã không xin cô thì thôi còn thêm dầu vào lửa. Nhưng một đám học sinh thì không hề nghĩ như vậy, họ ngồi dưới lớp mà tâm trạng cực kì sung sướng, hả hê...
15 phút sau...
- Cô... Cho em vào lớp!
Cả lớp nghe thấy tiếng nói đưa ánh mắt đổ dồn về phía cô, là Pun. Lúc này trông cô thật thảm hại, bộ đồng phục đầy những vết bùn đất, áo xộc xệch, mái tóc vàng hoe đã rối nay lại thêm vài chiếc lá phượng nhỏ xíu nữa...
Gương mặt cô Lan cũng không kém phần "long trọng", lửa giận ngùn ngụt trên đầu, khẽ hừ một tiếng lấy lại bình tĩnh rồi quay qua Pun:
- Em nghĩ đây là cái chợ thích ra thì ra thích vào thì vào à? Đứng ngoài cho tôi, hết giờ theo tôi xuống Văn phòng để Ban giám hiệu xử lí.
Pun không nói gì, vẫn vẻ mặt lạnh băng, thản nhiên, không quan tâm ấy... Pun đứng cạnh lan can, đôi mắt vô hồn nhìn xuống, ở vị trí trung tâm tầng 2 dãy nhà B3 này có thể nhìn thấy toàn bộ khung cảnh trường một cách rõ nét nhất.
(Pingg: Đeo lens rồi lại còn mắt kiếng thì lo chả vô hồn hehe)
Tay Pun bị một bàn tay khác nắm chặt, cứ thế kéo đi...
(Pingg: Sò rí các bây bê nhé, bị chậm lịch ra chương mới rồi, ngàn lời xin lỗi ạ, tại dạo này Pingg nhìu việc quá, trốn bài tập để viết nè :P Mà chương này lại nói nhiều quá về mấy nhỏ kia rồi, nhân vật chính được có 1 đoạn thôi à, m.n gạch đá Pingg nhé)