Hoàng Tử Xứ Cav Và Chiếc Đuôi Mèo

"Vegas... Vegas ơi..."

"Hm? Ta đây."

Vegas tháo chiếc kính nửa gọng xuống, vừa cất cuốn sách vừa quay sang lo lắng nhìn em yêu bé bỏng nhà hắn - đang nhăn mặt một cách khó chịu với đôi mắt rơm rớm, tay xoa đều khoang bụng mình.

Pete đã mang thai được đến tháng thứ 4 rồi. Em bé nhỏ ngày ngày lớn dần trong bụng, em bé lớn thì càng lúc càng nhạy cảm. Có những đêm Vegas phải thức ngang giấc chỉ vì nghe thấy tiếng nức nở của em vì quá mỏi chân, hay bụng gò cứng đến đau nhức. Mắt em cũng thường xuyên bị hoa mắt, chóng mặt, đôi lúc cũng rất gắt gỏng. Nhưng mà có hề gì? Khi chồng em lại là người cưng em, chiều em, thương em nhất trần đời chứ?

"Sao thế? Đau sao? Lại đây, ta xoa giúp em."

Mèo nhỏ lắc đầu, em cúi xuống nhìn một cách khổ sở, rồi mè nheo: "Pete đói..."

Chậc.

Đại Alpha lắc đầu, lén nhếch miệng một khoảnh. Coi nào... 1, 2... Oh. Đã ba tiếng kể từ lúc ăn tối rồi sao? Em bé lớn đói là phải rồi. Hắn bồng em ngồi lên đùi mình, xoa nựng cặp má bánh bao phúng phính, ngọt giọng bảo:

"Để ta xuống bếp nấu chút cháo yến mạch cho em nhé? Hay bánh sữa? Ta vừa hay Ting đang làm một mẻ bánh cùng Ron."

"Pete muốn ăn bánh bao kẹp thịt lợn om..."

"Hm?"

Hắn chăm chăm nhìn bảo bối nhỏ, trong lòng lại có chút không đúng. Từ lúc Pete dọn đến sống cùng hắn cũng đã hơn 5 tháng rồi, nhưng chưa bao giờ món ăn này được thốt ra từ miệng em cả. 

"Thèm món đó sao?"

Pete dụi mặt vào hõm cổ hắn, khẽ gật đầu. Hắn xoa mái tóc bồng bềnh thơm mùi hoa anh đào, vuốt nhẹ sống lưng em mấy cái, rồi bảo em mau mặc thêm áo bông, đích thân Vegas hắn sẽ dắt em xuống phố ăn đêm. Mèo con nghe vậy vô cùng phấn khích, lập tức mở toanh cánh tủ, ướm một chiếc áo choàng bông dạng dài màu xanh biển, đeo một chiếc khẩu trang hình gấu rất đỗi đáng yêu rồi ngồi ngoan trên ghế để chồng em đeo giày.

1

Gần đây, Pete đã có chút ý thức được vị thế của chồng em, nên cách xưng hô giữa hai người cũng đã dần được thay đổi. Vegas cũng không phản đối gì, vì hắn cảm thấy có chút đáng yêu khi bé xinh nhà hắn nói...

"Ngài ơi, ngài mua cho em..."

Pete đứng bên một quầy nhỏ, tay chỉ vào những chiếc bánh bao nóng hổi bốc khói giữa nồi thịt lợn om vàng ươm trông vô cùng ngon mắt. Vegas nhướn mày rồi bước lại, order bốn phần bánh rồi ngồi xuống chiếc bàn nhỏ mà em người yêu hắn đã chọn. 

Thú thật thì hắn không biết cái này có được gọi là bàn không nữa... Nó giống cái ghế lùn vuông mà cả hai đang ngồi, nhưng lớn và cao hơn một chút thôi. Vegas chỉnh lại cái khẩu trang đen, thuận tay chống cằm quan sát bé con mũm mĩm đang chăm chú quan sát những người làm bánh với đôi mắt long lanh thấy "ghét" vô cùng! 

"Pete, mấy cái này là gì thế?"

Pete quay trở lại bàn, em nhìn một lượt rồi tằng hắng một hơi, tay thì cầm từng lọ gia vị lên: "Đây là tương ớt, còn đây là nước tương nè... Cái này là đồ chua ăn kèm ạ... Ô, cái này là ớt sấy..."

Đại Alpha đương nhiên chẳng biết gì về ẩm thực đường phố, vì vốn dĩ hắn chỉ xuất cung khi có việc gấp. Những thứ này có chút lạ lẫm với hắn, nhưng vợ hắn là ai kia chứ? Một foodboy thứ thiệt đấy nhé!

Ngồi ngắm em bé lớn hạnh phúc đưa vào miệng những chiếc bánh nhỏ, Vegas đột nhiên nhớ ra nhiệm kì của hắn đang tới gần. 6 tháng nữa, hắn sẽ chính thức lên ngôi. Không còn sớm nữa rồi, phải nhanh chóng đưa Pete ra mắt công chúng. Nhưng đầu tiên, hắn cần một người chỉ dạy cho bé con những ứng xử phải phép của hoàng tộc...

"Cái gì? Ta ấy à?" 

Vegas cùng em bé lớn của hắn nhìn đến Porsche - vợ của Đại hoàng tử Anakin, đang cầm khăn cẩn thận lau mép cho cô công chúa nhỏ Teresa sau khi đã đút xong chén bột dinh dưỡng cho bé.

"Ngoài anh ra thì còn ai nữa chứ, anh dâu. Porchay thì còn quá nhỏ."

"Nó không nhỏ như mày nghĩ đâu. Cũng hai mươi tuổi tròn rồi còn gì? Ra giêng cưới luôn rồi nhỏ cái gì mà nhỏ?"
6


Vegas có chút chột dạ, thì chuyện là mèo nhỏ đang híp mắt nhìn hắn khi nghe đến tuổi của phu nhân nhà tam hoàng tử, hóa ra cũng chỉ xem xém tuổi của em. Hắn đổ mồ hôi hột, lén liếc sang ông anh trai đang cầm sẵn một bộ váy áo nhỏ màu hồng pastel với đôi mắt long lanh đầy hi vọng hướng về người bạn đời bận rộn của y.

"Không, hôm nay Teresa không mặc màu hồng. Lấy màu tím khói." - Porsche nói trong khi thay bộ đồ ngủ cho em bé, lúc này cả Vegas và Pete đều quay mặt ra chỗ khác.

"Ta không nghĩ ta đủ trình để dạy em ấy đâu."

"Oh come on! Có thể mà. Giờ ta chẳng biết nhờ ai ngoài anh." - Vegas đưa hai ngón tay lên xoa cặp chân mày, bất lực nói.

"P'Porsche... Xin hãy giúp Pete..." - Mèo nhỏ lo lắng đến căng cả người, em chắp tay lại đưa cao lên như thể hiện lòng thành khẩn của bản thân mình.

Porsche xua tay, bật cười khanh khách: "Cái đứa này ngộ! Được rồi, biết rồi. Ta giúp, ta giúp." - Ôm bé gái lên, anh liếc gã chồng mình một cái, chép miệng: "Bồng con vào, lấy bim bim ngô cho con nó ăn. Bực cả mình! Mau lên, cuốn xéo khỏi mắt tôi!"
2

Kinn qua đôi mắt xanh lơ tuyệt đẹp toát lên vẻ van nài khổ sở nhìn đến Pete, rồi Vegas, cuối cùng đành miễn cưỡng ôm lấy công chúa nhỏ mà ra khỏi phòng.

"Không cần để ý đến thằng cha đó. Nhắc đến là bực! Có gan thì đi nhậu đến 1h sáng một lần nữa coi!?" - Trông thấy sự ngơ ngác trên khuôn mặt của hai đứa em, Porsche chắc lưỡi, lầm bầm.
3

Rồi anh tươi tỉnh lại như chưa hề có chuyện gì cả, hớn hở vỗ bờ vai nhỏ của Pete vài cái: "Được rồi, ta và Porchay sẽ giúp em! Porchay sẽ đến trong hai tiếng nữa đấy."

Vegas nhìn vào chiếc đồng hồ đắt đỏ trên tay trong vài giây, rồi gấp gáp nói:

"Ok. Nhờ cả vào anh đấy, anh dâu. Ta phải trở về điện ngay." - Vừa nói, hắn vừa nhìn sang bé con, ánh mắt dịu đi mấy phần: "Vợ ta, nhờ anh cả đấy."

Pete hồn nhiên mỉm cười. Em cúi đầu chào tạm biệt người kia sau khi thẹn thùng trao hắn một cái hôn má. Vegas lấy làm hài lòng lắm, hắn quay sang chỉ vào cái túi đen trong sự hiếu kì của Porsche:


"Mơ sấy, sấu tươi cay ngọt, ngũ cốc, sữa chua, còn cả sữa đã pha đựng trong bình giữ nhiệt nữa, đừng quên ăn hết chúng đấy nhé."

...

"Nào, Pete. Làm theo ta nhé! Đây, Chay ra đây..." - Porsche đứng nghiêm chỉnh trông khi Porchay tinh nghịch bước tới, cậu bé đứng bên trái anh mình, vòng tay ôm hờ cánh tay rắn chắc mà nói:

"Đây nhé ạ, P'Pete. Đừng gồng tay, phải thật tự nhiên và..."

"TỰ TIN!" - Porsche bồi thêm một câu thật khí thế.
1

"Đúng vậy! Tự tin! Mới đầu mình không cần nói gì nhiều đâu, mọi thứ chồng của anh sẽ lo cả ạ. Mình chỉ cần tập đi thật..."

"UYỂN CHUYỂN VÀ XINH ĐẸP!"
2

"Đúng vậy! Nhưng mà P'Porsche đừng la lớn, em giật cả mình."

Porsche cười hì hì, sau đó nghiêm túc chỉ dạy cho mèo nhỏ cách đi thật chuẩn, gót chân phải nâng cách sàn chừng 5cm, mỗi bước đi chỉ sải khoảng 25 - 28cm, phải đi thật từ tốn và chậm rãi dù đang trông bất cứ hoàn cảnh nào cùng ti tỉ các điều khác.

Porchay tuy còn có chút trẻ con (như Pete vậy) nhưng hỏi về cách chào hỏi, điệu bộ cúi chào mọi người, tư thế ngồi cậu đều rất nhiệt tình chia sẻ kinh nghiệm cho mèo nhỏ:

"P' nên ngồi thế này nè..." - Cậu chỉnh thế ngồi thường ngày của mình sao cho thật nghiêm chỉnh:" Bao giờ cũng để bắp chân sau của mình chạm vào ghế trước khi ngồi xuống. Như thế anh sẽ không bao giờ ngồi trượt hay bị ngã. Khi ngồi xuống, chỉ được vắt hai mắt cá chân lại với nhau và tuyệt đối không vắt chéo chân... Điều này quan trọng nhất đấy ạ."

Pete nghiêng đầu ngơ ngác, nhấp môi một ngụm sữa ấm, em thắc mắc: "Thật sự rất quan trọng sao?"

Chay ngoan ngoãn gật đầu, cậu nói rằng chỉ có những hoàng tử mới được vắt chéo chân, vì như vậy sẽ thể hiện sự quyền lực và nam tính của họ. 

Một ngày của Pete trôi qua thật nhanh với hai bài tập đầu tiên: Đi và ngồi. Hai anh em Porsche không cho em tập liên tục, cách 15 phút đều dục em mau nghỉ ngơi và nạp thêm năng lượng cho cả hai ba con. Em vui lắm, em đang dần hoàn thiện bản thân để xứng đáng với người thương của mình hơn. 

Trên xe lúc ra về, mèo nhỏ vô cùng vui vẻ kể lại từng khoảnh khắc tập luyện của em cho người kia - vốn đang u mê ngắm nhìn môi ngọt mấp máy liên tục.


"Giỏi lắm babe." - Đại Alpha dịu dàng xoa đầu em, nhoẻn miệng cười: "Một cốc trà sữa như một lời cảm ơn nhé?"

Pete nghiêng đầu, ấp úng hỏi: "Dạ..? Sao lại 'cảm ơn' ạ...?"

Vegas ôm em vào lòng, dụi mặt vào ngực em mà tham lam hít chút hương pheromone bị lọt ra khỏi miếng dán ngăn mùi: 

"Cảm ơn em, vì đã cố gắng cho cả ba chúng ta."
1

Mèo nhỏ phải mất đến năm giây mới tiêu hóa được câu nói ấy, hai gò má liền ửng hồng: 

"Pete chỉ vừa học có mấy điều bé tí ti..."

"It's Ok, bae." 

Hôn lên trán bé con một cái, bàn tay chai vì sách bút đan vào năm ngón sần vì rám nắng, cực khổ:

"Trà sữa chocolate như một khi đúng không, vợ ta? Ta sẽ nhắn cho Ron chuẩn bị ngay."

________________________________________________

Au: Ôi thật yên bình làm saoooo  

Tiếp theo hãy đón chờ những bước ngoặt mới nhée

Ok, tiết lộ luôn chứ úp mở thế này cọc ghê á =))) Yên bình ngọt ngào cũng đủ rồi, pha chút drama kịch tính thôi nàooooo
13




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận