Lâm Lạc nhìn như ngồi xếp bằng như đá, nhưng trong cơ thể của hắn lại đang phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Từ tinh vực đến Thần Cảnh, đây là một biến hóa hoàn toàn mới, là một cái lột xác chính thức trên ý nghĩa!
Vô luận là Hậu Thiên đến Tiên Thiên, Tiên Thiên đến Linh Cảnh, Linh Cảnh đến tinh vực, thọ nguyên của võ giả chỉ là tăng trưởng, luôn có một hạn chế! Nhưng chỉ cần tiến vào Thần Cảnh, dù chỉ là Hư Thần, Ngụy Thần, đều là một cái biến chất, thọ nguyên vô hạn, không cần lo lắng sẽ có sinh lão bệnh tử. Chính thức trên ý nghĩa siêu thoát bên ngoài thiên địa, nắm giữ vận mệnh của mình.
Một bước này, từ Tinh Hải biến thành Thần hạch bắt đầu!
Tinh Hải của Lâm Lạc to đến khủng bố, người khác ở giai đoạn tinh vực mỗi tăng lên một lần, khuếch trương Tinh Hải bất quá ba tháng đến một năm, nhưng hắn là dài đến ba năm! Hơn nữa, hắn trên căn bản là năm môn, thậm chí sáu môn công pháp cùng một chỗ đột phá. Cái Tinh Hải này khuếch trương sẽ càng thêm mà đáng sợ!
Cầm tùy ý một thiên tài đi ra, Tinh Hải của Lâm Lạc to lớn đều ít nhất là gấp bốn lần của đối phương trở lên!
Tinh Hải tuy lớn, nhưng tốc độ ngưng luyện của Lâm Lạc lại nhanh đến không hợp thói thường. Gần kề hơn một canh giờ, Tinh Hải thu rúc vào nguyên bản một phần vạn lớn nhỏ! Bất quá quá trình ngưng tụ Thần hạch lại ở bắt đầu nhanh, về sau chậm, cái này càng là ngưng luyện được tỉ mỉ, độ khó muốn tái tiến một bước tự nhiên cũng càng cao.
Như là Đại Lãng Đào Sa, Lâm Lạc bốc hơi Tinh Hải, đem tạp chất từng cái thanh trừ, chỉ để lại bộ phận tinh thuần nhất, tạo thành trụ cột của Thần hạch, ở trong trung tâm của Tinh Hải tạo thành một hạt châu so với hạt gạo còn nhỏ!
Cái này là trụ cột của Thần hạch!
Ngàn dặm mới tìm được một, ức dặm chọn một, mỗi bốc hơi vạn dặm Tinh Hải, mới có thể ngưng luyện ra một hạt nhỏ Thần hạch, ở hạt châu nhỏ dung hợp, dùng tốc độ nhanh như rùa lớn mạnh lấy thể tích Thần hạch.
Mà ở trong quá trình này, thân thể của Lâm Lạc cũng đang tiến hành lấy biến hóa lớn, hướng về thần thể chính thức tiến quân! Ở trên da dẻ của hắn không ngừng chảy ra chất lỏng tanh hôi, đây là tạp chất trong cơ thể hắn, đi vu tồn tinh, mới có thể đúc thành thần thể!
Trụ cột của Lâm Lạc thật sự là quá tốt, dùng thần tủy Tôi Thể, đây chính là cốt tủy của Thượng Thiên Thần, lúc này lại đề thăng đến thần thể chính thức cũng trở nên vô cùng đơn giản, trong cơ thể không ngừng phát ra tiếng oanh minh, như là thác nước rủ xuống, đinh tai nhức óc!
Biến hóa như thế, đầu tiên từ cốt cách bắt đầu, trở nên vô cùng tỉ mỉ, nếu như có thể mở ra huyết nhục của hắn, liền có thể chứng kiến cốt cách đã dịu dàng như bạch ngọc, ôn nhuận sáng bóng!
Sau đó là huyết dịch!
Tầng chất lỏng tanh hôi kia, bên trên làn da của Lâm Lạc kết thành một đạo huyết gông, như là một cái kén bao khỏa ở trên thân thể của hắn, nhưng theo tim hắn hữu lực đập mạnh, cái huyết gông này cũng từng mảnh bong ra.
Máu tươi màu tím đang hướng Thất Thải chuyển biến, ở trong khu vực máu mà hắn quản lý như là thủy ngân sền sệt, mỗi một giọt đều nặng như núi, có thể đem một Tinh Đế đỉnh phong Chí Tôn nhẹ nhõm trấn sát!
Cuối cùng, là cơ thể của hắn, bộ lông!
Khi một sợi tóc cuối cùng cũng biến hóa hoàn thành từ phàm đến thần, Tinh Hải của Lâm Lạc cũng thu rúc vào lớn như đầu người, một Thần hạch ôn nhuận cỡ như ngón tay ở bên trong Tinh Hải, lẳng lặng chờ đợi lột xác cuối cùng.
Thời gian cũng không có như bảy người bên ngoài kia suy nghĩ lâu như vậy, tuy Tinh Hải của Lâm Lạc to đến quá mức, nhưng thời gian này lại gần kề qua một ngày rưỡi, hắn đã đến khâu cuối cùng của ngưng luyện Thần hạch.
Lâm Lạc đột nhiên mở hai mắt ra, một đạo Thất Thải doanh quang ở giữa đồng tử của hắn, nhưng lập tức lại biến trở về bộ dáng nguyên lai. Hắn chậm rãi đứng lên, Tinh Hải đã hoàn toàn ngưng luyện, hắn rốt cục trở thành một gã thần linh chính thức!
Hư Thần Nhị trọng thiên, đỉnh phong!
Đây chính là một thành tích tuyệt đối kinh người, phải biết Thần Cảnh từng cái bậc nhỏ đều cần trăm triệu năm tích lũy, trụ cột của Lâm Lạc thật sự là quá tốt, rõ ràng sau khi ngưng luyện thành Thần hạch trực tiếp đạt đến Hư Thần Nhị trọng thiên đỉnh phong!
Đạt tới cảnh giới này về sau, Lâm Lạc mới hiểu được kỳ thật cái gọi là linh căn cũng không trọng yếu, kia cũng có thể nói là một loại pháp tắc chi lực, chỉ là để cho võ giả ở lúc tu luyện một hệ công pháp này trở nên dễ dàng một chút.
Thần Cảnh rất đơn giản, chỉ chia làm hai cái: lực lượng, pháp tắc.
Lực lượng là sử dụng pháp tắc làm trụ cột, đơn giản, thô bạo, chỉ cần dùng thời gian dài dòng buồn chán đi tích lũy, dùng thọ nguyên vô tận của thần linh mà nói, mặc kệ thần linh gì cũng có thể đạt tới trạng thái đỉnh phong.
Nhưng pháp tắc thiên biến vạn hóa, Tam Thiên Đại Đạo có 3000 pháp tắc cơ bản, hơn nữa pháp tắc diễn hóa, vậy thì thật là biến hóa vô số, không có chừng mực!
Đúng là như thế, mặc dù Lâm Lạc không có không gian linh căn lại có thể sử dụng không gian công pháp, mà sau khi tiến vào Thần Cảnh, mặc kệ người phương nào đều có thể đi lĩnh ngộ Tam Thiên Đại Đạo của thế gian, chỉ là một môn pháp tắc chí cao cũng có thể để cho người dùng tinh lực cả đời mà không thể hoàn toàn nắm giữ, làm sao nói Tam Thiên Đại Đạo?
Nếu không, Thần giới này to lớn như thế, thần linh lại không có hạn chế thọ nguyên, như thế nào Thượng Thiên thần nắm giữ lỗ đen pháp tắc sẽ ít như vậy?
Hình thái nguyên vẹn của Tử Đỉnh chỉ sợ ở Thần giới cũng là đế vương bên trong Chủ thần khí a!
Hiện tại Lâm Lạc nắm giữ lỗ đen pháp tắc cũng đã uy lực cực lớn, nếu có thể nắm giữ lỗ đen cấp bậc Thần Vương, vậy cho dù là Thần Vương cũng có thể gạt bỏ, trở thành Thần Vương duy nhất của Cửu Thiên thập giới!
Bổ khuyết Tử Đỉnh!
Lâm Lạc có một loại nguyện vọng bức thiết, hắn tin tưởng chỉ cần Tử Đỉnh có thể bổ khuyết xong, vậy chính là Chủ thần khí đáng sợ nhất, mà hắn cũng có thể dựa vào pháp tắc chí cao trong đó trở thành chúng thần chi Vương!
Thu hồi ý tưởng, hắn đi tới cửa ra vào thạch thất.
Bên ngoài đã khóa, hơn nữa tài liệu thạch thất này mặc dù không có ẩn chứa lực lượng gì, nhưng lại rất chắc chắn, Lâm Lạc đẩy ra, lộ ra một dáng tươi cười nhàn nhạt.
Xác thực, muốn dùng man lực phá hủy cánh cửa này, nếu như Lâm Lạc toàn lực thúc dục Chiến Thiên quyết mà nói, vậy miễn cưỡng còn có thể nếm thử xuống, thế nhưng mà lực lượng cũng không phải thủ đoạn công kích duy nhất của Thần giới, pháp tắc mới là vũ khí cường đại nhất!
Hắn duỗi ra tay phải đặt ở trên cửa đá, lỗ đen pháp tắc triển khai, một mảnh đen kịt chi sắc lập tức hiện đầy toàn bộ cửa đá.
Sắt sắt sắt!
Cả phiến cửa đá lập tức tan rã, thật giống như chưa từng có tồn tại qua .
- Ngươi, ngươi, ngươi…
Người canh gác cửa ra vào đến thẳng tới lúc Lâm Lạc đi ra, lúc này mới như ở trong mộng mới tỉnh, hắn nhìn xem cửa vào trống trơn, rõ ràng còn không có thể tin mà dụi dụi mắt, tựa hồ hoài nghi thị lực của mình xảy ra vấn đề.
Điều này sao có thể?
Cửa đâu? Cửa như thế nào không có!
Phải biết đây chính là Phong Cấm Thạch ah, vô cùng chắc chắn, dù là Sơ Vị Thần cũng phải oanh một hồi mới có thể kích phá! Nói như thế nào không có liền không có? Hơn nữa, rõ ràng không có nghe được bất luận động tĩnh gì, dù là Sơ Vị Thần cũng không thể nào làm được!
Chẳng lẽ bị người đánh cắp rồi sao?
Ai có thể đi trộm Phong Cấm Thạch? Cái đồ chơi này ở Thần giới còn nhiều, rất nhiều, cũng không phải thần tinh sẽ bị người đoạt đến đầu rơi máu chảy! Hơn nữa, ăn trộm có năng lực trộm đi một Phong Cấm Thạch đã chế thành cánh cửa, đây tuyệt đối là tồn tại so với Sơ Vị Thần càng thêm ngưu bức!
- Như thế nào, không nhận biết ta nữa sao?
Lâm Lạc lộ ra một dáng tươi cười hòa khí.
Thế nhưng mà nụ cười này rơi vào trong mắt đối phương lại có thể so với Ma Vương Địa Ngục nhe răng cười, nam nhân này tự nhiên biết rõ cửa đá không cánh mà bay khẳng định cùng Lâm Lạc có quan hệ, mà có thể làm được điểm này lại cần thần thông hạng gì?
Hắn mơ hồ cảm giác, lần này bọn hắn là mang ngôi sao tai họa trở về!
Nhưng ai có thể nghĩ đến một gia hỏa vừa mới tiến vào Thần giới, còn không có ngưng tụ thành Thần hạch sẽ có được lực lượng đáng sợ như thế? Sớm biết như thế, bọn hắn tự nhiên trước tiên phải giết Lâm Lạc, chỉ là một Thần hạch lại có thể nào trọng yếu vượt qua tánh mạng của mình!
- Hiện tại biết hối hận rồi sao?
Lâm Lạc lắc đầu thở dài.
- Vậy các ngươi chẳng lẻ không ngẫm lại những người bị các ngươi hại chết kia, mạng của bọn hắn chẳng lẽ như cọng rơm cái rác, có thể cho các ngươi tùy ý thu hoạch?
- Ta biết rõ, ngươi muốn nói cường giả vi tôn, như vậy, hiện tại ngươi chết cũng không oan rồi, bởi vì ta, so với các ngươi xa xa cường đại hơn!
Lâm Lạc oanh ra một quyền, đánh hướng về phía nam tử ngay cả tính danh cũng lười phải hỏi kia.
- Ách…
Người nọ còn chưa kịp bật thốt lên kinh hô, gọi đồng bạn viện thủ, một quyền này của Lâm Lạc đã oanh tiến vào lồng ngực của hắn, để cho hắn kinh hô lập tức biến thành một tiếng kêu rên trầm trầm.
Không gian thuấn di!
Sau khi Lâm Lạc dung thành Thần hạch, rốt cục có thể lại lần nữa sử dụng không gian thuấn di, lỗ đen cuốn qua, tên nam tử kia cũng lập tức hóa thành hư vô, hắn đi nhanh ra ngoài.
Trong sơn động không có thân ảnh sáu người khác, nhưng Lâm Lạc rất nhanh đã nghe được bên ngoài sơn động vang lên tiếng ồn ào, hắn liền dạo chơi đi ra ngoài, chỉ thấy trên một mảnh đất bằng, hai đám người đang giằng co.
Bên ở gần sơn động này chỉ có sáu người, đều là Lâm Lạc nhận thức, là nhóm người trước kia bắt hắn làm tù binh. Mà đổi thành một nhóm người khác số lượng càng nhiều hơn, tổng cộng có mười một gã, cầm đầu chính là một nam tử trên vai khiêng đại đao, bộ dáng rất là hung hãn.
- Đem người giao ra đây, Thiên ca ta vỗ vỗ bờ mông rời đi, nếu không các ngươi là tự tìm khổ!
Nam tử khiêng đao thanh âm phiêu đi qua.
- Phi, người là chúng ta bắt, tại đây càng là địa bàn của Tam Đầu Lang chúng ta, Tả Kim Thiên, tay của ngươi không phải kéo quá dài rồi đó chứ?
Nam tử cầm đầu bên kia là một trung niên nhân tướng ngũ đoản, một bộ rất không thoải mái.
- Hắc hắc, ngươi rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, vậy Thiên ca ta sẽ thành toàn ngươi!
Nam tử khiêng đao Tả Kim Thiên cười lạnh một tiếng, đột nhiên vung đao liền hướng đối phương bổ tới, XÍU...UU! đao ảnh vạch phá không khí, phát ra âm thanh bạo nổ liên tiếp.
Không gian kết cấu của Thần giới quả nhiên nếu so với hạ giới ổn định trên ức vạn lần!
Tại hạ giới, võ giả Thích Biến cảnh toàn lực động thủ cũng có thể xé rách không gian, Tả Kim Thiên là Ngụy Thần Nhị trọng thiên, rõ ràng chỉ có thể phát ra thanh âm âm bạo liên tiếp, đủ để chứng minh không gian Thần giới là ổn định cỡ nào!
Đúng là như thế, mới khiến cho uy lực không gian pháp tắc của Lâm Lạc giảm đi!
- Tả Kim Thiên, cho rằng Lãng Tử Lý ta sợ ngươi sao!
Nam tử ngũ đoản cũng nổi giận, tay không tấc sắt cùng đối phương liều lên.
Hai người này đại chiến, những người khác cũng không có đánh thành một đoàn. Tựa hồ hai lão đại này thắng bại có thể quyết định hết thảy. Bọn hắn chỉ là nhao nhao phất cờ hò reo, thay thủ lĩnh của mình trợ uy.
Lâm Lạc ngưng mắt xem xét, đại đao trong tay của Tả Kim Thiên cũng không phải thần khí gì, nhưng chất liệu lại cứng rắn cùng sắc bén thần kỳ, để cho nam tử ngũ đoản sinh ra kiêng kị rất sâu, không dám dùng tay không đón đỡ lợi khí của đối phương.
Nhưng tạo nghệ của nam tử ngũ đoản ở thân pháp lại càng trên Tả Kim Thiên, tránh chuyển xê dịch, giống như một hầu tử, linh động vô cùng. Hai người một cái dùng công kích tăng trưởng, một cái dùng thân pháp xưng lấy, đánh cả buổi lại là kết quả bất phân thắng bại.